Chương 3016: Dương Thần (1)
Nguyệt Vũ gật đầu nói:
- Ừm, nô tỳ sẽ chuyển lời đến.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng nói:
- Không cần tự xưng là nô tỳ.
Nguyệt Vũ cười nói:
- Vậy tự xưng thiếp thân được không? Đại tiểu thư cùng Nhị tiểu thư nhà công tử nghe xong, sẽ tức giận sao?
Thấy xe ngựa đi xa, Lạc Thanh Chu lấy ra bảo điệp đưa tin, gửi tin nhắn cho quận chúa, mời nàng đến Tần phủ ăn cơm.
Hôm qua sở dĩ trực tiếp trở về từ trong cung, không đi thăm quận chúa, là bởi vì ở trong cung không dễ nói chuyện báo thù.
Cuộc sống của Vương phi, hiện giờ đã khôi phục bình thường, vết thương trong lòng tuy vĩnh viễn cũng không cách nào khép lại, nhưng hiện tại ít nhất đã bình tĩnh lại, cho nên hắn không dám nhắc lại chuyện lúc trước, miễn lại làm cho nàng nhớ tới thảm sự đêm đó.
Chỉ cần nói cho một mình quận chúa biết là được.
Hắn đáp ứng quận chúa, phải báo thù cho nàng, lần này cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ.
Nam Cung Mỹ Kiêu nhanh chóng trả lời: [ Hôm nay phải cùng mẫu phi đến hoàng lăng tế bái phụ vương, cám ơn lời mời. ]
Lạc Thanh Chu: [ Có cần ta đi cùng không? Vừa vặn hôm nay ta cũng rảnh.]
Tiểu Mỹ Kiều: [ Không cần, nếu ngươi đi cùng ta, phụ vương ở trên trời, sẽ mắng ta ]
Lạc Thanh Chu: 【 Vì cái gì? 】
Tiểu Mỹ Kiều: 【 Ngươi biết chỗ chuồng ngựa Thập Lý đình ngoài thành không? 】
Lạc Thanh Chu: 【 Đương nhiên biết, đây không phải là gia nghiệp nhà ngươi mở ra sao? Ngựa của ta chính ở chỗ này đây, thế nào? 】
Tiểu Mỹ Kiều: 【 Bên trong có một con ngựa đực vô cùng cường tráng, giao phối tại bên trong chuồng ngựa hết thảy hơn năm trăm lần, đối với ngựa cái con nào đến cũng không có cự tuyệt, mọi người ở chuồng ngựa đều gọi nó là ngựa giống lớn. Ta đi xem, nó cùng ngươi rất giống, mặc dù khả năng số lần giao phối không nhiều bằng ngươi 】
Lạc Thanh Chu: 【 . . . 】
Tiểu Mỹ Kiều: 【 không nói, chúng ta muốn lên đường 】
Lạc Thanh Chu thu hồi bảo điệp đưa tin, thở dài một hơi.
Hắn đâu phải là một con ngựa lớn?
Hắn lúc nào có người đến đều không cự tuyệt rồi?
Nếu là thật ai đến hắn cũng không cự tuyệt, vậy Lăng Tiêu tông, Tiên Vân các, hoàng cung, thậm chí là Cửu Thiên Dao Đài, đã sớm đều trở thành hậu hoa viên của hắn rồi.
Quên đi, thanh giả tự thanh.
Chỉ cần hắn không thẹn với lương tâm là được rồi.
Nghĩ đến Cửu Thiên Dao Đài, hắn không khỏi lại nghĩ đến vị Cầm Dao tiên tử kia.
Hiện tại, cuối cùng hắn cũng hiểu được, lúc trước Cầm Dao tiên tử luôn luôn vụng trộm đến Đại Viêm, thì ra không phải đến nhìn lén hắn, mà là đến nhìn lén. . .
Không đúng, có lẽ cũng là thuận tiện nhìn lén hắn.
Dù sao hắn là phu quân của đại tiểu thư.
Bất quá, đại tiểu thư đã đem ngọc bội cho đối phương, xem ra là đã sớm biết chân tướng, cũng đã làm ra quyết định, hắn cũng không cần phải lại cùng đại tiểu thư bận tâm chuyện này.
Vẫn là suy nghĩ thật kỹ, làm như thế nào để đại tiểu thư cho hắn sinh khuê nữ đi.
Sau khi ăn cơm trưa xong.
Hắn đi Đông hồ Long cung, gặp Long Nhi, bị Long Nhi buộc tại đáy hồ cưỡi rồng ngao du hồi lâu.
Sau khi trời tối, hắn trở về Tần phủ.
Được Tần nhị tiểu thư cổ vũ, hắn lại một thân một mình đi tới ngoài cửa Linh Thiền Nguyệt cung.
Bách Linh mở cửa, cười hì hì nói:
- Cô gia, đã một ngày một đêm, danh sách có nhiều như vậy sao? Còn chưa viết xong? Nếu không cô gia tới nói, Tiểu Bách Linh cùng Thiền Thiền, còn có đại tiểu thư, cùng đi giúp cô gia viết.
Lạc Thanh Chu nói thẳng:
- Không viết, ta có thể đi gặp đại tiểu thư không?
Bách Linh lắc đầu, nói:
- Tiểu thư đang chờ danh sách của cô gia đây.
Lạc Thanh Chu thở dài một hơi, nói:
- Có thể không cho nhạc mẫu đại nhân nhìn không? Ta sợ nàng chịu không được.
Bách Linh phụt cười, nói:
- Là sợ phu nhân chịu không nổi, hay là sợ mông cô gia ngươi chịu không nổi?
Lạc Thanh Chu đưa tay liền muốn đi bắt nàng.
Ai ngờ tay vừa muốn vươn ra, cửa viện đột nhiên đóng lại, Bách Linh ở bên trong bĩu môi nhỏ nhắn nói:
- Cô gia, không thể khi dễ Tiểu Bách Linh nha. Trừ phi, cô gia khi dễ tiểu thư trước, hì hì.
Nói xong, nàng liền chạy đi.
Lạc Thanh Chu lại đứng ở cửa một lát, mới xoay người rời đi.
Quên đi, không vội, dù sao cũng đã ở trong bát rồi.
Cùng lắm thì mỗi ngày hắn đều đến, chân thành đến, cục sắt cũng thành kim.
Lại nói, danh sách. . .
Hắn cẩn thận suy nghĩ một chút, sau khi trở lại Mai Hương Uyển, lại thương lượng cùng Tần nhị tiểu thư một phen, quyết định bất chấp tất cả, viết là được.
Dù sao đại tiểu thư đã sớm biết.
Chỉ cần không cho nhạc mẫu đại nhân biết, vậy thì không sao.
- Thanh Chu ca ca, vậy chàng viết đi, Vi Mặc tự mình cầm tới cho tỷ tỷ, cầu tỷ tỷ đừng nói cho mẫu thân. Kỳ thật Vi Mặc cảm thấy, tỷ tỷ chỉ là hù dọa Thanh Chu ca ca, sẽ không thật cho mẫu thân nhìn.