Chương 114: Ma Vệ Xuất Hiện Được Thiên Không Lâu Mời
Chu Khung nhìn thủ lĩnh Ma Vệ cầm đầu trầm giọng hỏi: “Các ngươi có tên không?”
“Đám người thuộc hạ không có, mong được giáo chủ ban tên.”
“Tốt lắm, từ hôm nay trở đi ngươi gọi là Ma Vô Đạo, những người khác theo thứ tự sắp xếp từ Ma Nhất đến Ma Thập.”
“Tạ ơn Giáo chủ ban tên.” Mười một người đồng thanh đáp lại.
Chu Khung giãn mày, vốn đang lo lắng Ma giáo hiện tại không có chiến lực cao cấp gì, không ngờ lại rút ra được mười một người, tuy rằng chưa thể trực tiếp san bằng Đại Võ hoàng triều, nhưng cũng làm cho lực lượng của hắn tăng lên không ít.
“Đinh, chúc mừng kí chủ rút trúng gói quà lớn đan dược, phần thưởng đang được phát đến!”
Ngay lập tức, ba bình đan dược xuất hiện trước mặt Chu Khung, bên trên lần lượt ghi: Thông Thiên đan, Vụ Hồn đan, Phệ Tâm đan.
Thông Thiên Đan dùng để tăng cao tu vi, đối với Chu Khung hiện tại mà nói cũng chỉ có thể tăng lên một hai tầng tu vi, Vụ Hồn Đan dùng để tăng cường lực lượng linh hồn.
Gói quà lớn này không có sức hấp dẫn quá lớn đối với Chu Khung, thậm chí không bằng rút ra thêm một đội ma vệ, đương nhiên cũng chỉ là tưởng tượng, vận may không thể nào luôn chiếu cố hắn, dù sao hắn không phải nhân vật chính.
Nhưng thứ khiến Chu Khung chú ý tới là Phệ Tâm Đan, đây là một loại đan dược khống chế người khác, chỉ cần ăn viên đan này sẽ nghe lời Chu Khung răm rắp, cho dù bị bắt tự sát cũng sẽ không hề do dự, hạn chế là tu vi của đối phương không được vượt qua Bán Thánh tam trọng, ưu điểm là bất kể là ai ăn xong, người khác đều không thể phát hiện điều gì bất thường.
Chu Khung trịnh trọng cất Phệ Tâm Đan đi, đối với hắn mà nói tương lai loại đan dược này sẽ có tác dụng rất lớn. Vừa thu xếp đan dược xong, bên ngoài đã có một bóng đen lao vào.
“Lão đại, lão đại, ngài xem ta mang về cái gì cho ngài này.”
Chỉ thấy Đại Bạch nhanh chóng xuất hiện ở trước đại sảnh, trong miệng ngậm ra một quả, bỏ vào trong tay Chu Khung, vừa vẫy vẫy cái đuôi vừa nói: “Đây chính là tiên quả có thể tăng cường sức mạnh thân thể, không thấy nhiều, lão đại ngài mau ăn đi!”
Chu Khung nhìn trái cây trong tay bốc lên thi khí, im lặng một hồi, hắn nhận ra trái cây này gọi là Thiên Thi Quả, quả thật có thể tăng cường sức mạnh thân thể, nhưng loại trái cây này chỉ sinh trưởng trên thi thể của cường giả.
“Ngươi lại đào mồ mả nhà ai rồi!” Chu Khung bĩu môi.
“Chuyện này chẳng phải dễ dàng sao, bên trong không còn người sống, lấy đồ vật cũng sẽ không có ai truy cứu, không phiền phức, tốt biết bao!” Đại Bạch nhe răng cười nói.
Nó thần thông phá trận trời sinh, vô luận là đại trận gì cũng không thể ngăn cản nó, hơn nữa không sợ công kích vật lý và pháp thuật thông thường, có thể nói là cao thủ đào mộ, hừ, trộm mộ. Những năm này Chu Khung cũng không biết nó đã đào qua bao nhiêu mộ phần rồi.
Chu Khung đưa tay ném trái cây cho Đại Bạch, quả này hắn thật sự ăn không nổi, không phải hắn kiêng kỵ quả mọc trên thi thể, mà là nếu như vừa rồi hắn nhớ không lầm, quả này là từ trong miệng Đại Bạch phun ra, hơn nữa bên trên có cảm giác trơn nhẵn, đừng hỏi, cứ coi là sương sớm đi.
Dù sao Chu Khung cũng không nuốt nổi.
“Lần sau mang đồ cho bổn tọa, dùng hộp đựng, đừng có dùng miệng biết không!” Chu Khung tức giận đá Đại Bạch một cước.
Đại Bạch nghẹn họng trợn tròn mắt, nằm dưới chân Chu Khung, không nói gì nữa, rõ là đả kích tấm lòng chó, chẳng phải chỉ mang theo chút nước bọt thôi sao, lau đi chẳng phải được rồi, sao lại chú ý vào mấy thứ vụn vặt đó.
Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, Ma Hổ Vương bước vào, kinh ngạc nhìn đám đông ma vệ trong phòng, hắn không nhớ rõ từ khi nào trong đại sảnh lại tiến vào nhiều người như vậy.
Sau đó cúi người tâu với Chu Khung: “Giáo chủ, Võ Vương thế tử đã phát thiếp mời, mời giáo chủ đến Thiên Không lâu dùng cơm, nói là để đón gió tẩy trần cho ngươi!”
“Tốt, bổn tọa đã biết, hãy hồi đáp với hắn là bổn tọa sẽ đến!” Chu Khung trầm giọng nói. Dứt lời lại chỉ vào mười một tên ma vệ nói: “Những người này là đội thị vệ mới thu nhận của bổn tọa!”
Ma Hổ Vương nhếch miệng gật đầu, dù sao Giáo chủ thần thông quảng đại, làm gì cũng không lạ, không cần nói chỉ thu nạp mười một tên thị vệ lợi hại, chính là ngày mai Đại Võ hoàng triều trực tiếp tuyên bố quy phục ma giáo hắn cũng dám tin tưởng.
—————
Thiên Không Lâu chính là tửu lâu lớn nhất toàn bộ hoàng thành, ăn một bữa cơm tiêu phí đủ cho người bình thường tu hành một năm, có thể ăn cơm ở bên trong đều là nhân vật cao tầng trong Đại Võ hoàng triều.
Lúc này, cửa lớn phòng chữ Thiên số một của Thiên Không Lâu mở ra, phải biết rằng muốn ăn cơm ở trong phòng này không chỉ cần năng lượng thạch, mà còn cần có đủ địa vị.