Chương 372: Nổ tung

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,460 lượt đọc

Chương 372: Nổ tung

“Tuy rằng tao cũng rất muốn đi vào! Nhưng mày có thể giải thích là tại sao tao lại thấy phù văn trong trận pháp này đều là tính chất công kích cùng ràng buộc không, mà ngay cả một phù văn để ngăn cách năng lượng đều không nhìn thấy. . .”

Trong đôi mắt Lôi Lâm lóe lên ánh sáng màu xanh lam, vừa vặn đứng ở biên vu thuật trận pháp , quay về nói với phù thủy dùng khói đen che mặt kia.

“Không ngờ là vẫn bị cậu phát hiện!”

Phù thủy dùng khói đen che mặt kia cười khổ, ngay cả giọng nói cũng trở nên nhu hòa, là giọng của một cô gái.

Giọng nói này Lôi Lâm nghe lại có cảm thấy khá quen thuộc.

“Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, dù sao, từ nhỏ đến lớn ta đều chưa từng lừa gạt người nào!”

Cô gái cười khổ, lập tức loại bỏ tầng sương mù màu đen trên người để che giấu kia.

Sương mù tản ra, lộ ra một gương mặt phụ nữ bình thường, tuy rằng không hề đẹp, nhưng một đôi mắt lại phi thường nhu hòa, giống như có sóng nước dập dờn ở trong, khiến mỗi người từng gặp qua cô ta đều khó có thể quên.

Trước ngực nữ phù thủy này còn đeo một sợ dây chuyền do bảo thạch và trân châu làm thành, bắn ra đủ mọi màu sắc.

“Trân Na? ! Là cô?” Lôi Lâm lập tức nhận ra thân phận của nữ phù thủy này.

Là phù thủy đầu tiên hắn quen biết khi đi tới Bất Dạ Thành này, vị thiếu nữ này tên là Trân Na, đã lưu lại cho Lôi Lâm một ấn tượng không xấu.

Nhưng bây giờ nhìn lại, thiếu nữ lúc trước nhìn như đơn thuần kia, hiển nhiên cô ta đã giấu Lôi Lâm gì đó.

“Rốt cục đã gặp lại! Lôi Lâm!”

Vị này giống một thiếu nữ từ trong đại gia tộc đi ra, lộ ra một nụ cười xán lạn với Lôi Lâm.

“Việc ôn chuyện cũng không cần nói nữa, có lẽ cô nên giải thích một chút trước về vu thuật trận pháp này đi!”

Lôi Lâm chỉ chỉ trận pháp bên cạnh, trên mặt lộ ra một tia nghiêm nghị.

Hành trình của hắn luôn luôn bảo mật, đối với việc thiếu nữ có thể lần theo tới đây đồng thời ngụy trang, hắn thực sự có chút cảnh giác, không biết đối phương còn có thủ đoạn quỷ dị gì.

“Có liên quan đến vấn đề này. . .”

Trân Na cúi đầu, giống như có chút xấu hổ, “Đây là. . .”

Trong phút chốc, từ trong dây chuyền trên cổ Trân Na bắn ra một vầng sáng năm màu, bao phủ tới Lôi Lâm.

Trước đó Lôi Lâm vẫn duy trì cảnh giác thiếu nữ này, thấy thế lập tức khởi động mấy vu thuật gia tốc đã được chuẩn bị kỹ càng trong nháy mắt. Thân hình biến thành mấy bóng đen, lập tức biến mất tại chỗ.

Ầm!

Vầng sáng năm màu bao phủ trên mặt đất, kết thành một vu thuật, dưới ánh sáng này, dù là mặt đất hoặc là bùn cát thực vật, đều nhanh chóng khô héo.

“Bắt được cậu rồi!” Nhìn thấy cảnh nầy, trên mặt Trân Na lại nở nụ cười.

Lôi Lâm đang di động cũng phải giật mình.

Cùng lúc đó, dưới chân hắn, một vu thuật trận pháp toả ra ánh sáng lộng lẫy nhàn nhạt đột nhiên hiện ra.

Vô số cột sáng màu trắng bắn lên, hình thành một vật tương tự lao tù, nhốt Lôi Lâm ở bên trong.

“Dự phán? ? ? Không! Là vật càng cao cấp hơn!”

Trong lao tù, Lôi Lâm vung áo bào, mấy Hỏa Cầu màu đen đánh vào lao tù, ngọn lửa màu đen bắt đầu hừng hực bốc cháy.

Nhưng những cột sáng màu trắng này lại có vẻ rất kiên cố, dù là hỏa diễm từ tiềm ảnh Hỏa Cầu cũng chỉ có thể khiến cột sáng khẽ run lên, nhưng muốn đánh tan vu thuật trận pháp này, rõ ràng còn kém một chút.

Mà phù thủy có thể bố trí ra loại trận pháp này, tuyệt đối không phải loại đơn giản.

Lôi Lâm cẩn thận nhìn chằm chằm vào nữ phù thủy trước mặt, đột nhiên cảm thấy trước đây có lẽ hắn đã có chút khinh thường cô ta.

Dù là lấy loạn thạch vu trận rõ ràng kia làm mồi dụ, hấp dẫn sự chú ý của Lôi Lâm hay nắm bắt thời cơ, trong nháy mắt quyết đoán ra tay, một bạch phù thủy có năng lực phổ thông không thể có được.

Đặc biệt là chiêu cuối cùng cái này, năng lực có thể dự phán được điểm đến của Lôi Lâm, càng khiến Lôi Lâm kiêng kỵ.

Nếu như là một loại năng lực tiên đoán, đối với phù thủy cấp thấp thì đây hầu như chính là thủ đoạn khó giải quyết.

“Tại sao?” Trong lao tù bằng cột sáng kia, Lôi Lâm hỏi một câu.

Hắn và nữ phù thuỷ tên là Trân Na này chỉ từng gặp khi vừa vào thành, sau đó thậm chí ngay cả chuyện dùng bí pháp dấu ấn liên hệ cũng rất ít, hai người hoàn toàn không có lý do để sống mái như thế.

“Xin lỗi, nhưng trong tiên đoán của ta, ngươi sẽ là nguyên nhân khiến toàn bộ Nam Hải bờ xuất hiện chiến tranh và máu tươi, vì duy trì hòa bình ở Nam Hải bờ, ta không thể không hi sinh cậu. . .”

Từng giọt nước mắt trên mặt Trân Na nhỏ xuống, thậm chí ngay cả Lôi Lâm cũng không rõ cô ta làm bộ hay thật lòng.

“Nói cách khác, bởi vì một tiên đoán mịt mờ, cho rằng ta sẽ khiến Nam Hải bờ rơi vào nguy hiểm nên cô muốn xuống tay diệt trừ ta trước?”

Sắc mặt Lôi Lâm trầm xuống, dù là ai, chỉ vì một lý do như thế mà bị đối xử thế này, cũng nhất định sẽ cảm thấy phát điên.

Trước đó Lôi Lâm đã nghĩ ra vô số lý do, có thể là báo thù hoặc là vì gút mắc lợi ích? Nhưng ccăn bản cũng không nghĩ đến phương diện này.

Nhưng từ chuyện này hắn cũng chứng thực được trước đó Trân Na đã thật sự sử dụng là một năng lực như tiên đoán.

“Không cần giãy dụa, đây là lao tù mà ta dựa vào một đoạn ngắn thấy được trong tương lai nên đã đặc biệt chuẩn bị, trận pháp này không chỉ dùng hạt năng lượng căn bản hệ quang minh tạo thành, hơn nữa còn thêm vào mấy vu thuật phòng cháy cao cấp! Công kích manh nhất hiện nay của cậu không thể phá được đâu!”

Trân Na đột nhiên khép mắt lại, rồi lại mở ra rất nhanh, con ngươi biến thành thuần trắng.

“Vì hòa bình của toàn bộ thế giới, xin cậu hãy yên tĩnh rời đi đi!”

Trân Na lạnh nhạt nói, trên gương mặt vốn phổ thông lại đột nhiên có cảm giác thần thánh.

Theo lời nói này, lao tù màu trắng đang giam cầm Lôi Lâm lập tức bắt đầu chậm rãi co lại, vô số sợi tơ màu trắng từ trên cột sáng bắn ra, che kín toàn bộ bên trong lao tù màu trắng.

Từng sợi to màu trắng giống nhộng phun ra tơ tằm, quấn quanh trên người Lôi Lâm, giống như muốn bọc hắn thành một kén lớn.

“Ha ha. . .”

Lôi Lâm không them để ý đến tơi tơ quấn quanh trên người, đột nhiên nhẹ giọng cười lên.

“Cậu đang cười cái gì? Nếu như là có tâm nguyện gì thì có thể nói cho ta biết, ta dùng danh dự của Thủ Hộ giả gia tộc xin thề, ta nhất định sẽ giúp cậu làm được!”

Hai tay Trân Na khoanh trước ngực, làm ra một thủ thế kỳ dị.

“Không cần! Nhìn vẻ mặt đó của cô, thực sự làm ta buồn nôn!” Trong lồng ngực Lôi Lâm nhộn nhạo cảm giác buồn nôn.

Ở kiếp trước, hắn luôn đặc biệt phản cảm với loại người tự xưng là bảo vệ thế giới này, kẻ giữ gìn hòa bình gì đó, luôn giơ cao lá cờ đại nghĩa mà hi sinh một cá nhân.

Mà hiện tại, ở dị giới cũng gặp phải một kẻ như thế, khiến trong lòng hắn nổi lên sát ý nồng đậm trước nay chưa từng có.

“Một ngày nào đó, thế nhân sẽ hiểu chúng ta, mà hòa bình sẽ vĩnh viễn tồn tại!” Trân Na không quan tâm tới lời nói của Lôi Lâm, ngược lại nói ra một câu tương tự như tục ngữ.

Rồi cô ta chỉ tay tới lao tù.

“Tinh chế! ! !”

“Xì xì!” Hào quang màu trắng trong nháy mắt che kín toàn bộ lao tù, Lôi Lâm lập tức cảm thấy giống như bị đặt trên vỉ nướng, cả người đều có cảm giác sắp sửa hòa tan.

Hắn chủ tu hạt năng lượng căn bản hệ âm u, cùng loại hạt căn bản hệ quang minh này vốn là tương khắc với nhau, mà ả Trân Na này không biết từ nơi nào làm ra bộ vu trận này, uy lực lớn tới mức doạ người, thậm chí ngay cả Lôi Lâm đều có cảm giác không chịu được.

“Ta. . . Còn có một câu muốn nói!”

Tuy rằng bị áp lực khổng lồ ép trên người, xung quanh cơ thể Lôi Lâm lại bốc lên từng tia khói màu đen, ngăn cản không bị bạch quang ăn mòn, chỉ là nhìn hắn có chút chật vật.

“Tội nhân! Nói ra di ngôn cuối cùng đi!”

Trân Na chậm rãi tiến lên.

“Ta. . .”

Môi Lôi Lâm khẽ nhúc nhích.

“Cái gì? Hiện tại đã bị hạt năng lượng căn bản hệ quang minh ăn mòn đến nước này sao?” Trân Na lại tiến lên vài bước, nghiêng lỗ tai đến vách lao tù.

“Tiện nhân! Mày cho rằng thế giới này là do nhà mày mở sao?”

Bỗng nhiên, toàn thân Lôi Lâm bị một tầng vảy màu đen bao phủ, ngay cả con mắt cũng biến thành thụ đồng màu hổ phách, đột nhiên quát lớn.

“Cầm cố chi hoàn! Bạo! ! !”

Ầm! ! !

Một vòng sáng màu bạc lớn mà xinh đẹp trong nháy mắt từ trên cánh tay Lôi Lâm muốn nổ tung.

Vòng kim loại trước đó vẫn đeo trên cánh tay trái Lôi Lâm, dưới mệnh lệnh của Lôi Lâm, lập tức ầm ầm nổ tung.

Lực trùng kích cực lớn, trực tiếp khiến lao tù màu trắng trước mặt Lôi Lâm bị vỡ ra một phần, dư âm vụ nổ không dứt, trực tiếp lan đến Trân Na gần nhất.

“A!”

Trân Na bụm mặt, cả người đều bị hất bay ra ngoài.

Sợi tơ màu trắng trước đó bao phủ Lôi Lâm bị nổ tung toàn bộ, ngay cả lao tù cột sáng cũng xuất hiện vết lõm rõ ràng.

“Hoá đá chi đồng!”

Con mắt Lôi Lâm trong nháy mắt nhìn chằm chằm vào vết lom trên lao tù.

Xì xì! Một tầng vỏ đá màu xám trắng từ trên cột sáng không ngừng lan tràn ra.

“Tiềm ảnh Hỏa Cầu!”

Hai tay Lôi Lâm hợp lại, từ trong khe hở bóng tối chung quanh đột nhiên bốc lên ngọn lửa màu đen, lập tức, hai tay hắn lôi kéo.

Ngọn lửa màu đen bị tách ra, đều đậu trên bàn tay của hắn.

“Trùng!”

Hai tay Lôi Lâm nhắm tới nơi lao tù đã hoá đá, mạnh mẽ đánh xuống một đòn! ! ! !

Ầm! ! !

Hào quang màu trắng bùng lên, trong nháy mắt cao tới mười mấy mét, hầu như muốn xông đến tận trên bầu trời, rồi lại lấy tốc độ cực kỳ nhanh co rút lại, bị ngọn lửa màu đen bao vây.

Mà ở trung tâm ngọn lửa, một người quần áo rách nát ,lộ ra một thân toàn vảy chậm rãi đi ra.

” Ngoài thân thể chủ thể bị hệ quang minh ăn mòn thương tổn, xung đột cùng hạt năng lượng căn bản của chủ thể, sản sinh ra hiệu quả trung hoà, thương tổn tăng cường, hiện nay bị bỏng 34%! Cánh tay trái bị ma hóa vật phẩm sóng xung, xuất hiện tổn hại, đề nghị lập tức trị liệu!”

Nhắc nhở của chíp xuất hiện trước mắt Lôi Lâm.

Trạng thái bây giờ của hắn thực sự không hề tốt đẹp gì, trên người không chỉ có nhiều vết bỏng, cánh tay trái đã vặn vẹo treo ở trước ngực, lộ ra một vết thương thật lớn, thậm chí có thể nhìn thấy xương cốt đen kịt bên trong.

Trước đó Lôi Lâm hung hãn tự bạo trung đẳng ma hóa vật phẩm, bởi hắn ở trong lao tù nên chính diện chịu đựng ảnh hưởng lớn nhất, bởi vậy, dù mở ra phòng ngự mạnh nhất của Đọa Tinh Chi Trụy và Khoa Mạc Ân chi lân cũng vẫn bị trọng thương.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right