Chương 558: Tháp phù thủy (2)
Làm một phù thủy vốn có lực lượng và quyền lực, mà nụ cười trên mặt Áo Cổ Tư hầu tước càng thêm nhiệt tình, giống như không hề chú ý tới chuyện như vậy.
Mà phía sau của bọn họ, Duy Lâm mấy lần muốn nói chuyện cùng Giản Ny nhưng nhìn Giản Ny mặc trang phục giống muốn đi tham gia tiệc rượu, trên mặt còn vô cùng nghiêm túc khiến hắn thực sự không mở miệng được.
Không thể không nói, kiến trúc phủ đệ hầu tước nghiêm túc này cùng với hai hàng ta tớ kính cẩn, thực sự đã có chút dọa sợ tên tiểu tử này.
Sau khi đi đến phòng tiếp khách, Áo Cổ Tư hầu tước đang muốn giới thiệu cho Lôi Lâm những người khác thì lại bị một giọng nói đột nhiên xuất hiện đánh gãy.
“Ai nha nha! Anh trai thân ái của em! Anh muốn mời khách, sao không gọi tới chúng em tới thế!”
Mà sau khi nghe được giọng nói này, nụ cười trên mặt Áo Cổ Tư hầu tước không đổi, chỉ là trong đôi mắt có thêm một tia mù mịt, quay sang giới thiệu cho Lôi Lâm.
“Đại nhân! Đây là hai người đệ đệ của ta, Lư Tạp Tư cùng Khắc Mai Đặc!”
Sau đó lại quay vào phòng khách giới thiệu với hai quý tộc trung niên kia “Vị này chính là Lôi Lâm đại sư mà Giản Ny gặp phải ở trên đường!”
“Nhìn dáng vẻ thì hai người này chính là hai người chú bụng dạ khó lường, muốn tranh cướp vị trí tộc trưởng trong miệng Giản Ny!” Lôi Lâm hứng thú đánh giá hai quý tộc trung niên này một chút.
Lư Tạp Tư và Khắc Mai Đặc có dung mạo tương tự như Áo Cổ Tư hầu tước, dù sao cũng là huynh đệ mà! Nhưng mắt của Lư Tạp Tư là màu tím, mà mắt của Khắc Mai Đặc lại toả ra một luồng sáng màu bạc, nhìn phi thường kỳ dị.
Càng khiến Lôi Lâm kinh ngạc chính là trên thân của hai người kia, hắn cũng cảm giác được gợn sóng đặc hữu của phù thủy, hai người kia dĩ nhiên cũng đều là phù thủy học đồ!
“Xin chào Lôi Lâm đại nhân!” Mà lúc này, hai vị quý tộc kia lại cung kính hành lễ với Lôi Lâm, thái độ tốt đến mức khiến Áo Cổ Tư hầu tước có chút khó có thể tin.
” Lôi Lâm đại nhân tôn kính! Tổ tiên chúng ta- Tây Cách Phất Lý Đức đại nhân, chính thức gửi lời mời tới ngài, hi vọng ngài có thể tới thăm quan phòng thí nghiệm của ngài ấy một chút! Đồng thời, ngài ấy cũng ngỏ ý cảm ơn đối với trợ giúp của ngài dành cho Áo Cổ Tư gia tộc!” Lư Tạp Tư nghiêm mặt nói.
Lời mời này lập tức khiến sắc mặt Áo Cổ Tư hầu tước và Giản Ny chìm xuống.
Toàn bộ hiện trường ở đây chỉ có tiểu tử ngốc Duy Lâm kia mới không hiểu ý nghĩa trong đó!
Tây Cách Phất Lý Đức là phù thủy chính thức có địa vị chí cao vô thượng ở Áo Cổ Tư gia tộc, không thông qua vị tộc trưởng là Áo Cổ Tư hầu tước này, trái lại thông qua Lư Tạp Tư gửi lời mời, ý tứ chống đỡ này đã vô cùng rõ ràng.
“Ta rất vinh hạnh!” Lôi Lâm khẽ gật đầu, lập tức đi theo Lư Tạp Tư rời khỏi nơi này, không quan tâm tới sắc mặt Áo Cổ Tư hầu tước cùng với Giản Ny đã tái xanh kia một chút.
Trong thế giới này, phù thủy bọn hắn chính là một đám người thất thường như thế, đồng thời, bọn họ nắm giữ lực lượng khiến bọn họ có tư cách tùy hứng này!
Trước khi Lư Tạp Tư cùng Khắc Mai Đặc đi, còn thị uy tính nhìn Áo Cổ Tư hầu tước một chút, nhất thời khiến tình cảnh càng thêm lúng túng lên.
“Chuyện gì thế này?”
Duy Lâm có chút ngạc nhiên hỏi Giản Ny, chuyện vừa xảy ra khiến suy nghĩ của hắn có chút không theo kịp.
Tuy rằng lý trí nói cho hắn biết lúc này hẳn là nên đi theo Lôi Lâm đại nhân, nhưng Giản Ny bên cạnh khiến hắn không tự chủ được mà ngừng lại.
“Không. . . Không có gì, một vị tổ tiên trong gia tộc em muốn gặp Lôi Lâm đại nhân!”
Nụ cười của Giản Ny vô cùng miễn cưỡng.
Răng rắc!
Một tiếng vang lanh lảnh truyền đến, ly pha lê cao cổ trước kia trên tay Áo Cổ Tư hầu tước đã bị bóp vỡ nát.
. . .
Lôi Lâm đi theo Lư Tạp Tư và Khắc Mai Đặc, đi tới hậu viện của Áo Cổ Tư gia tộc phủ đệ.
Mà càng đi vào trong, thủ vệ cũng càng nghiêm ngặt, nhưng có hai người này dẫn đường, đúng là một đường thông suốt đi tới vị trí trung tâm ở hậu viện.
“Đến rồi! Gia tổ Tây Cách Phất Lý Đức đại nhân đang ở bên trong! Xin thứ lỗi vì chúng ta không thể cùng ngài đi vào!”
Lư Tạp Tư cùng Khắc Mai Đặc dẫn Lôi Lâm tới trước một toà tháp màu trắng cao giác, sau đó cung kính hành lễ lui lại, mọi cử động vô cùng hoàn mỹ, lộ ra hàm dưỡng của đại quý tộc.
Lôi Lâm cũng không quá chú ý tới bọn hắn, tâm tư của hắn đã bị một toà tháp màu trắng trước mắt này hấp dẫn.
“Phù văn kiên cố, phù văn ràng buộc, hóa bùn vì thạch! Phối hợp không tệ! Đồng thời, mình còn có thể cảm giác được trong không khí khí tức hạt năng lượng căn bản nồng nặc! Xem ra, ở trong này còn xây dựng ít nhất hai loại ao hạt căn năng lượng bản nguyên tố rồi!”
Lôi Lâm xoa xoa mặt ngoài tháp màu trắng, trong đôi mắt lộ ra vẻ thán phục, khẽ thở dài.
Toà tháp màu trắng này có độ cong nhọn uốn lượn giống sừng trâu, lại là một toà kiến trúc của phù thủy!
Chỉ tiêu tốn để cố hóa phù văn ở trên này, còn xây dựng ao hạt nguyên tố căn bản đã khiến để Lôi Lâm có chút thán phục.
“Không hổ là phù thủy sống mấy trăm năm, nếu như mình muốn dựng thành tháp phù thủy loại này, ít nhất cũng phải tiêu hết một nửa tài nguyên trong túi da. . .”
Cùng lúc đó, Lôi Lâm âm thầm cảm khái.
Phòng thí nghiệm chuyên môn tư nhân đương nhiên rất rộng, không chỉ bí mật, còn có thể tiến hành rất nhiều thí nghiệm không tiện tiết lộ.
Nhưng Lôi Lâm vẫn không có chỗ ở cố định, chính là muốn kiến tạo một tháp phù thủy tư nhân như thế cũng không có cách nào.