Chương 574: Mặt nạ thủy tinh (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 3,402 lượt đọc

Chương 574: Mặt nạ thủy tinh (1)

Hi Lâm chỉ là phù thủy vừa tiến vào cấp độ chính thức.

So với Sử Cách Lực tự nhiên là không bằng, đồng thời, những học phái có mối quan hệ tốt với Tự Nhiên Chi Minh kia cũng sẽ không vì thế mà hỏi tội một vị phù thủy bán nguyên tố hóa, dù sao, là người chấp chưởng học phái, bọn họ cần cân nhắc nhiều chuyện hơn phù thủy bình thường rất nhiều.

Cho dù là mấy phù thủy Hi Lâm lung lạc mời chào được cũng chỉ có thực lực phù thủy chính thức, so với Sử Cách Lực còn kém hơn không ít.

Thế nên mới khiến Sử Cách Lực trắng trợn không kiêng dè.

Đối mặt với việc Sử Cách Lực tiến sát từng bước, nụ cười trên mặt Hi Lâm càng ngày càng miễn cưỡng, đồng thời còn phải truyền âm cảnh cáo Áo Bác cùng Y Lợi Á, để bọn hắn không cần làm ra hành động gì, tránh trêu chọc đến đối phương.

Thấy cảnh tượng này, trong lòng Áo Bác cùng Y Lợi Á đau đớn giống bị đao cắt vậy, hai tay siết chặt lại.

Vào lúc này, lại nghe Hi Lâm nói: “Hôm nay ta tới đây là muốn nghênh tiếp một vị giáo sư danh dự vừa gia nhập học phái chúng ta, hắn muốn tiến vào Hang động hàn băngmột chuyến. . .”

” Giáo sư danh dự?” Sử Cách Lực hơi nhướng mày.

“Lẽ nào là Ngõa Cách Lâm, hoặc là Nặc Oa? Chỉ dựa vào chút thực lực đó của bọn hắn, cho dù gia nhập cũng chỉ là gánh nặng mà thôi. . .”

Sử Cách Lực cười nhạo nói.

“Không! Lần này chúng ta mời vị giáo sư kia là một vị lữ hành phù thủy đến từ đô thành đông vực! Trên thực tế, ta cũng rất kinh ngạc vì đối phương đồng ý gia nhập học phái Tự Nhiên Chi Minh. . .”

Trên mặt Hi Lâm lộ ra một nụ cười: “Đồng thời, hắn đã đến rồi!”

“Ha ha. . . Loại người lữ hành này có thể có thực lực thế nào? Hi Lâm, em đừng để bị lừa!” Vẻ khinh thường dừng lại trên mặt Sử Cách Lực “Hả? Đến rồi, ở nơi nào?”

“Ở đây!”

Từ phía sau Sử Cách Lực truyền đến thanh âm lạnh lùng của Lôi Lâm.

Thân thể Sử Cách Lực cứng đờ, hắn ta làm một phù thủy chính thức thế mà đối phương còn có thể giấu diếm được cảm nhận của hắn ta, dễ dàng ẩn đến phía sau hắn ta, đó là thực lực ra sao?

Muốn không phải là chào hỏi mà là triển khai vu thuật thì đánh giết hắn ta cũng không phải việc khó gì.

Hắn ta cứng đờ quay người lại. Lập tức nhìn thấy một phù thủy trẻ tuổi mặc áo choàng màu đen đứng ở sau lưng hắn, trên mặt còn mang theo ý cười.

Nhưng khí tức trên người đối phương tản ra lại cường đại đến mức khủng bố!

Trong chớp mắt khi hắn xuất hiện, hạt năng lượng căn bản hệ âm u nồng nặc lập tức che kín khu vực này, hoàn toàn loại bỏ vầng sáng hạt nguyên tố căn bản bên người Sử Cách Lực ra ngoài.

“Loại khí tức nguyên tố hóa tinh thần lực nồng nặc này, một. . . Cấp 1 đỉnh cao!” Sử Cách Lực bắt đầu nói lắp.

Đất mẹ trên cao ơi! Một vị phù thủy cấp 1 đỉnh cao ở Ám Cực Vực cũng là thổ hoàng đế một phương, sao lại dễ dàng gia nhập học phái nhỏ như Tự Nhiên Chi Minh, trở thành giáo sư danh dự?

Sử Cách Lực cảm thấy ngay cả đầu của chính mình cũng không quay được.

“Xem ra hình như ông có vẻ không quá cung kính đối với phái chủ Tự Nhiên Chi Minh của chúng ta nhỉ?” Lôi Lâm rất hứng thú nhìn chằm chằm vào tên phù thủy này.

“Giải phẫu cấy ghép? Hoặc là dựa vào phương pháp minh tưởng để cải tạo thân thể? Thật muốn nghiên cứu. . .”

Tuy rằng không nói thẳng ra lời, nhưng ánh mắt của Lôi Lâm lại khiến phù thủy tên là Sử Cách Lực kia rùng mình một cái.

“Đại nhân! Ngài nói giỡn rồi! Bát Trảo Chi Tru chúng ta và Tự Nhiên Chi Minh luôn luôn là thế lực hữu hảo, sao ta có thể làm khó Hi Lâm phái chủ chứ? Ha ha. . . Ha ha. . .”

Sử Cách Lực hành lễ với Lôi Lâm, cúi đầu thật sâu, cười làm lành nói.

“Là thế hả?” Lôi Lâm liếc mắt nhìn Hi Lâm một cái.

“Đúng vậy! Lôi Lâm đại nhân!” Đầu tiên Hi Lâm lạnh lùng liếc mắt nhìn Sử Cách Lực một cái, mãi đến khi trong đôi mắt của đối phương xuất hiện vẻ cầu khẩn mới nhàn nhạt mở miệng.

“Nếu là như vậy thì ông có thể đi về trước. Ta còn có một số việc muốn thương lượng cùng Hi Lâm!” Lôi Lâm lạnh nhạt phân phó.

“Được! Được! Được! Đa tạ Đại nhân!” Sử Cách Lực lập tức như được đại xá địa chạy về trong pháo đài, cũng không dám ra ngoài một bước nữa.

“Hi Lâm! Xem ra học phái Tự Nhiên Chi Minh sống ở đây thực sự không tốt đẹp gì nhỉ?”

Lôi Lâm nhìn Hi Lâm, rồi lại thoáng liếc qua hai học đồ cấp ba phía sau cô ta.

“Khiến đại nhân cười chê rồi!” Hi Lâm nở nụ cười khổ.

“Từ khi đạo sư của ta tạ thế, học phái Tự Nhiên Chi Minh chúng ta đã rất lâu không có ai thăng cấp lên phù thủy chính thức, chỉ còn dư lại một mình ta độc lập chống đỡ, có vẻ hơi suy sụp. . . Nhưng sau này có đại nhân gia nhập, ta tin tưởng tình huống này nhất định sẽ có chuyển biến tốt. . .”

Một vị cấp 1 đỉnh cao đã là lực lượng then chốt của học phái trung cấp, sau này Tự Nhiên Chi Minh có chiêu bài này, tự nhiên sẽ có thể càng phát triển.

“Tùy cô! Nhưng trước đó chúng ta từng có ước định, hy vọng cô có thể nhớ kỹ. Nếu không, nếu như kéo mấy chuyện phiền phức phi thường vướng tay chân trở về, ta cũng sẽ không thật sự giúp cô xử lý được. . .”

Lôi Lâm nhắc nhở ước định giữa hắn và Hi Lâm chỉ là đối phương dùng phương pháp minh tưởng cao cấp và tư liệu vu thuật tích lũy, cùng với tiện lợi lần này để đổi lấy một thân phận giáo sư trên danh nghĩa.

Trên thực tế, Lôi Lâm chỉ treo cái danh ở Tự Nhiên Chi Minh, tuy rằng hắn có tính toán khác, nhưng cũng không muốn để Hi Lâm này lợi dụng danh nghĩa của hắn sinh sự ở bên ngoài.

“Yên tâm!” Hi Lâm bảo đảm, cô ta là một người phụ nữ rất thông minh, tự nhiên biết không nên đụng vào điểm giới hạn của Lôi Lâm.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right