Chương 562: Bí pháp đại kỵ sĩ (2)
Dù lần này trốn thoát thì có ích gì đây? Dù là các quý tộc thân cận khác, thậm chí người bình thường, đều chỉ có thể nghĩ cô là một người mang tội giết người, mà kết cục cuối cùng của cô nếu không phải bị bắt lại rồi phạt thì chính là phải trải qua cuộc sống như rác rưởi cùng bùn đất, phải mai danh ẩn tích để sinh tồn ở tầng dưới chót xã hội, mãi mãi cũng không thể bại lộ, chỉ nghĩ như vậy, Giản Ny quả thực đã tuyệt vọng với cuộc đời của chính mình.
“Ô ô. . . Tại sao. . . Vì sao lại biến thành như vậy?” Giản Ny không ngừng nức nở.
“Chà chà! Đúng là chật vật!”
Mà lúc này, một giọng nói có chút quen thuộc từ phía sau vang lên, khiến cả người Giản Ny run lên.
Cô quay đầu lại, nhìn thấy một người mặc áo giáp đại kỵ sĩ, trên mặt còn có vết thương dữ tợn do đao chém.
” Thác Ốc Đức”Đoản đao”, ngay cả ông là đội trưởng đội cận vệ của cha ta cũng phản bội chúng ta sao?”
Tên kỵ sĩ này có thực lực đại kỵ sĩ khủng bố, vốn là đội trưởng đội cận vệ của cha Giản Ny, vốn rất được tín nhiệm.
Đối mặt với tiếng khóc tố của thiếu nữ, Thác Ốc Đức chỉ cười nhạt, nhưng nụ cười này trái lại càng khiến người ta cảm thấy hắn khủng bố.
“Trên thực tế, ta vẫn luôn là người của Lư Tạp Tư đại nhân! Không tồn tại việc phản bội này!”
Con ngươi Giản Ny co rút lại, cô có dự cảm phi thường không tốt.
“Mà để khen thưởng vì ta vẫn luôn nằm vùng, Lư Tạp Tư đại nhân đồng ý cho ta trước khi giết em thì có thể hưởng thụ một phen!” Thác Ốc Đức liếm môi một cái, trên mặt lộ ra một nụ cười dâm tà.
“Năm năm! Ròng rã năm năm! Ta chịu đựng em gọi ta là Thác Ốc Đức thúc thúc! Trên thực tế, trong những phiên trực, giờ nào khắc nào ta cũng đang nghĩ tới chuyện muốn chiếm được em, hưởng dụng em! Xé rách em! ! !”
“Ông! Tên biến thái này!” Nghe đối phương thừa nhận khi mình mười tuổi đã bị hắn để ý, toàn thân Giản Ny nổi đầy da gà.
“Đúng! Ta chính là tên biến thái, nhưng em có thể làm gì đây? Áo Cổ Tư tiểu thư vĩ đại!”
Thác Ốc Đức vừa đi tới, vừa cởi găng tay bằng da ra “Thả lỏng, ta sẽ để em rất vui vẻ. . .”
Giản Ny không ngừng lùi về sau này, giống như Thác Ốc Đức là quái thú khủng bố vậy.
Trên thực tế, lúc này Thác Ốc Đức thật sự còn kinh khủng hơn quái thú ăn thịt người rất nhiều!
“Cứu ta! Ai tới cứu ta với! ! !”
Thiếu nữ bất lực gào khóc, nước mắt không ngừng chảy xuống.
“Dừng tay!”
Vào lúc này, một giọng nói phi thường trẻ tuổi truyền tới, ngay sau đó còn có một đường kiếm hung mãnh chém tới!
“Hả?” Thác Ốc Đức nhảy về phía sau một cái, nhìn tiểu tử đột nhiên xuất hiện kia
“Duy Lâm!” Giản Ny vui mừng dựa vào lồng ngực Duy Lâm, thất thanh khóc rống lên.
“Tên súc sinh này! Tao muốn giết mày!” Duy Lâm nhìn chằm chằm vào đại kỵ sĩ trước mặt, sắc mặt tức giận đến đỏ lên, nếu như hắn muộn thêm một khắc, thật sự không biết sẽ xảy ra chuyện gì với Giản Ny.
Từ lúc sinh ra tới nay, lần thứ nhất Duy Lâm mãnh liệt muốn giết chết người kia như thế!
“Giết ta? Mày làm được sao?” Thác Ốc Đức rút ra kiếm thép to lớn trên eo.“Xem ra, mày là tình nhân của ả này! Thế thì tao muốn chém đứt tứ chi của mày, sau đó ở ngay trước mặt mày hưởng thụ ả! Khi đó, vẻ mặt mày nhất định sẽ phi thường thú vị! Hay là, mày cũng có thể gia nhập. . .”
Thác Ốc Đức liếm môi một cái, lộ ra một nụ cười dâm tà.
“A a a a. . .” Duy Lâm không nghe nổi, hắn lập tức ra tay, thập tự kiếm chém phá trời cao, mang theo một luồng khí lưu màu trắng.
“Đại kỵ sĩ!” Sắc mặt Thác Ốc Đức biến thành thận trọng.
Hắn cũng vung cự kiếm chém tới, cự kiếm cùng thập tự kiếm va chạm vào nhau, ma sát ra từng đốm lửa.
Hừng hực đằng! ! ! Thác Ốc Đức liên tiếp lui lại mấy bước, ” Lực lượng thật cường đại!” Lực bộc phát của Duy Lâm khiến cánh tay cầm kiếm của hắn đã hơi tê tê.
“Giết hắn! Duy Lâm, giết hắn!” Mà ở phía sau Duy Lâm, Giản Ny khóc lóc hô to.
Được người yêu khích lệ, Duy Lâm liên tục tiến công, khiến Thác Ốc Đức không ngừng rút lui.
“Ầm!” Đến một lần binh khí va chạm, Thác Ốc Đức đột nhiên buông cự kiếm trong tay ra , cả người giống như hóa thành một cơn gió, quấn quanh đến bên người Duy Lâm.
Răng rắc! Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh đoản đao màu đen, chẳng khác nào rắn độc đâm tới lồng ngực Duy Lâm!
Duy Lâm nỗ lực nghiêng người, ngoài lồng ngực hiện ra một tầng sinh mệnh linh phòng ngự, đùng! Giống thuộc da bị cắt vỡ, đoản đao chém lên lồng ngực Duy Lâm, máu tươi không ngừng chảy ra.
Bạch! Thác Ốc Đức đột nhiên xuất hiện cách đó một khoảng, liếm máu tươi trên lưỡi đoản đao.
“Biết tại sao tao bị gọi là đoản đao sao? Bởi vì tao thích dùng đoản đao cắt bắp thịt trên người con mồi như vậy, nhìn bọn hắn kêu rên thống khổ rồi chết đi!”
Trên mặt Thác Ốc Đức ửng hồng, trong đôi mắt tràn đầy hưng phấn: “Máu của mày là máu ngon nhất mà tao từng nếm!”
“Tật phong bí pháp!” Hắn đột nhiên hống một tiếng, trên bắp chân bị một tầng màu đen sinh mệnh linh bao vây.
Loạch xoạch! Hắn lần thứ hai tiến công, tốc độ còn nhanh hơn hồi nãy! ! !
“Đáng ghét! Bí pháp! Thập tự tinh! ! !”
Sau khi trên người Duy Lâm lại thêm ra mấy vết thương, rốt cục không thể nhịn được nữa chợt quát một tiếng.
Vù! Thân thể hắn quỷ dị mà tăng vọt một vòng, trên người xuất hiện một bộ áo giáp phòng ngự trong suốt.