Chương 406: Đi

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,763 lượt đọc

Chương 406: Đi

Từ trong giọng nói của Ông Lão, Lôi Lâm rõ ràng nghe được sự hoảng sợ.

Dơi và Quạ Đen cũng là thủ hạ của Lôi Lâm, hiện nay hai người này bị giết đi, hắn cũng không tiện ăn nói với Hoa Viên Bốn Mùa.

“Hi Sơn tổ trưởng đại nhân đã lên tiếng rồi, hạn ngài trong vòng mười ngày phải giải quyết vấn đề này, nếu không thì ngài ấy sẽ…”

“Sẽ cái gì?” Lôi Lâm phi thường bình tĩnh, không nghe ra một tia hỉ nộ.

Nhưng Ông Lão ở đầu bên kia lại run rẩy đáp: “Sẽ lấy tội không làm tròn trách nhiệm để bắt ngài!”

“Ồ!” Phẫn nộ trong dự liệu cũng không có, Lôi Lâm lạnh nhạt gật gật đầu: “Nói cho hắn là ta đã biết rồi!”

Lập tức, Lôi Lâm trực tiếp đóng lại dấu ấn liên hệ.

“Mã Nhĩ Bố sao?” Con mắt của hắn dường như lại thấy được lão già kim loại hóa có chút điên cuồng kia.

Mã Nhĩ Bố này khẳng định được hắn là người phụ trách tin tức ở khu săn giết thứ ba này nên mới dùng kế sách này.

“Giết chết hắn đi! Thuận tiện lại giải quyết Lily gia tộc!”

Lôi Lâm tùy ý làm quyết định.

Tuy rằng người khổng lồ thuộc Thiên Diệp Thủ đồng ý sẽ điều hòa mâu thuẫn giữa hắn và Lily gia tộc, nhưng Lôi Lâm căn bản không muốn như vậy.

Theo hắn, nếu như đã kết làm cừu hận thì vẫn nên nhổ cỏ tận gốc thì tốt hơn.

Đồng thời, hiện tại Mã Nhĩ Bố đã hoàn toàn không đáng nhắc tới trước mặt Lôi Lâm.

Nếu như nói trước khi huyết mạch nhảy vọt lần hai , Lôi Lâm chỉ có cách là dùng số hai và số ba phụ trợ mới có đánh giết đối phương, nhưng hiện tại Lôi Lâm có lòng tin trong quyết đấu chính diện có thể giết chết đối phương! Khiến đối phương muốn chạy trốn cũng không được!

“Đi thôi!”

Lôi Lâm vung áo bào, mang theo hai tên dấu ấn kiếm sĩ rời đi hang động.

“Gào! ! !” Sau đó, bóng một con nọc độc Phi Long to lớn từ bên ngoài sơn động bay lên cao…

...

“Vù vù!”

Trên một cánh đồng, hai bóng người tỏa ra quang ảnh mờ mịt, tốc độ hầu như vượt qua cực hạn mắt thường có thể thấy, đang một đuổi một chạy.

Chạy ở phía trước là một cô gái mặc áo choàng màu trắng, tóc hơi cong lên, trước ngực đầy đặn như muốn bứt rách áo.

Mỗi lần di động, hai luồng to lớn trước ngực cô đều sẽ run run, phối hợp với khuôn mặt đẹp đẽ của cô, hầu như có thể làm cho tất cả đàn ông có kích động muốn hóa thân làm sói.

Đáng tiếc, khuôn mặt đẹp kinh người của cô lại vô hiệu đối với phù thủy phía sau.

Phì! Tiếng lưỡi dao sắc phá không từ phía sau truyền đến, cô gái biến sắc mặt. Nắm lấy một chuỗi dây xích trên cổ tay vung một cái về phía sau.

Ong ong!

Từ trên dây xích bắn ra một vầng sáng màu xanh lục, ánh sáng hội tụ, đã biến thành một tấm lưới lớn, hung hang va chạm vào hai thanh trường mâu màu bạc từ phía sau.

Ầm ầm!

Màu xanh lục cùng vầng sáng màu bạc bùng lên, một luồng khí lưu nổ tung kịch liệt từ phía sau đập tới, đánh vào trên lưng cô gái.

Roẹt! Áo choàng của cô bị xé ra hơn nửa, lộ ra tấm lưng trơn bóng phía sau.

“Lão quỷ chết tiệt! Đã nói là lão nương không quen biết Lôi Lâm đó, tại sao lão còn đuổi sát không buông…”

Cô gái không hề chú ý cảnh “xuân” của chính mình lộ ra ngoài, lại gỡ ra một quyển trục. Xẹt xẹt! Từ phía sau cô ta, đột nhiên mọc ra một đôi cánh nhỏ nửa trong suốt.

Đôi cánh này rất nhỏ, ngoại hình hiện ra hình nửa trái tim. Nhìn có chút đáng yêu, giống đồ trang sức vậy.

Phần phật! Cánh chấn động lên, mang theo từng luồng khí lưu.

Nhưng thân thể cô gái cũng không bay lên, mà chỉ hơi trôi nổi lên, thật giống trên người có thêm một sức nổi khiến tốc độ của cô càng nhanh thêm mấy phần sau khi vỗ cánh, sau đó mới có thời gian quay đầu lại quát mắng.

“Mày là bạch phù thủy ở khu vực này! Khẳng định cũng được Lôi Lâm che chở! Mày lại không quen biết hắn?”

Ở phía sau truy đuổi là một ông lão có mái tóc màu trắng bạc, trên mặt còn đeo trang sức kim loại, nhìn thấy cô gái lấy ra quyển sách thì phía sau lão cũng bốc lên một vòng ánh sáng kim loại màu trắng bạc.

Vù vù!

Ánh sáng kim loại không ngừng phun ra phía sau, giống hai tua rua màu trắng bạc, bồng bềnh sau thân ông lão.

Rầm! Tốc độ của ông ta lập tức mạnh thêm, lại nhanh hơn mấy phần so với tốc độ bây giờ của cô gái, không ngừng rút ngắn khoảng cách giữa hai người.

Cô gái kia bực đến muốn khóc tâm: “Lão nương chỉ là một phù thủy du đãng! Dù nơi này là địa bàn của Hoa Viên Bốn Mùa, cũng không cấm chỉ chúng ta ra vào, lão thật sự đã nhận lầm người!”

Đối với lời giải thích của cô, Mã Nhĩ Bố không hề cảm xúc, tay phải đánh về phía trước một chiêu, một quả bom kim loại màu trắng bạc trực tiếp xuất hiện trên tay lão.

Trong con ngươi của lão không hề lay động, dường như cô gái phía trước đang lộ cảnh “xuân” kia chỉ là một bộ thi thể mục nát.

Vung tay lên! Bom kim loại xẹt qua một đường vòng cung xinh đẹp, rơi vào con đường phía trước cô gái kia.

Ầm ầm! ! !

Quả bom màu trắng bạc ầm ầm nổ tung, ánh lửa không ngừng lan ra bên ngoài, thỉnh thoảng còn có mảnh vụn kim loại không ngừng bắn ra.

Vẻ mặt cô gái vô cùng khó coi, cô hiểm hiểm tránh thoát dư âm nổ tung, nhưng cánh trên lưng đã bị nổ mất hơn một nửa, tốc độ nhất thời hạ xuống, cô thậm chí có thể cảm giác được một đôi mắt khát máu đang nhìn chằm chằm vào mình. Ánh mắt này không giống ánh mắt sắc dục của rất nhiều nam phù thủy, trong mắt này chỉ có dục vọng giết chóc đơn thuần, lại không có dâm dục. Cô gái đã duyệt vô số người này tuyệt đối sẽ không cảm ứng sai ở phương diện này.

Bởi vậy, cô hiểu rất rõ ràng một khi rơi vào trên tay đối phương, ngoại trừ tử thì sẽ không có đường khác, mà khuôn mặt đẹp cô vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo cũng không đưa đến bất kỳ tác dụng gì.

“Tuy rằng mày là phù thủy du đãng, nhưng tóm lại là một phương của Hoa Viên Bốn Mùa, nếu như chết ở chỗ này, hắn cũng không tiện ăn nói…”

Mã Nhĩ Bố lạnh lùng nói, vì bức ép Lôi Lâm đi ra, lão đã dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.

Trong tình huống phù thủy cấp hai đều tọa trấn một phương, không dễ dàng điều động, lấy thực lực phù thủy cấp 1 đỉnh cao như lão cũng đầy đủ đại sát tứ phương.

“Mẹ nó! Sao lão nương lại gặp phải một người điên thế này!”

Cô gái tóc quăn mắng một tiếng, khóc không ra nước mắt, chạy trốn càng nhanh hơn.

“Chạy? Mày trốn được sao?”

Tên tay Mã Nhĩ Bố hội tụ kim loại trạng thái lỏng màu bạc rồi biến thành một đoản trượng.

Lão cầm đoản trượng kim loại màu bạc chỉ về phía trước nơi cô gái còn đang lao nhanh kia.

Roẹt! Đoản trượng kim loại nứt ra, từ bên trong bay ra vô số bi thép bé nhỏ màu bạc.

Bồng!

Những bi thép kim loại này giống trời mưa, hiện ra hình quạt rồi tản ra, vọt tới phía trước, chặn lại tất cả phương hướng mà cô gái muốn tránh né.

Leng keng leng keng!

Cô gái cắn răng một cái, trên người hiện lên một màng ánh sáng màu phấn hồng.

Viên bi kim loại màu bạc đánh vào mặt trên, phát ra tiếng vang dày đặc.

“Biến hình!” Vào lúc này, Mã Nhĩ Bố phía sau lại quát lạnh một tiếng, hai tay vung về phía trước làm ra một vồ thủ thế khẽ!

Hí! Bi thép bắn vào màng ánh sáng màu phấn hồng đột nhiên hòa tan, biến thành một tầng chất lỏng màu bạc, bao trùm đến mặt ngoài màng ánh sáng.

Mà Mã Nhĩ Bố đánh ra thủ thế khẽ vồ, một luồng khí lưu vô hình tác dụng lên những chất lỏng màu bạc này, sức mạnh khổng lồ không ngừng lôi kéo cô gái về phía sau.

Ầm!

Tay phải Mã Nhĩ Bố nắm lại, kim loại trạng thái lỏng màu bạc bao trùm , khiến cho cả tay phải của lão đều đã biến thành màu bạc xinh đẹp.

Nắm đấm màu bạc kim loại mạnh mẽ đánh vào màng ánh sáng màu phấn hồng.

Màng ánh sáng lập tức lõm xuống, khi Mã Nhĩ Bố không ngừng tăng lực, còn phát ra tiếng vang chít chít không thể tả.

Rốt cục, trong ánh mắt tuyệt vọng của cô gái, màng ánh sáng màu phấn hồng hoàn toàn bị đánh vỡ, biến thành từng mảng giống hồ điệp rải rác ở giữa không trung.

“Phốc…” Thiên phú vu thuật bị phá, trên mặt cô gái tái nhợt, giống như trong nháy mắt bị một thanh búa đập trúng, xụi lơ ở trên mặt đất.

“Được! Lão nương chính là ở đây! Tùy tiện lão muốn làm thế nào thì làm!”

Cô gái nhìn Mã Nhĩ Bố, nhận mệnh nhắm hai mắt lại, chỉ là khi cô nhắm mắt, hai chân lại hơi tách ra, áo choàng xé rách, lộ ra váy ngắn phía dưới, một vệt bóng đen ở giữa càng làm người phát điên, có dục vọng tìm tòi hư thực.

“Thời điểm như thế này Còn giở trò!” Mã Nhĩ Bố cười lạnh nói.

Tuy rằng đại đa số phù thủy sau khi lên cấp đều phi thường yêu thích hưởng thụ, ở phương diện này càng thoải mái, dù là nam nữ đều là như vậy. Nhưng Mã Nhĩ Bố lại khác!Lão đã dung hợp cùng kim loại sinh mệnh, mất đi năng lực sinh sản, bởi vậy mới coi trọng huyết mạch duy nhất là Ba Tát Vi.

Lập tức, tay phải lão biến thành một thanh dao bầu!

“Ngủ yên đi! Nơi này không ai có thể cứu được mày đâu!”

Cô gái nghe Mã Nhĩ Bố tuyên bố, trong lòng dâng lên một tia tuyệt vọng, cô chỉ là một phù thủy bán nguyên tố hóa, chỉ có chút bản lĩnh trong việc chạy trối chết, nhưng ở trước mặt cấp 1 đỉnh cao như Mã Nhĩ Bố lại yếu đuối giống một đứa bé.

“Phải chết ở chỗ này sao? Lão sư, xin lỗi, không thể hoàn thành giao phó của ngài!”

Khi dao bầu chém xuống, co gái khẽ nỉ non.

“Thật không?”

Ầm!

Cảm giác đau trong tưởng tượng cũng không truyền đến, trái lại còn có giọng nói của người thứ ba vang lên.

Nữ phù thuỷ mở mắt ra, nhìn thấy một cự mãng màu đen, trên vảy lập loè vầng sáng đen bóng, cắn đứt dao bầu!

Sau khi cắn đứt dao bầu, cự mãng hóa thành hắc khí, bay tới một nam phù thủy phi thường anh tuấn, biến thành một vòng hạt năng lượng căn bản màu đen, giống vòng sáng trôi nổi ở nơi đó.

“Khuôn mặt quen thuộc! Hình như là người phụ trách khu săn giết thứ ba trên tình báo… Lôi Lâm!”

Nữ phù thuỷ thả lỏng, trên mặt lại là vẻ dửng dưng như không: “Cậu rốt cục đến rồi! Đây là phiền phức cậu gây ra, lão nương mặc kệ!”

Lập tức, nữ phù thuỷ giống người không liên quan đứng lên, bước chân lại không chậm, trong nháy mắt đã chạy đi một khoảng xa.

“Lại nói, ta và cô rất quen sao?” Lôi Lâm ở trong lòng âm thầm trợn mắt.

Nơi này thuộc về hắn quản lý, nếu như phù thủy thuộc phe bạch phù thủy hay phù thủy du đãng muốn đi qua thì đều cần chào hỏi hắn, nhưng Lôi Lâm luôn luôn ít giao du với bên ngoài, căn bản không quản việc thế nào, tự nhiên cũng không quen biết cô gái này.

Nhưng nếu như đối phương chết ở chỗ này, hắn xác thực sẽ bị ghi lại một bút, cũng sẽ không tính toán với cô ta.

Hiện tại, sự chú ý của Lôi Lâm đều đặt ở trên người Mã Nhĩ Bố đối diện.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right