Chương 115: Đi đi, diệt hắn 1

person Tác giả: Vô Liêu Tiểu Bạch A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,684 lượt đọc

Chương 115: Đi đi, diệt hắn 1

Phần đông khách khứa phía dưới đều hiếu kỳ nhìn gian phòng, nhao nhao hỏi chưởng quỹ là ai muốn dùng cơm ở đây, chưởng quỹ nào dám nhiều lời, chỉ có thể nói hàm hồ hồ cho qua.

Ước chừng sau nửa canh giờ, một nam tử mặc cẩm bào Bàn Long bước vào, mọi người vừa thấy liền bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra là Võ Vương Thế Tử, vậy thì bình thường rồi, lấy địa vị của hắn ở trong phòng này một năm cũng không ai dám nói gì.

Đám người đứng lên chào hỏi thân thiết với Thế Tử, Thế Tử tùy ý gật đầu. Chờ Thế Tử vào sương phòng, mọi người nhao nhao nhỏ giọng nghị luận:

“Thế tử này mời ai vậy, lại mở phòng ở phòng chữ Thiên số một!”

“Đây tính là gì, ngươi không thấy thế tử đã đến mà đối phương còn chưa tới sao, đoán chừng là đại nhân vật khó lường!”

“Lấy địa vị của thế tử có ai mạnh hơn hắn đâu, chẳng lẽ là vị hoàng tử nào, nhưng lấy địa vị của thế tử cho dù mời hoàng tử cũng không cần sớm tới chờ như vậy mà!”

“Vậy thì thật không biết nữa…”

Trong lúc nhất thời tiếng nghị luận càng ngày càng nhiều, theo thời gian trôi qua, đối phương vẫn không xuất hiện, các tân khách càng thêm tò mò, người này rốt cuộc là ai, cũng dám để thế tử chờ lâu như vậy cũng không nổi giận.

Rất nhiều tân khách thậm chí ăn xong cũng không rời đi, chỉ vì muốn gặp đối phương đến cùng là nhân vật gì.

Lại qua chừng nửa canh giờ, hai bóng người đen kịt mang theo một con chó đen đi đến, người cầm đầu mặc Ma Long chiến bà, toàn thân ma khí ngập trời, tựa như một tuyệt thế Ma Thần. Phía sau theo một nam tử mặc áo giáp, ăn mặc như thị vệ.

Hai người một chó dưới sự dẫn dắt của chưởng quỹ chậm rãi bước vào sương phòng, đợi khi cửa phòng đóng lại, tất cả mọi người lập tức hít một hơi khí lạnh.

Có thể ngồi ở chỗ này ăn cơm tự nhiên không phải là nhân vật đơn giản, kiến thức đều phi thường uyên bác, người mặc Ma Long chiến bào kia bọn họ không nhìn ra là cảnh giới gì, chung quanh dường như bao phủ thứ gì ngăn cản bọn họ dò xét.

Nhưng nam tử khoác giáp theo sau lưng, bọn họ lại cảm nhận được, đối phương tuyệt đối là Bán Thánh, hơn nữa ít nhất cũng là Bán Thánh tứ trọng trở lên, phải biết rằng tuy rằng toàn bộ Đại Võ hoàng triều có mấy trăm Bán Thánh nhưng phần lớn chẳng qua là Bán Thánh nhất trọng mà thôi, Bán Thánh tứ trọng trở lên tuyệt đối không vượt quá một trăm người, hơn nữa lãnh thổ của Đại Võ hoàng triều, mấy trăm Bán Thánh này rải xuống, căn bản không nhiều, cũng chỉ là hoàng thành đông đảo Bán Thánh hơn một chút mà thôi.

Nhưng cho dù là hoàng thành, Bán Thánh nhất trọng đều là nhân vật đỉnh cao, không phải lão tổ gia tộc, chính là chưởng giáo tông phái, mà Bán Thánh tứ trọng trở lên kia càng là tồn tại trấn áp hết thảy, nếu gia nhập hoàng triều trực tiếp liền có thể phong làm Hầu gia.

Nhưng bọn họ đã thấy được điều gì, nam tử Bán Thánh tứ trọng trở lên kia ăn mặc trang phục thị vệ theo sau người khác, thực lực của người kia mạnh đến mức nào, hoặc thế lực mạnh cỡ nào, chẳng lẽ là đến từ thế lực còn mạnh hơn cả hoàng triều Đại Võ!

Tất cả khách khứa bên ngoài phòng đều kinh ngạc đến nỗi không thể khép miệng lại được, có người nhanh chóng rời đi, muốn truyền tin tức cho thế lực gia tộc, có người còn ở lại tửu lâu, muốn tiếp tục quan sát. Thế tử Võ Vương phủ mời cường giả thần bí ăn cơm, đối phương lại là nhân vật trong Ma đạo, đây quả thật là một sự kiện trọng đại!

Trong sương phòng, Lý Khắc nhìn thấy hai người một chó tiến vào, cũng há to miệng, lấy nhãn giới của hắn tự nhiên có thể nhìn ra tu vi của Ma Vô Đạo, thế nhưng hắn lại nhìn không thấu tu vi của Chu Khung.

Dù sao cũng là thế tử Võ Vương phủ, không bao lâu sau đã trấn định lại, đứng dậy tiến về phía Chu Khung nói: “Chu giáo chủ có thể đến, thật sự là phúc đức ba đời của ta, lần trước may mắn được Chu giáo chủ ngươi cứu giúp, ân cứu mạng khó lòng báo đáp, tỷ tỷ của ta còn thường xuyên hỏi thăm về ngươi, nói là phải tìm cơ hội báo đáp ngươi!”

Nói xong vội vàng mời hai người Chu Khung ngồi xuống, lại gọi chưởng quỹ nhanh chóng bưng thức ăn lên, Chu Khung ngồi xuống ghế, Ma Vô Đạo lại không như vậy, mà đứng sau lưng Chu Khung, ánh mắt thẳng nhìn về phía trước. Liếc mắt một cái đã biết là thị vệ đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp.

Lý Khắc âm thầm kinh hãi, vốn tưởng rằng đối phương là bằng hữu, tệ nhất cũng là quan hệ cấp trên cấp dưới, nhưng tình huống hiện giờ đối phương rõ ràng chỉ là một tên thị vệ, hơn nữa còn là loại đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, kia rõ ràng là một vị Bán Thánh a, ai có thể huấn luyện một vị Bán Thánh trở thành thị vệ chứ.

Chẳng lẽ đối phương thật sự không phải người bình thường, nhưng nghe đồn đối phương là từ hạ giới phi thăng lên, chẳng lẽ truyền thuyết đều là giả, Chu Khung này căn bản chính là đệ tử của một gia tộc cổ xưa nào đó hoặc thánh địa quy mô lớn, hiện giờ chỉ là ra ngoài lịch lãm mà thôi, Lý Khắc càng nghĩ càng khẳng định.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right