Chương 436: Rắn lửa đen (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,365 lượt đọc

Chương 436: Rắn lửa đen (1)

Ngay khi đầu bé trai nổ tung giống dưa hấu, gợn sóng sương mù màu xanh lục mỏng manh đi rất nhiều, lộ ra lộ ra một thân ảnh một tráng hán cao hơn hai mét, trên người bắp thịt tràn đầy, trên mặt tráng hán xuất hiện dại ra trong nháy mắt, lập tức, hắn che đầu, con mắt mơ hồ biến hồng, từng tơ máu nổi lên.

“Mày dám. . . Mày dám giết hắn. . .”

Người khổng lồ gầm lên, giống như bé trai này phi thường quan trọng đối với hắn, khi nhìn thấy Lôi Lâm không chút khách khí dùng hậu chiêu sát hại bé trai, người khổng lồ lập tức rơi vào trạng thái sắp nổi điên.

Từng tia sương mù màu xanh lục hóa thành phi nga và ong mật như đám mây đánh tới Lôi Lâm.

Xì xì! Từng kinh mạch màu xanh lục giống con rắn nhỏ mọc đầy trên bắp thịt người khổng lồ, thân hình của hắn lần thứ hai tăng vọt, trong nháy mắt đã cao hơn ba mét, từng sợi tóc dựng lên, giống như muốn đâm thẳng tới bầu trời.

“Nóng ruột sao? Hoảng sợ sao?”

Lôi Lâm cười lạnh, chợt từ trên người hắn bốc lên lượng lớn sương mù màu đen, những sương mù này bay thẳng lên giữa không trung, không ngừng tràn ngập ra.

Từng tia khói màu đen quấn lấy nhau, hình thành vô số con rắn nhỏ màu đen.

Trên thân những con rắn nhỏ này có vảy màu đen, một đôi mắt lớn chừng hạt đậu toả ra ánh sáng màu đỏ tà dị, không ngừng phun ra lưỡi rắn, nghênh tiếp đàn ong và phi nga màu xanh lục.

Ầm!

Trong lúc nhất thời, hai mảnh mây mù màu xanh lục và bầy rắn màu đen lập tức hỗn chiến với nhau, tiếng cắn xé, tiếng hí không ngừng từ trong đám sương mù truyền đến.

“A! ! ! Tao muốn giết mày! Tao xin thề! Tao phải bóp nát từng đoạn xương trên người mày. Để mày hối hận vì đã xuất hiện trên thế giới này! ! !”

Người khổng lồ gầm lên, dưới chân giẫm một cái!

Oành! Trên đất lập tức xuất hiện một hố sâu, bùn đất và cục đá giống viên đạn bắn ra phía ngoài. Ở trong không khí bắn ra từng đốm lửa.

Dựa vào cỗ động năng này, thân thể người khổng lồ chẳng khác nào tên lửa vọt tới Lôi Lâm!

“Cục bộ xà hóa!” Trên hai tay Lôi Lâm lập tức có một tầng vảy màu đen bao trùm, từng vầng sáng màu đen không ngừng từ trên vảy khuếch tán ra, đồng thời, màu đen đậm không ngừng nhuộm đẫm lớp vảy, mơ hồ tạo thành hoa văn như phù văn!

Lập tức, bắp thịt trên tay Lôi Lâm nhô lên, sức mạnh cao tới 20. 1 trong nháy mắt bộc phát ra!

Ầm!

Màu xanh lục và bóng người màu đen mạnh mẽ va chạm cùng một chỗ, tiếng khí bạo không ngừng nổ vang.

Hai bóng người nhanh chóng lấp lóe dây dưa, những vật bị dư âm chiến đấu của bọn hắn chạm phải, dù là nham thạch hay cây cối đều sẽ trực tiếp nổ tung, biến thành vô số mảnh vỡ.

Oành! Tay trái Lôi Lâm ngăn trở nắm đấm của người khổng lồ, tay phải biến thành trảo, một ngọn lửa màu đỏ ngòm trực tiếp bốc cháy lên ở trên, chộp tới vị trí trái tim ở lồng ngực người khổng lồ! Tốc độ chẳng khác nào tia chớp.

Lúc này hai tay người khổng lồ bị Lôi Lâm kiềm chế lại, lại là đánh lén ở khoảng cách gần như vậy, căn bản không thể tránh khỏi.

Trên mặt người khổng lồ lóe lên vẻ hung ác, hắn thoáng điều chỉnh lại tư thế. Né tránh một trảo trí mạng này, nhưng lồng ngực bên phải của hắn vẫn bị bàn tay đỏ tươi của Lôi Lâm bắt trung, một tảng lớn huyết nhục bị xé ra.

“Gai xương thuật! ! !” Người khổng lồ đột nhiên hét lớn, lập tức, hai cánh tay hắn mở ra, không tránh không né, trực tiếp xông về phía Lôi Lâm.

Xì! Xì! Xì! Xì!

Một vòng gai xương dữ tợn màu trắng giống như nấm mọc lên đâm thủng bắp thịt người khổng lồ, từ toàn thân hắn mọc ra.

Răng rắc! Tay phải Lôi Lâm bị gai xương bắn đến trước tiên.

Bên ngoài gai xương dữ tợn còn có hoa văn hình xoắn ốc, trong khi xung kích còn mang theo một luồng lực xuyên thấu.

Dùng gai xương đầu tiên đột phá là huyết diễm, sau đó va chạm với Khoa Mạc Ân vảy trên tay phải Lôi Lâm.

Tiếng kim loại ma sát cực kỳ chói tai vang lên, giống tiếng thét chói tai của phụ nữ vậy. Lôi Lâm khẽ nhíu lông mày, nhanh chóng lui về phía sau.

“Ha ha! Hiện tại mới rời đi, không kịp rồi!”

Người khổng lồ cười to, không thèm chú ý máu tươi trên người giàn giụa, xòe hai tay ra, dùng tư thế gấu ôm, hai tay vây kín, giống như muốn đâm Lôi Lâm thành con nhím!

“Loại khoảng cách này. . . Bóng tối ẩn núp! ! !”

Lớp vảy màu đen trên người Lôi Lâm dần hiện ra vầng sáng, lập tức cả người đã biến mất trong không khí.

“Mày cho rằng tao sẽ không đề phòng chiêu này? ? ?”

Sau khi mất đi thân ảnh Lôi Lâm, người khổng lồ nhìn quanh một chút, đột nhiên quát lớn, lập tức, hắn hít một hơi thật sâu.

Hai luồng khói màu trắng dùng mắt trần có thể thấy giống trường long tiến vào mũi của hắn, lồng ngực của người khổng lồ nhanh chóng lõm xuống.

Lập tức, người khổng lồ phát ra tiếng thét dài: “Gào! ! ! !”

Tiếng chói tai không ngừng lan ra bốn phía, trong không khí thậm chí có thể nhìn thấy sóng gợn thực thể hóa, chẳng khác nào sóng nước từ người khổng lồ bắt đầu lan ra bốn phía.

Mặt đất không ngừng bị sóng âm xốc lên một tầng, mà đám phi nga cùng ong mật trong sương mù màu xanh lục vẫn đang dây dưa với con rắn nhỏ màu đen của Lôi Lâm ở giữa không đều nổ tung trong song âm, biến thành sương mù thuần túy.

Sương mù bị sóng âm không ngừng đẩy về phương xa, cuối cùng biến mất hoàn toàn không gặp.

Khi âm điệu của người khổng lồ càng ngày càng cao, vài con côn trùng cùng chuột đồng ở chung quanh thậm chí còn trực tiếp nổ tung trong không khí, biến thành sương máu.

Vù!

Giữa hư không xuất hiện một cơn chấn động, hào quang màu đen lóe lên, thân ảnh Lôi Lâm trực tiếp hiện ra.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right