Chương 156: Là các ngươi tự mãn quá mức hay cho rằng Hổ gia ta không động đao 2
Những người khác cũng nhao nhao đột phá đến Đại La đỉnh phong, có thể nói Địa mạch chi khí lần này, cộng thêm thời gian gia tốc của Sơn Hà Đồ, làm cho thực lực toàn bộ Ma giáo tăng vọt về chất.
Trong đó biểu hiện nổi bật nhất chính là Ma Hổ Vương, khí thế toàn thân không ngờ vọt tới điểm giới hạn của Bán Thánh, ước chừng không bao lâu nữa là có thể đột phá đến cảnh giới Bán Thánh! Lúc này hắn đang không ngừng cười ngây ngô.
Chu Khung phất phất tay, Huyền Tam ở bên cạnh thuật lại chuyện tổng đàn Ma giáo bị tập kích.
Đám người Ma giáo nghe mà thất khiếu bốc khói, từ khi Giáo chủ tiếp nhận Ma giáo đến nay, bọn họ có bao giờ bị sỉ nhục như vậy, vẫn luôn là đám người chúng ta tấn công người khác, bây giờ lại có kẻ dám động thủ ngay trên đầu chúng ta.
Chu Khung nhìn mọi người lạnh giọng nói:
“Bản tọa không xem quá trình, chỉ xem kết quả, hy vọng các ngươi có thể làm cho tốt!”
“Tuân lệnh!” Đám người Ma giáo dồn dập gật đầu nhận lệnh, vẻ mặt phẫn nộ rời đi.
Thiên Ma phong, lúc này Vân Hồ tộc đã vây công nửa canh giờ, ngay cả lão già cũng động thủ oanh kích về phía về phía trận pháp hộ sơn, đáng tiếc, vô luận bọn họ công kích như thế nào, đại trận hộ sơn đều không có một chút dấu vết tan vỡ.
Một người trong đó tức giận hô: “Ma giáo này là loại rùa đen hay sao, có giỏi thì cả đời đừng ra ngoài!”
Trong mắt lão già cũng lộ ra vẻ trầm tư, loại đại trận này cho dù đặt ở Thanh Khâu quốc cũng coi như cường đại, vậy mà lại xuất hiện ở nơi hẻo lánh này, có điều hiện tại đám người mình đã cưỡi hổ khó xuống, đã ra tay thì không có đường lui.
Chỉ có Tô Hoàng vẻ mặt hưng phấn, mặc dù lúc này hắn mới miễn cưỡng đạt Thiên Cổ cảnh, nhưng cũng không ngừng phát ra từng cơn công kích đánh vào Thiên Ma phong, tựa như đang trút giận.
Đúng là hắn đang trút giận, từ sau khi bị Chu Khung đả thương ở Thương Ngô đại lục, hắn phải trốn tránh khắp nơi, chỉ sợ bị Ma giáo phát hiện.
Về sau hắn nghe nói Chu Khung mang theo cao tầng Ma giáo phi thăng, vui vẻ hơn nửa ngày, còn muốn trực tiếp tiêu diệt toàn bộ Ma giáo ở hạ giới.
Đáng tiếc sau khi hắn nhìn thấy Lý Trường Sinh từ xa, hắn cũng từ bỏ ý định, mẹ ơi, lúc ấy hắn thậm chí hắn còn không đánh được cả Lý Trường Sinh! Về sau không còn cách nào khác, hắn đành ẩn giấu theo nhóm người thứ ba cùng nhau phi thăng đến thượng giới.
Còn tại sao không đi theo đám người của Lý Trường Sinh, là vì hắn sợ Lý Trường Sinh phát hiện ra hắn, rồi diệt trừ hắn.
Sau khi phi thăng, hắn lại bị đả kích tới mức thương tích đầy mình, không gặp hơn mười năm ngắn ngủi, Ma giáo ở thượng giới đều xưng bá một phương, không có cách nào khác hắn chỉ có thể tạm thời từ bỏ báo thù, đi thẳng tới Thanh Khâu quốc, bởi vì hắn cũng là Vân Hồ nhất tộc, cho nên may mắn gia nhập nhánh Vân Hồ.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, không được mấy năm, Vân Hồ tộc phạm tội bị Thanh Khâu trục xuất, hắn giật dây đám yêu hồ tới chiếm cứ Thiên Ma phong, tiện tay báo thù hạ giới.
Người vây xem ở phương xa lúc này đều là vẻ mặt mê mang,
“Sao đến bây giờ Ma giáo này còn không ra mặt, vẫn trốn ở trong trận pháp!”
“Ngươi hiểu gì chứ, ta thấy bọn người này quả thật không tầm thường, thậm chí lão đầu cầm đầu kia, có lẽ đã đạt tới Bán Thánh cảnh rồi!”
“Đúng vậy, chắc chắn là Bán Thánh cảnh, trước kia ta từng đến Đại Võ hoàng triều, Bán Thánh cảnh ở đó cũng giống như hắn!”
“Vậy lần này Ma giáo…” Người này không nói hết câu, nhưng ý tứ đã biểu đạt rõ ràng.
Những người khác cũng đều suy tư, thậm chí có kẻ đã bắt đầu lấy ra phù điệp truyền âm, truyền đi tin tức, mọi người đều hiểu rõ, một khi Ma giáo tổng đàn bị diệt, toàn bộ vùng đất hỗn loạn sẽ lại hỗn loạn. Lợi ích cũng sẽ được phân phối lại một lần nữa!
Ngay khi Vân Hồ tộc còn đang liều mạng công kích trận pháp, đám người vây xem điên cuồng truyền đạt tin tức, từ phương xa bay tới một đám người, khí thế mỗi người đều cường đại đáng sợ.
Huyết sát chi khí cũng đều xông lên trời, che khuất bầu trời!
Một tiếng hét lớn cũng theo đó truyền đến,“Người phương nào dám làm càn ở Ma giáo ta, là các ngươi làm loạn hay cho rằng Hổ gia ta không nhấc nổi đao!”
Vân Hồ tộc vội vàng dừng công kích lại, vẻ mặt kinh hãi nhìn người đối diện, nếu như bọn họ không nhìn lầm, người xuất hiện đối diện vậy mà đều ở cảnh giới Đại La đỉnh phong, số lượng không dưới hai mươi người, đặc biệt là người cầm đầu kia, tuyệt đối có tu vi Bán Thánh cảnh, hơn nữa còn là Bán Thánh nhị trọng.
Không phải nói Ma giáo chỉ có hai Đại La cảnh, còn là vừa mới đột phá sao, những người này là thế nào, chẳng lẽ không phải Ma giáo!
Lão già theo vô thức muốn hỏi Tô Hoàng những người này là ai, thế nhưng vừa quay đầu lại đã phát hiện Tô Hoàng biến mất, nhìn về phía xa xa, không ngờ đã bay xa mấy chục dặm. Trong lòng hắn chỉ muốn chửi đổng!