Chương 503: Hiền giả
“Bóng tối ẩn núp!”
Sau khi đứng dậy Lôi Lâm trực tiếp sử dụng phép thuật cấp một hệ âm u này, hiệu quả ẩn nấp vô cùng tốt.
Phù thủy cấp hai dùng lực lượng tinh thần thực chất hóa để điều khiển, uy lực của vu thuật cấp 1 Bóng Tối Ẩn Núp này cũng trở lên khủng bố.
Thân ảnh Lôi Lâm trong nháy mắt biến mất trong phòng khách quý, thậm chí ngay cả mấy phù thủy cấp hai bên ngoài cũng không thể phát hiện ra bóng dáng của hắn.
” Ngải Lý Tư Đặc kia lại trực tiếp nương nhờ vào phe hắc vu sư, đồng thời bởi hắn làm ngòi nổ mở màn đại chiến lần thứ ba trong thế giới phù thủy. . .”
Lôi Lâm thoáng cảm khái, mà hắn vẫn đang không ngừng chạy đi.
“Chẳng qua, hắn như thế nào cũng không liên quan đến mình, mình chỉ cần xác định trên tay hắn có thứ mà mình cần là đủ rồi!”
Chất lỏng tinh hoa trí tuệ cổ thụ nếu như bị nhiều phù thủy thượng cổ tôn sùng như vậy, có thể khẳng định nó có hiệu quả phi phàm.
Tuy rằng Lôi Lâm có phương pháp minh tưởng cao cấp, nhưng cũng không ngại đến ngày đột phá có thể có thêm một chút chắc chắn!
Ầm!
Ngải Lý Tư Đặc vừa nhảy ra, hai chân sau cường tráng mà mạnh mẽ in trên nền đất hai hố sâu.
Dựa vào lực tác dụng to lớn, hắn đột nhiên nhảy ra ngoài hố sâu, rồi lập tức lao nhanh trên vùng bình nguyên.
“Hắn ở đó!”
Ở phía sau hắn là đám phù thủy cấp hai thuộc liên minh bạch phù thủy, một vị đầu lĩnh nhìn thấy tình huống này, lập tức khẽ phất ống tay áo!
Ong ong!
Tiếng côn trùng kêu từ ống tay của người này truyền ra, lập tức, một đám mây lớn màu xám, từ trong tay áo bào phù thủy rộng lớn của hắn bay ra.
Đến gần nhĩn kỹ mới thấy những đám mây xám kia do từng đang côn trùng tạo thành.
Loại côn trùng này có hai đôi mắt kép, cái miệng dữ tợn mà sắc bén, một đôi cánh trong suốt cánh rung động với tần suất cực cao, phát ra từng tiếng chói tai, khiến tâm tình người nghe không khỏi buồn bực lên.
“Đi!” Vị bạch phù thủy này chỉ tay về phía Ngải Lý Tư Đặc.
Đàn côn trùng kia lập tức nổ vang rung trời, mơ hồ hình thành một mặt người không có mắt, đuổi theo Ngải Lý Tư Đặc đã biến thành thân người sói.
Mặt người cắt ra không khí, ở trong hư không mang theo một luồng khí màu đen, khi nó sắp đuổi kịp người sói đang chạy trốn rồi há to miệng rộng thì người sói lại quay đầu gào lên.
“Gào!” Người sói ngửa mặt lên trời gào thét, hai đám hạt năng lượng căn bản hệ phong lớn hình thành đao gió, hai thanh đao gió tạo thành hình chữ thập chém về mặt người giữa không trung.
Đao gió xẹt qua mặt người, mặt người khẽ động, trong nháy mắt đã hoàn thành tản ra rồi một lần nữa tụ lại, cả đàn côn trùng vẫn hoàn hảo không chút tổn hại.
“Chít chít. . .” Theo tiếng vỗ cánh của bầy côn trùng, một cơn lũ lớn màu xám bị mặt người phun ra, trong nháy mắt đã nhấn chìm người sói.
Nhìn kỹ thì trong cơn lũ màu xám kia đều là côn trùng càng nhỏ hơn, rang trong miệng sắc bén dường như còn hiện ra hàn quang.
Chít chít! ! !
Côn trùng màu xám trong nháy mắt bao vây cả người sói, tiếng gặm nuốt khiến người nghe sởn cả tóc gáy không ngừng vang lên.
“Ô ô. . .” Trong đàn côn trùng màu xám, rất nhanh đã truyền đến tiếng người sói đau đớn rống to.
“Được rồi! Hắn đã bị tử vong minh trùng bắt được, tuyệt đối sẽ không trốn được!”
Trên mặt vị bạch phù thủy đột nhiên lộ ra vẻ vui mừng: “Đi tới, bắt lấy hắn! Đoạt lại bảo vật và cổ thụ tinh hoa!”
” Ước Kiều Nạp không hổ là “Người điều khiển thi trùng!” Các phù thủy cấp hai đi cùng vị phù thủy cấp hai kia đồng thời lên tiếng thán phục, dùng tốc độ càng thêm mãnh liệt để truy kích tới.
Đuungs lúc này, tiếng sáo dọc dễ nghe từ một nơi cách đó không xa truyền đến.
Sóng âm vô hình quét ngang bốn phía, từng đám côn trùng màu xám không ngừng rơi xuống.
Oành! Mặt đất nứt ra, hai phù thủy cấp hai mặc áo bào hắc vu sư vọt ra, hai hỏa cầu lớn màu trắng trong nháy mắt bắn trúng mặt người bằng côn trùng giữa bầu trời.
“A. . .” Mặt người kia kêu lên từng tiếng như tiếng phụ nữ gào khóc, đường nét trên mặt không ngừng vặn vẹo.
Chỉ sau mấy giây, cả mặt người kia đã bị ngọn lửa màu trắng bao vây, từng tảng tử vong minh trùng rớt xuống.
“Quả nhiên là mày đã sớm theo phe hắc vu sư!”
Mặt người bằng côn trùng kia dường như có liên hệ sâu xa với tinh thần của vị bạch phù thủy đầu lĩnh kia. Khi mặt người bị ngọn lửa đốt cháy hủy diệt, sắc mặt vị bạch phù thủy kia lập tức tái nhợt.
Nhưng hắn không để ý đến thương thế của mình, mà lại nhìn tới người sói Ngải Lý Tư Đặc đã thoát khỏi côn trùng cắn xé.
Lúc này người sói nhìn khá là thê thảm, bộ lông đẹp đẽ bao trùm toàn thân đã tổn hại quá nửa, khắp toàn thân từ trên xuống dưới đã trọc lốc một nửa, lộ ra làn da màu đỏ cùng bắp thịt.
Mà trên thân nó còn có vài chỗ vết thương lớn, cơ thịt bên trong hoàn toàn tổn hại, thậm chí mơ hồ có thể thấy được xương trắng bên trong.
Xì xì! Mạch máu và bắp thịt trên vết thương của người sói không ngừng nhúc nhích, từng màng thịt không ngừng bao trùm vết thương, máu tươi rất nhanh đã ngừng chảy, ở nơi vết thương trơ trụi bắt đầu có lông tơ không ngừng mọc ra.
Người sói có lực tự lành biến thái, vào thời khắc này đã hiện ra.
“Đi!” Một hắc vu sư cấp hai vung tay lên, trước mặt bạch phù thủy lập tức hiện ra vô số xương sườn và gai xương màu trắng, tạo thành một bức tường to lớn.
Bức tường chẳng khác nào máy móc có sinh mệnh chuyển động lên, từ bao vây bốn mặt, nhốt đám bạch phù thủy vào bên trong.
Lập tức, hai hắc vu sư kia mang theo Ngải Lý Tư Đặc nhanh chóng rời đi.
Oành oành! ! !
Từ trong lao tù bằng xương màu trắng không ngừng truyền ra tiếng va chạm nặng nề, từng hình bán cầu bất quy tắc nhô ra, quỷ dị mà trải rộng cả lao tù bạch cốt, ở những vị trí hình bán cầu nhô ra kia còn có vô số vết nứt bé nhỏ.
Vết nứt càng lúc càng lớn, cuối cùng ầm ầm nổ tung!
Tro bụi từ gai xương màu trắng tản đi, lộ ra thân ảnh mấy bạch phù thủy bên trong.
“Còn có hắc vu sư cấp hai tiếp ứng! Tình huống càng ngày càng phiền phức! Gửi thư báo! ! !”
Bạch phù thủy cầm đầu điên cuồng hét lên một tiếng.
Một phù thủy khác gật đầu, ngón tay vạch lên bầu trời một cái, một tia sáng hồng lục giao nhau trong nháy mắt cắt phá bầu trời.
Xèo xèo xèo! ! !
Mấy phút sau, mười ba phù thủy mặc áo bào màu đen, trên đầu đều đeo vương miện sắt xuất hiện ở đây.
“Ngải Lý Tư Đặc đã nương nhờ vào hắc vu sư, hiện tại có một vị đại nhân cấp ba ngăn cản Hoắc Đô Khắc đại nhân, còn có hai hắc vu sư tiếp ứng Ngải Lý Tư Đặc đi rồi!”
Vẻ mặt bạch phù thủy phi thường khó coi.
“Giống tình huống mà chúng ta nhận được! Chẳng qua anh yên tâm, chúng ta ở sàn đấu giá đã tung xuống lượng lớn phấn hoa chín tuyến, chỉ cần hắn đi qua nơi đó, thì tuyệt đối không thoát khỏi được ong đốm hoa lần theo. . .”
Một phù thủy trên đầu đội vương miện có vẻ lớn hơn những người còn lại hồi đáp.
“Đối với bố trí của đại hiền giả, chúng ta đương nhiên là cực kỳ yên tâm. . .” Vị thủ lĩnh bạch phù thủy kia khẽ khom người, bày tỏ sự cung kính đối với hiền giả.
Mà mười ba phù thủy này rõ ràng đều là hiền giả của Thiết Vương Miện, sức chiến đấu mạnh nhất!
Hơn nữa thái độ của bọn họ khiến cho vị thủ lĩnh bạch phù thủy cũng nhất định phải hạ sự kiêu ngạo xuống.
“Chẳng qua, bởi hắc vu sư cũng tham gia vào nên chúng ta không thể lại tiếp tục cho cung cấp trợ giúp cho các vị, các vị biết đấy, duy trì trung lập mới là căn bản để Thiết Vương Miện chúng ta sừng sững đến nay!”
Vị đại hiền giả kia lại nói.
“Đại hiền giả. . .” Trên mặt thủ lĩnh bạch phù thủy hơi ngưng lại, sắc mặt lập tức trở nên lạnh: “Cùng bọn ta truy bắt Ngải Lý Tư Đặc là khế ước giữa chúng ta, đại hiền giả muốn thế nào?”
“Nhưng mà. . . Bên hắc vu sư kia?” Trên mặt đại hiền giả hiện ra vẻ khó xử, nhưng ánh mắt nhìn thủ lĩnh bạch phù thủy kia lại lộ ra vẻ đáng ghét.
“Các ngươi cứ việc ra tay, đến từ hắc vu sư phương diện áp lực, tự nhiên có chúng ta đỡ, đồng thời, điều kiện đã đồng ý trước đó, ta có thể tiếp tục nhượng bộ. . .”
Đầu lĩnh bạch phù thủy trầm mặc một lúc rồi lập tức lựa chọn thỏa hiệp.
Dù sao, bây giờ bọn hắn không có bao nhiêu thời gian.
Mà sau khi chiếm được hắn bảo đảm, đại hiền giả Thiết Vương Miện lập tức lộ ra vẻ như trút được gánh nặng.
Ông ta lấy từ trong ống tay áo rộng lớn ra một lọ thủy tinh trong suốt, mà trong lọ có một con vẫn ong mật mắt kép, trên cánh màu vàng có một đồ án con mắt to màu đen, đang lẳng lặng nằm bên trong, trong đôi mắt thỉnh thoảng loé lên ánh sáng trí tuệ và linh động.
Đại hiền giả trực tiếp mở ra miệng bình, ong mật bé nhỏ bay tại chỗ vài vòng rồi lại lập tức bắt đầu truy đuổi theo một hướng.
“Nó phát hiện ra bọn hắn!” Đại hiền giả nói rằng, lập tức từ trên người ông ta hiện ra thiết giáp, tạo thành một bộ giáp trụ chuyên dụng của kỵ sĩ, bao phủ toàn thân.
Oành!
Một bộ khung xương hình ngựa lớn màu trắng từ dưới nền đất xông ra, trong viền mắt là linh hồn hỏa diễm màu xanh lục, thỉnh thoảng còn thở phì ra.
“Lão đầu! Lại phải vận dụng ông!” Đại trưởng lão mặc thiết giáp vuốt dây cương đã tàn tạ mục nát, trên mặt lộ ra vẻ cảm khái.
Ông ta đột nhiên cưỡi lên ngựa lớn bằng bạch cốt, rooif rống to: “Thiết Vương Miện! ! ! !”
“Vinh quang chính là mệnh ta! Xung phong chính là chức trách! ! !” Đám hiền giả ở đây đồng thời lớn tiếng trả lời.
Chiến mã hí lên, dung dịch sắt thép màu đen lập tức bao trùm đến toàn thân chiến mã, trong chốc lát, chiến mã bạch cốt hóa thành một cự thú sắt thép.
Cộp! ! !
Từng chiến mã sắt thép gào thét từ trong đất bùn giãy dụa nhảy ra, chở các hiền giả còn lại, mà trên thân bọn hắn hoặc là phủ thêm pháp bào lóa mắt, hoặc là mặc vào chiến giáp sắt thép, phép thuật gợn sóng mạnh mẽ không ngừng tản ra ngoài.
Trong nháy mắt, mười ba hiền giả của Thiết Vương Miện đã biến thành một đám kỵ sĩ sắt thép có chứa sức mạnh kinh khủng!
“Đuổi theo bọn họ!”
Theo một tiếng mệnh lệnh của đại hiền giả, mười ba thớt cự thú lập tức bắt đầu chạy, mà mặt đất sau khi bọn nó lướt qua còn để lại dấu vết hỏa diễm đốt cháy qua.
“Thượng cổ phù thủy truyền thừa! Đây tuyệt đối là một chi nhánh phù thủy thượng cổ!”
Mí mắt đám bạch phù thủy giật giật, ở trong lòng gầm nhẹ.
Ở Nam Hải bờ, tổ chức phù thủy Thiết Vương Miện trung lập này vẫn có một tin đồn, mà trong lời đồn, mười ba vị hiền giả ban đầu chính là sau khi khai quật một di tích thời thượng cổ nào đó, đã được truyền thừa sức mạnh, mới có thể thành lập ra Thiết Vương Miện!