Chương 3027: Quà tặng (2)

person Tác giả: Nhất Thiền Tri Hạ schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 324 lượt đọc

Chương 3027: Quà tặng (2)

Nàng không chỉ luôn yên lặng giúp ta, còn luôn hỗ trợ bảo vệ Đại Viêm. Lúc trước nếu không phải nàng đi cùng ta, ta không có khả năng giết Ma thụ kia, biên cảnh Đại Viêm chỉ sợ đã không giữ được. Lần Cửu Châu đại hội này, cũng là nàng giúp ta tiếp được ba quyền kia, mới dọa lui Tông chủ Phiêu Miểu Tiên Tông cùng các tông môn đại quốc khác phụ thuộc Phiêu Miểu Tiên Tông...

Nam Cung Hỏa Nguyệt lạnh mặt nói:

- Trẫm chưa bao giờ phủ nhận công lao của nàng, từ lâu trẫm cũng đã đồng ý cho ngươi có thể cưới nàng. Nhưng nàng vẫn coi trẫm như một tên hề đùa bỡn, trẫm tuyệt đối sẽ không tha thứ!

Lạc Thanh Chu nhìn nàng nói:

- Bệ hạ, thật ra nàng không hề làm gì cả, là ngươi vẫn luôn chủ động khiêu khích nàng, mới... A...

- Nói đi! Rốt cuộc ngươi muốn giúp ai?

- Giúp người có lý.

- Giúp nàng, hay là giúp Nữ Đế ngươi và mẫu thân của bảo bảo nhà ngươi?

- Giúp bảo bảo.

- Nói đi, là lỗi của ai?

- Lỗi của ta, tất cả là lỗi của ta. Tất cả mọi thứ, đều là do ta tạo thành, bệ hạ nếu muốn trách, vậy trách ta đi?

- Trẫm cắn chết ngươi!

- A...

Vào buổi tối.

Lạc Thanh Chu đầy dấu răng ra khỏi tẩm cung, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống đất.

Tuy ngoài miệng bệ hạ không có thừa nhận địa vị Tần đại tiểu thư, nhưng cũng không dây dưa không buông nữa, hiển nhiên đã chấp nhận.

Để bày tỏ lòng biết ơn và cảm động, hắn cũng cho nàng cắn trong thời gian dài.

Trước khi đi, bệ hạ dặn dò:

- Đi xem Mỹ Kiêu đi, tuy ngoài miệng nàng không nói, nhưng vẫn luôn nghĩ đến ngươi. Mỗi lần nhìn thấy trẫm, đều hỏi thăm chuyện ngươi.

Lạc Thanh Chu hỏi thăm tình hình gần đây của Vương phi, mới chuẩn bị đi bái phỏng một chút.

Tiểu Hà dẫn đường ở phía trước.

Ra khỏi tẩm cung bệ hạ, trực tiếp xuyên qua hành lang, đi ra phía sau.

Người một nhà quận chúa cũng ở Dao Hoa Cung, cách tẩm cung của bệ hạ cũng không xa, đi qua một hành lang dài chín khúc, lại đi qua hai hoa viên là tới.

Cho nên, trước khi không được bệ hạ cho phép, hắn cũng không thể đi qua.

Dù sao phía sau đều là nữ quyến, ngoại trừ Mỹ Kiêu quận chúa ra, còn có Vương phi cùng Tuyết Y quận chúa, cùng các cung nữ khác.

Hắn là một nam tử, vốn phải kiêng dè.

Huống chi, hắn còn là phu quân của bệ hạ.

Nếu để cho các cung nữ khác nhìn thấy hắn lén lút đi qua, vậy cũng không tốt lắm.

Khi hắn đi trên đường, hắn đã gửi tin nhắn cho quận chúa trước.

Tin nhắn rất nhanh trả lời: [ Tuyết Y đi ra ngoài đọc sách, mẫu thân bị Đoan Vương phi gọi đi tới Càn Thanh cung nói chuyện phiếm, trong nhà chỉ có một mình ta, ngươi trực tiếp tới đây là được 】

Lúc này Lạc Thanh Chu mới thoáng an tâm.

Nếu Vương Phi ở đây, hắn thật sự không tiện nhắc tới chuyện báo thù cho Nam quốc quận vương ở biên cảnh.

Rất nhanh, Tiểu Hà dẫn hắn dừng ở bên ngoài một tòa tiểu viện.

Tiểu Hà cúi đầu cáo lui.

Lạc Thanh Chu một mình vào tiểu viện.

Trong viện, Nam Cung Mỹ Kiêu mặc một bộ quần dài màu tím, cầm một cây roi dài màu tím, đang luyện roi.

Chỉ thấy dáng người nàng cao gầy, dung nhan xinh đẹp như hoa.

Vòng eo thon gọn kia được một dải ruy băng màu tím buộc lại, eo nhỏ nhắn, hai chân thon dài thẳng tắp, mông mượt mà vểnh lên, trước ngực sung mãn nguy nga, dáng người uyển chuyển, khi xoay người vung roi, tư thái muôn vàn, đem tư thái mê người của thiếu nữ thanh xuân xinh đẹp thể hiện vô cùng tinh xảo.

Lạc Thanh Chu vừa mới nhìn vài lần, cái roi đang bay múa kia, đột nhiên quất về phía hắn, bị hắn bắt lấy.

Thiếu nữ cầm trường tiên trong tay, đột nhiên nhẹ nhàng duyên dáng xoay tròn mấy cái, phảng phất đang nhảy múa, làn váy bay múa đi tới trước mặt hắn, lập tức chân dài giương lên, một cái chân nhỏ nhắn mang giày thêu màu tím khoác lên vai hắn, gương mặt xinh đẹp kia gần như cũng dán lên mặt hắn.

Một màn đột nhiên xuất hiện này nhất thời làm cho Lạc Thanh Chu có chút ngơ ngác.

- Người tới là ai?

Nàng giơ chân dài lên, hai tròng mắt ngập nước nhìn hắn, cái miệng nhỏ nhắn nhẹ nhàng thở dốc hỏi.

Gương mặt thanh xuân xinh đẹp kia, bởi vì vừa mới vận động mà nhiễm hai vệt đỏ ửng, nhìn càng thêm xinh đẹp mê người.

Làn váy màu tím trượt xuống từ đôi chân dài của nàng, lộ ra một đoạn bắp chân thon dài thon thả, trên đùi bọc tất chân màu da mỏng manh, vớ kia vẫn không che giấu được da thịt trắng như tuyết trên đôi chân đẹp của nàng.

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua, nói:

- Quận chúa...

- Không được gọi là quận chúa!

- Mỹ Kiêu...

- Hừ.

Thiếu nữ nhẹ nhàng hừ một tiếng, đột nhiên cúi người như chuồn chuồn lướt nước hôn hắn một cái, hai má gần như dán lên mặt hắn, nói:

- Ngoan.

Lạc Thanh Chu nhìn đôi mắt giống như ngậm một dòng nước trong vắt, trầm mặc một chút, nói:

- Muốn ta nói một chút, nữ nhân kia chết như thế nào không? Cuối cùng nang ta…

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right