Chương 403: Bắt đầu

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 137 lượt đọc

Chương 403: Bắt đầu

“Chúc cậu may mắn!”

Hải Tháp Nhĩ nhìn Mạn Lạp, trong lòng thầm nói một câu, tay phải lập tức cầm lên một thanh đao giải phẫu màu bạc, nhẹ nhàng rạch một nhát lên vị trí nguyền rủa trên cánh tay ông ta.

“Hí!”

Phù văn vu thuật nguyền rủa màu đen lập tức sống dậy đến, không ngừng vặn vẹo, biến thành một con rắn nhỏ màu đen, còn đang không ngừng phun ra lưỡi.

Từng tia hắc khí, và mạch máu đỏ như mạng lưới lập tức lan khắp toàn thân Mạn Lạp.

Vị đại hán kia chảy ra mồ hôi lạnh, vô thức cắn răng, vẻ mặt cực kỳ đau đơn.

“Tia sáng đầu tiên trên thế giới! Xin mời lắng nghe lời triệu hoán, mượn sức mạnh của ngài! Xua đuổi hắc ám. . .”

Hải Tháp Nhĩ nhúc nhích môi, nhanh chóng ngâm xướng.

Ong ong!

Từ bốn phía bàn mổ đột nhiên bốc lên vô số tia sáng màu trắng, những tia sáng này bay đến trên người Mạn Lạp, ở trong không khí ngưng kết thành một phù hiệu ánh sáng.

Một tia ánh sáng thuần, không có một chút tạp chất nào, giống như là ánh sáng nguyên thủy nhất trên thế giới này đột nhiên xuất hiện trong phù hiệu kia!

Tia sáng màu nhũ bạch soi đến trên thân Mạn Lạp.

Xì xì! Cả người Mạn Lạp đột nhiên cong lên, nắm tay đã siết chặt lại.

Cùng lúc đó, từ trong lỗ chân lông trên người ông ta đã bốc lên vô số khói đen.

Những tia khói này bay tới giữa không trung, lại rất nhanh bị tia sáng tinh chế đi.

Hải Tháp Nhĩ nhìn kỹ hắc tuyến trên người Mạn Lạp, trên tran còn có mồ hôi không ngừng chảy xuống.

Lực lượng tinh thần khổng lồ của ông ta đã biến thành từng tia cực nhỏ, không ngừng quét hình qua Mạn Lạp, ghi chép trạng thái trên người ông ta, đồng thời dẫn dắt tia sáng gột rửa.

Đây là một công tác cần độ chính xác phi thường lớn. Một khi xuất hiện một tia sai lầm, nguyền rủa trên người Mạn Lạp sẽ hoàn toàn bạo phát.

Rất hiển nhiên, trạng thái như thế này đối với Hải Tháp Nhĩ cũng là áp lực lớn.

Chỉ mới mười mấy phút, ông lão này đã có vẻ dần lực bất tòng tâm, từ trong lỗ mũi phát ra tiếng thở dốc ồ ồ.

Nhưng càng ở thời điểm này, hai tay Hải Tháp Nhĩ lại càng trở nên ổn định., Giống sắt thép đúc ra vậy, mọi cử động không có một chút sai lầm nào.

Rốt cục, sau khi bị ánh sáng liên tiếp bức bách, phù văn nguyền rủa âm u vặn vẹo không ngừng bại lui, cuối cùng thu về đến vết thương lúc đầu.

Tia sáng ở bên ngoài trở thành một vòng sáng, giam cầm nguyền rủa ở một khu vực nhỏ quanh vết thương.

“Hô. . .” Hải Tháp Nhĩ thở dài một hơi, xoa xoa mồ hôi trên mặt.

“Đã dồn nguyền rủa đến một vị trí, hiện tại, chính là công tác then chốt nhất. . .”

Hải Tháp Nhĩ cẩn thận nâng bồn chứa pha lê đặt quái nhuyễn thể đến phía trước, giống như đang nâng một chí bảo.

Rồi ông ta đặt bồn chứa đặt ở trước vết thương trên cánh tay Mạn Lạp.

“Đến đây đi! Tiểu bảo bối!” Trên mặt Hải Tháp Nhĩ dường như mang theo tia sáng kỳ dị, trong miệng phát ra âm thanh làm người mê muội.

“Tê tê. . .”

Nguyền rủa phù văn trên cánh tay Mạn Lạp khẽ vặn vẹo, lại biến thành con rắn nhỏ màu đen.

Con rắn nhỏ phun ra lưỡi, dường như phát hiện ra cái gì, quay sang nhìn tới quái nhuyễn thể.

“Chít chít. . .” Sau khi nhìn thấy con rắn nhỏ. Cho dù là quái nhuyễn thể là loại sinh vật hầu như không có ý thức cũng bắt đầu co rút lại.

Nhưng động tác này càng khiến con rắn nhỏ chú ý, nó vặn vẹo thân thể. Bắt đầu bò sát lại về bên này.

Nhìn con rắn nhỏ càng ngày càng gần, Hải Tháp Nhĩ thậm chí nín thở, giống như đang sợ hơi thở của mình sẽ khiến con rắn nhỏ bị doạ sợ.

Con rắn nhỏ màu đen đầu tiên là bồi hồi một vòng quanh vết thương, giống như là đang do dự, sau đó nó lập tức không chút lưu tình quay đầu rời đi!

Ngay khi bà lão ở phía xa cho rằng đã thất bại, con rắn nhỏ màu đen đã xoay người đột nhiên bắn thân thể ra, giống tia chớp màu đen từ trong vết thương xông tới, nhào tới quái nhuyễn thể.

Nó há mồm nuốt quái nhuyễn thể vào, lại thật nhanh rụt trở lại.

“Còn muốn chạy?”

Trên mặt Hải Tháp Nhĩ lộ ra một nụ cười như ý, tay phải của ông ta cầm một cái kẹp, nhanh chóng dò ra.

Cái kẹp ở giữa không trung xẹt qua một đường vòng cung quỷ dị, vừa vặn che trước mặt hắc xà.

Lập tức, cái kẹp khẽ gắp, bắt được giữa hắc xà.

“Tê tê. . .” Con rắn nhỏ kêu lên, thân thể không ngừng vặn vẹo xoay quanh.

Sắc mặt Hải Tháp Nhĩ nghiêm nghị, ông ta hiểu rất rõ nếu để vật trên tay này chạy trốn ra ngoài sẽ tạo thành tai nạn lớn thế nào!

Tay trái ông ta nhanh chóng cầm lấy một một ống nghiệm lưu hoá loé lên phù văn, bỏ hắc xà vào trong, trong nháy mắt che kín nút lọ.

Phù văn lấp loé, đem chiếc lọ đã đóng kín, sau khi xem tới đây, Hải Tháp Nhĩ mới chính thức thở phào nhẹ nhõm.

“Hải Tháp Nhĩ đại sư! Thành công sao?”

Bà lão tiến lên, nhìn Mạn Lạp đã khôi phục lại yên lặng, ngay cả nguyền rủa phù văn trên cánh tay ông ta cũng hoàn toàn biến mất, trong giọng nói xen lẫn một tia kích động.

“Đương nhiên! Cuối cùng cũng coi như không làm nhục sứ mệnh!” Trên mặt Hải Tháp Nhĩ lộ ra ý cười rụt rè.

Đối với lần nguyền rủa này, ông ta cũng không hoàn toàn nắm chắc, nhưng thử nghiệm trong khoảng thời gian này đã khiến trình độ về dược tề học và trị liệu học của ông ta đều tăng lên rất lớn.

“Quá tốt rồi, ta đã nói mà, chúng ta làm sao có thể khuất phục hắc vu sư kia?”

“Vận mệnh! Trước sau luôn đứng về phe chúng ta!” Trên mặt bà lão lộ ra ánh sáng thần thánh.

Loại ánh sáng này khiến ngay cả Hải Tháp Nhĩ đều không khỏi che mắt, lùi lại mấy bước.

Đùng!

Chính vào lúc này, một tiếng vang lanh lảnh từ trên người Mạn Lạp vang lên, một luồng khói đen quỷ dị lần thứ hai nổi lên.

“Chuyện gì thế này?” Bà lão giống bị bóp lấy cái cổ như con vịt, âm thanh trắng xám mà biến hình.

“Không được! Hai lần nguyền rủa! Lại là nguyền rủa loại tổ hợp ! ! !”

Trên mặt Hải Tháp Nhĩ lộ ra vẻ vô cùng hối hận.

Nhất thời, vô số hắc khí trên người Mạn Lạp xen lẫn, đã biến thành từng con rắn nhỏ màu đen, khói đen dày đặc triệt bao phủ ông ta vào trong.

“Chít chít. . .” Từ trong khói đen truyền đến âm thanh làm người sởn cả tóc gáy.

Vài giây sau, khói đen tản đi, lộ ra một bộ xương cốt đã biến thành màu đen. Lẳng lặng nằm trên bàn thí nghiệm.

Tất cả những việc này xảy ra nhanh như thế, ngay cả Hải Tháp Nhĩ cũng không kịp phản ứng nữa.

“Thực sự là. . .”

Hải Tháp Nhĩ cười khổ, lập tức muốn nói gì.

Ầm! ! !

Tiếng pha lê vỡ nát vang lên. Ông ta lập tức nhớ ra cái gì đó, nhanh chóng đưa tay ném pha lê ống nghiệm trong tay ra ngoài.

Đáng tiếc đã chậm một bước!

Một đoàn khói đen, bên trong lập loè lôi đình, bỗng nhiên nổ tung trên tay ông ta.

Trên áo bào của Hải Tháp Nhĩ lập tức hiện ra ánh sáng màu trắng chói mắt, ngăn cản khói đen ở ngoài.

Chờ đến khi tất cả đều bình tĩnh lại, Hải Tháp Nhĩ nhìn tay trái của mình đã biến thành màu đen, lộ ra vẻ mắt như tro nguội. . .

. . .

“Hả?” Lôi Lâm ở một cứ điểm bí ẩn đang dưỡng thương đột nhiên mở mắt. Lộ ra một vẻ mặt đăm chiêu.

“Gợn sóng này. . . Xem ra một nguyền rủa của mình đã sinh ra hiệu quả tổ hợp. . . A! Hẳn là đại hán Mạn Lạp đã chết rồi. . .”

“Chính là không biết, hậu chiêu bố trí trên hắc xà nguyền rủa phát tác thế nào rồi?” Trên mặt Lôi Lâm nở nụ cười.

Hắn không chỉ gieo xuống nguyền rủa tổ hợp trên thân hai người kia, mà còn hạ rất nhiều đòn bí mật, độc tố và ác ý cất giấu bên trong đủ để khiến phù thủy ra tay trị liệu phải chịu thiệt lớn, nếu như không chú ý, thậm chí có thể sẽ nguy hiểm cho sinh mệnh!

Lôi Lâm có tự tin, sau khi trải nghiệm độ khó giải và tính chất khó chơi trong nguyền rủa mà hắn hạ, gia tộc phía sau Trân Na cuối cùng phải cúi đầu trước hắn.

Dù hắn không rõ ràng đặc tính trong phương pháp minh tưởng của gia tộc này, cũng có thể đoán được, một phù thủy chính thức có năng lực tiên đoán, có địa vị quý giá cỡ nào!

Đến lúc đó hắn có rất nhiều thứ muốn lấy được từ trên người đối phương!

Hiện tại Lôi Lâm chỉ hơi suy nghĩ một chút, đã ném chuyện này ném ra sau đầu. Bây giờ cả người hắn đang để trần, lộ ra thân thể thon dài kiện mỹ, nằm trong bồn tắm bằng đá.

Mà trong bồn tắm, nước tắm màu xanh đậm tỏa ra mùi thơm ngát nhàn nhạt từ thực vật và cả một luồng sức sống khổng lồ. Đang không ngừng chữa trị tổn hại trên thân thể Lôi Lâm.

Đây là dung dịch chữa trị mà trước đó Lôi Lâm đã luyện chế tốt, không chỉ bỏ vào rất nhiều thuốc chữa thương. Trước đó nước suối huyền ảo cướp được ở địa phương này cũng là một trong các tài liệu chủ yếu.

Xuyên qua nước tắm nửa trong suốt có thể nhìn thấy rõ ràng vết thương khổng lồ trên bụng Lôi Lâm, lúc này đã hoàn toàn khép lại, chỉ để lại một đường màu phấn hồng nhàn nhạt, đồng thời còn đang nhanh chóng nhạt đi.

Tốc độ này có chút vượt qua dự đoán của Lôi Lâm.

“Không! Công hiệu khủng bố này không phải do dung dịch chữa trị, mà là huyết mạch Khoa Mạc Ân cự xà. . .” Trong đôi mắt Lôi Lâm lóe qua một tia sáng ngăm đen, hắn lập tức nhắm hai mắt lại.

Lực lượng tinh thần khổng lồ hóa thành từng tia trong nháy mắt lan ra cả người.

Thông qua lực lượng tinh thần nhỏ bé quan sát, hắn có thể cảm giác được một cách rất rõ ràng, từ mỗi vị trí trên thân thể hắn bắt đầu toát ra một luồng năng lượng bí ẩn, đang không ngừng chữa trị tổn hại của hắn.

Những năng lượng này màu đỏ sậm, mang theo một loại khí tức cổ xưa thời thượng cổ, có sự phối hợp này, thân thể Lôi Lâm đang nhanh chóng phục hồi như cũ.

“Không chỉ có như vậy!”

Lôi Lâm đưa tay phải ra, mạnh mẽ nắm chặt!

Răng rắc! Trong không khí phát ra tiếng khí bạo kịch liệt, giống món đồ gì bị bóp nát.

“Mình có thể cảm giác được, trong khi chữa trị, Khoa Mạc Ân cự xà huyết mạch còn đồng thời từ từ cường hóa thân thể tố chất của mình!”

Hắc ám trong đôi mắt Lôi Lâm càng sâu thẳm.

“Đây là. . . Thời điểm huyết mạch nhảy vọt lần hai, đến rồi!”

Bởi lần này bị trọng thương, có vẻ lại tăng nhanh tốc độ huyết mạch trong người hắn nhảy vọt lần hai, huyết mạch Khoa Mạc Ân cự xà trong thân thể Lôi Lâm không ngừng chạy, rất nhiều năng lượng bí ẩn bị thả ra ngoài, tiến hành dung hợp cấp độ càng sâu cùng Lôi Lâm.

“Đo lường thấy tố chất thân thể của chủ thể không ngừng tăng mạnh! Khoa Mạc Ân cự xà huyết mạch hiện ra trạng thái sinh động! Huyết mạch nhảy vọt lần hai đem sẽ bắt đầu sau mười giây!”

Tiếng Chíp nhắc nhở cũng vang lên bên tai Lôi Lâm.

“Tê tê. . .”

Một tầng vảy màu đen trong nháy mắt bao trùm thân thể Lôi Lâm, trong lúc hắn vô ý thức đã khởi động thiên phú vu thuật.

Màu đen của bóng đêm không ngừng tăng cường trên lớp vảy, ngay cả hai mắt của Lôi Lâm cũng triệt để biến thành thụ đồng màu hổ phách.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right