Chương 428: Túi da

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 765 lượt đọc

Chương 428: Túi da

Sau khi Lôi Lâm rời đi, sương mù ở nơi này cũng dần dần tản ra, lộ ra một pho tượng phù thủy màu xám trắng.

Pho tượng này giống Bỉ Nhĩ lúc trước như đúc, chỉ là trên mặt còn mang theo vẻ kinh hãi đến cực điểm!

Đùng! Đùng!

Vô số vết rách giống mạng nhện không ngừng lan tràn trên tượng đá.

Ầm!

Lập tức, tượng đá ầm ầm vỡ thành vô số mảnh vụn. . .

Hiện tại Lôi Lâm đã là phù thủy cấp 1 đỉnh cao, hơn nữa sức mạnh huyết mạch bổ trợ, toàn lực triển khai ra vu thuật thiên phú, cho dù Bỉ Nhĩ cũng là phù thủy cấp 1 đỉnh cao cũng không phải đối thủ của hắn.

Nhưng bây giờ hắn không có thời gian suy tư những chuyện này, con mắt của hắn trong nháy mắt bị đồ vật trước mắt hấp dẫn.

Nhà kho này có diện tích rất nhỏ, chỉ tầm mười mấy mét vuông.

Lôi Lâm chỉ liếc mắt đã quét qua toàn bộ nhà kho một lần, giá gỗ ở nơi này để bày ra tài nguyên đều rất ít, ở vị trí trung tâm nhất có một bệ đá đầy phù văn kỳ dị.

Trên bệ đá bày ra ba vật phẩm, mặc dù đều có chút không đáng chú ý, nhưng nếu như có thể được đưa nào nơi này để cất giữ thì khẳng định không phải vật đơn giản.

Lôi Lâm quan sát tỉ mỉ đồ trên bệ đá.

Ngoài cùng bên trái là một vật tương tự túi da bò, màu đen, bên trên còn có hoa văn màu bạc, tuy rằng nhìn rất bình thường, nhưng mơ hồ có một loại gợn sóng nhỏ bé đặc biệt từ túi da tản ra, ngay cả Khoa Mạc Ân cự xà huyết mạch trong cơ thể Lôi Lâm đều có chút cảm ứng kỳ dị.

“Cảm giác này, xem ra, túi da này hẳn là dùng một loại sinh vật thượng cổ nào đó làm tài liệu để chế tạo. . .”

Lôi Lâm sờ sờ cằm, trong đầu nhanh chóng chuyển động: “Có thể sử dụng da của sinh vật thượng cổ chế tác, nhìn lại không phải ma hóa vật phẩm có tính chất công kích, lẽ nào. . .”

Trong nháy mắt, một khả năng mơ hồ xẹt qua đầu Lôi Lâm, làm hô hấp của hắn cũng dồn dập lên.

“Chíp! Quét hình hoa văn trên túi da, so sánh với sinh vật thượng cổ trong kho dữ liệu!”

“Keng! Thành lập nhiệm vụ, bắt đầu quét hình. . .”

Chíp trung thực phản hồi. Mà lần này, bởi vì có mục lục chỉ dẫn cụ thể, chíp trong nháy mắt chip đã có kết luận.

“Kết quả so sánh: Độ tương tự da của sinh vật thượng cổ —— Hư Không Bạch Nhãn Xà: 92. 6%; Vô Vĩ Hàm Hoàn Xà: 46. 9%; Hư Không Độ Nha: 12. 3%. . .”

“Quả nhiên, chính là Hư Không Bạch Nhãn Xà!” Trên mặt Lôi Lâm hiện ra vẻ vui mừng.

Loại sinh vật thượng cổ này cho dù ở thời đại viễn cổ cũng là vật chủng phi thường quý giá, đồng thời, năng lực thiên phú của Hư Không Bạch Nhãn Xà chính là có liên quan cùng không gian! Cũng chính vì như thế, da của nó thường thường bị dùng để chế ra một loại vật phẩm chứa đựng nào đó.

“Chíp! Đưa ra tư liệu có liên quan tới Hư Không Bạch Nhãn Xà!” Lôi Lâm lập tức ra lệnh.

“Hư Không Bạch Nhãn Xà- sinh vật thượng cổ, là con cưng của hư không, sau khi trưởng thành là có thể thức tỉnh năng lực có liên quan đến không gian, nắm giữ thiên phú tương tự xuyên qua không gian mạnh mẽ! Lớp da của nó bởi tràn ngập phù văn thiên nhiên hư không, bởi vậy thường thường bị gia công thành công cụ chứa đựng, có thể chứa đựng lần vật phẩm có thể tích lớn gấp hàng ngàn, hàng vạn so với nó. Nhưng bởi phù thủy thượng cổ săn giết quá độ nhiều. Vào trung kỳ thời đại thượng cổ đã bị tuyên bố là tuyệt tích. . . Khởi nguồn tư liệu: Sách tranh về sinh vật thượng cổ, lịch sử phù thủy thế giới, bản thứ ba mươi bảy!”

“Quả nhiên, ma hóa vật phẩm không gian trong truyền thuyết!”

Lôi Lâm nhìn chằm chằm vào túi da trên đài đá màu đen, trong đôi mắt lóe lên vẻ hừng hực.

Thứ này đối với thế lực lớn như Hoa Viên Bốn Mùa có thể chỉ là vật có cũng được mà không có cũng được, như dệt hoa trên gấm, nhưng đối với phù thủy quen độc lai độc vãng như hắn thì nghĩa quá trọng đại!

Nếu như lúc nãy Lôi Lâm có túi da này, hắn chắc chắn sẽ không để đồ trong phòng kho phụ cho hắc vu sư khác, tuyệt đối sẽ lựa chọn chính mình độc chiếm!

Đặc biệt hiện tại, đối với Lôi Lâm đang chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào tới nói, một khi có vật này, tính cơ động và sự linh hoạt của hắn đều có thể tăng lên không ít.

Có thể nói, đồ vật trong cả bảo khố này, nếu như Lôi Lâm nhất định phải chọn một vật thì hắn nhất định sẽ không chút do dự mà lựa chọn vật này!

Chỉ là càng vào lúc này, Lôi Lâm càng có thể dưới kiềm chế dục vọng của chính mình.

Hắn cưỡng chế kích động muốn lập tức động thủ trong lòng chính mình, lại nhìn hai vật bên cạnh túi da màu đen một chút.

Ở chính giữa bệ đá, bày ra chính là một quyển sách màu đen phi thường dày, giống từ điển vậy, ở góc viền còn có dấu vết tàn tạ rất rõ ràng.

“Đây là thư tịch mà Hoa Viên Bốn Mùa thu được từ bí cảnh sông Hằng, bởi vì đây là dó phù thủy tạo ra bí cảnh lưu lại, vì thế càng thêm quý giá. . .”

Thứ này chỉ hữu dụng với những thế lực lớn kia, một khi tới tay phù thủy độc hành như Lôi Lâm sẽ thành của khoai lang nóng bỏng tay, chọc lửa thiêu thân.

Bên phải quyển sách vĩ đại màu đen này, là một vật giống một khối tương tự than tổ ong màu đen, ngoài lỗ than loang lổ còn có từng viên trân châu màu xanh sẫm, khảm nạm trong lỗ than, phi thường kỳ dị.

“Ba món đồ này mặc dù là quyển sách ở giữa quý giá nhất, nhưng đối với mình thì vẫn lên lấy túi da là hơn!”

Vẻ mặt Lôi Lâm nghiêm túc, lẳng lặng đi tới trước bệ đá.

Phàm là vật được giữ trong kho phù thủy, không chỉ bố trí phòng ngự vu trận ở ngoài, cho dù trên vật phẩm cũng sẽ có trận pháp.

Đồng thời, những trận pháp này đa số có chứa tính chất tự hủy, một khi phương pháp mở ra không đúng, vật phẩm thường thường sẽ tự hủy, khiến đám cường đạo rơi vào cảnh công dã tràng.

Nhưng Lôi Lâm và những hắc vu sư của Thiên Diệp Thủ đã quen với chuyện như vậy rồi, tất cả đều có thiên phú cùng tuyệt kỹ ở phương diện giải phong ấn này.

Trước đó trong kho hàng phụ, Lôi Lâm lợi dụng tuyệt kỹ của hắc vu sư giải phong thuật mới thuận lợi thu được mấy thứ vật phẩm quý giá nhất.

Nhưng vu trận nơi này rõ ràng còn rườm rà cùng phức tạp hơn ở kho phụ, đặc biệt ba vật phẩm trên bệ đá này, khẳng định còn có thêm các thuật thức khác.

Kết hợp với phù văn trên đài đá, trình độ như thế này, ngay cả Lôi Lâm có chíp trợ giúp, đều là có chút đau đầu!

“Đáng tiếc! Nơi này là kho chủ, ngay cả lệnh bài và quyền hạn của Bỉ Nhĩ đã chết kia đều không có tác dụng gì!”

Lôi Lâm thở dài một tiếng, lập tức lấy ra một túi nhỏ chứa bột phấn màu tím, cẩn thận mà bôi lên trên tay của chính mình.

“Vù vù!”

Trong mật thất đột nhiên nổi lên gió, từng luồng khí lưu màu tím bé nhỏ từ trên tay Lôi Lâm không ngừng tản mát ra, leo lên đến bệ đá.

Đây là thuật thức mà Lôi Lâm lấy được từ chỗ Thiên Diệp Thủ chuyên môn dùng để đối phó với loại phong ấn tự hủy này, sau khi chiếm được lại dùng chíp tối ưu hóa, uy lực càng tăng lên gấp bội!

Nhưng sau khi chíp thay đổi thuật này thức, độ khó khi vận dụng cũng tằng so với trước hơn mười lần còn không hết, cần thủ đoạn thao tác cực kỳ tinh vi cùng kỹ thuật nghiêm ngặt!

Bởi vậy, ở Nam Hải bờ, có lẽ chỉ có Lôi Lâm là có thể vận dụng thủ đoạn giải trừ hiện tại này.

Khí lưu màu tím giống dòng nước, dần dần chảy đầy toàn bộ bệ đá.

Mà phù văn trên đài đá chỉ lài hơi lấp lóe rồi lập tức lại yên tĩnh lại, dường như không phát hiện ra động tác phía ngoài.

Chờ đến khi màu tím lan khắp bệ đá, trong mắt Lôi Lâm lóe lên quyết ý.

“Là thời điểm rồi! Ma hóa!”

Hắn đột nhiên ngâm lên mấy âm phù khó đọc, từng vòng sóng gợn quỷ dị đột nhiên lấp lóe lên trên bệ đá.

Ong ong!

Khí lưu màu tím bao trùm ngoài bệ đá trong nháy mắt đọng lại, biến thành một vòng dịch đặc màu đen, bao phủ cả bệ đá vào trong.

Phù văn trên bệ đá lúc này mới phản ứng được, phát động phản kích mãnh liệt nhất, ánh sáng liên tiếp bùng lên, như muốn phá vỡ vong vây của dịch đặc màu đen.

“Bao trùm!” Dưới sự chỉ huy của Lôi Lâm, dịch đặc màu đen giống dầu mỏ bao phủ cả bệ đá lại, các loại ánh sáng phù văn đều bị ngăn cách lại.

“Chính là lúc này!”

Tay phải Lôi Lâm bắn ra một sợi dây nhỏ màu xanh lam, giống tơ nhện cuốn lấy túi da màu đen kia.

Từng sợi tơ màu xanh lam giống như sống lại, dọc theo túi da không ngừng thâm nhập, tiếng khí bạo nhỏ bé liên tiếp từ phía trên truyền ra.

Tinh lực của Lôi Lâm đa số đều đặt lên việc giải trừ thuật thức, trên trán hắn dần chảy xuống mồ hôi.

Rốt cục, từng sợi tơ đã cuốn quanh túi da trâu, hình thành một vật trông như cái kén màu xanh lam.

Lôi Lâm đưa tay chộp một cái, cái kén màu xanh lam tự động từ trên bệ đá bay ra, rơi vào trong tay hắn.

“Được rồi! Thành công!” Trong lòng Lôi Lâm vui vẻ, lúc này, chất lỏng màu đen đã bắt đầu không bao vây được phù văn ở bệ đá, một chút ánh sáng cũng mơ hồ bắn ra.

“Tranh thủ thời gian! Trở lại!”

Lôi Lâm lần thứ hai chỉ tay một cái, sợi tơ màu xanh lam bắt đầu cuốn lấy khối than tổ ong cạnh sách vở màu đen.

Đối với Lôi Lâm mà nói, quyển sách ở giữa nghi là bút ký của phù thủy thượng cổ tạo ra bí cảnh sông Hằng kia, có lấy được cũng chỉ là dẫn lửa thiêu thân, so với việc lấy vật này, không bằng đánh bạc một cái!

Từng sợi tơ tỉ mỉ màu xanh lam, mềm mại mà lại kiên định bắn về khối than tổ ong bắt đầu cuốn quanh.

Đột nhiên, trên đài đá rung động, chất lỏng màu đen bao vây bệ đá trong nháy mắt bị phá đi không ít.

Một tia sáng màu vàng phù văn lộ ra.

Ong ong! ! ! Phù văn màu vàng lập tức bay đến giữa không trung, bay tới hai vật còn sót lại trên bệ đá.

“Đi!” Trên mặt Lôi Lâm hiện ra vẻ hung ác, dầu mỏ màu đen trước đó bao vây bệ đá lập tức sôi trào lên, tạo thành một tấm khiên màu đen loại nhỏ, chặn ở phía trước khối than tổ ong.

Răng rắc!

Màu vàng phù văn bắn tới tấm khiên nhỏ, giống đụng phải cách trở cứng rắn, bị văng ra ra ngoài.

Nhưng một mặt khác bởi không có ngăn cản, phù văn màu vàng lập tức bắn tới thư tịch màu đen.

Rầm!

Ngoài quyển sách màu đen lóe lên ánh sáng, bắt đầu rạn nứt lên, chỉ ngăn ngắn mấy giây, toàn bộ thư tịch hóa thành tro bụi ở ngay trước mắt Lôi Lâm.

Đùng!

Nhưng vào lúc này, sợi tơ màu xanh lam rốt cục đã bao lại cả khối than tổ ong, bay đến trong tay Lôi Lâm.

Ầm ầm!

Lập tức, cả tòa bệ đá ầm ầm vỡ vụn ngay trước mặt Lôi Lâm, đã biến thành vô số vôi cùng bột phấn.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right