Chương 1328: Là Lý Gia Nợ ngươi
Lý Uyển Nhi ngược lại hoảng sợ, hoàng cung phòng vệ nghiêm ngặt, đặc biệt là sau khi chuyện này xảy ra, Lý Hành Tai càng tăng mạnh phòng vệ. Nhưng trong tình huống đó, Trình Đại Lôi đã lẻn vào hoàng cung được mấy lần, thần không biết quỷ không hay. Đêm khuya thanh vắng, khi Lý Hành Tai phê tấu chương, không biết hắn có từng nghĩ, có một đôi mắt nhìn chằm chằm hắn, cân nhắc muốn xuống tay hay không.
Nghĩ tới, thật sự làm người ta không rét mà run.
Trình Đại Lôi tiếp tục mở miệng: “Theo như lời ngươi nói, đế quốc không chịu nổi trắc trở, ta không thể vì ân oán cá nhân, kéo toàn bộ thiên hạ vào loạn thế. Nhưng ……”
Thở dài một hơi: “Có những món nợ không thể không trả.”
Thế gian này, khó trả nhất chính là nợ nhân tình, càng bất đắc dĩ chính là, người kia đã chết. Trình Đại Lôi không nghĩ được cách trả nợ, chỉ còn một con đường, đó là giết Lý Hành Tai, báo thù cho Lưu Phát Tài.
Chuyện này thậm chí không phải cho Lưu Phát Tài, là cho bản thân Trình Đại Lôi. Di nguyện của Lưu Phát Tài trước khi lâm chung đó là Trình Đại Lôi có thể thuận lợi quy ẩn. Nhưng chuyện này không dứt điểm, cả đời Trình Đại Lôi sẽ không an tâm.
Đế quốc hôm nay thật sự không thể không có Lý Hành Tai.
Đây mới là chuyện không biết nên làm thế nào.
Lý Uyển Nhi nhìn về phía Trình Đại Lôi, phát hiện vẻ mặt của hắn có chút yếu ớt. Tuy rằng trong mắt ở người ngoài, hắn vô pháp vô thiên, hình như trên thế gian không có chuyện gì hắn không làm được. Nhưng hắn cùng lắm cũng là một người thường, cũng không thể giải được buồn rầu.
Trình Đại Lôi là thỉnh giáo nàng, nên đòi món nợ này như thế nào. Nhưng Lý Uyển Nhi thật sự có cách sao?
Nghiêm túc nghĩ, Lý Uyển Nhi mở miệng nói: “Cái ghế kia thật đáng sợ. Trước đó Lục ca cũng không phải loại người này. Trình Đại Lôi, nói thật, ngươi thật sự không có hứng thú đối với cái ghế kia sao?”
Trình Đại Lôi không có ngồi qua cái ghế kia, hắn không biết chính mình có thể chống đỡ được dụ hoặc hay không. Cho nên, hắn cố hết sức không chạm vào cái ghế kia.
“Theo như lời ngươi nói, người ngồi lên cái ghế kia không còn giữ được bản tâm ban đầu. A miêu a cẩu, Trương Tam Lý Tứ, ai ngồi trên đó cũng giống nhau. Ta trước đây không muốn, hiện tại là không dám.”
Lý Uyển Nhi lắc đầu: “Sớm biết tâm ý của ngươi, Lục ca việc gì phải đi đến nước này, năm đó có giao tình sinh tử, hôm nay lại là kẻ địch lớn nhất của nhau.”
“Lòng người khó dò, hắn không có khả năng hoàn toàn tín nhiệm ta, ta cũng không có khả năng hoàn toàn tín nhiệm hắn. Đi đến một bước này là ngoài dự liệu, nhưng cũng là hợp tình hợp lí.”
Hai người lại trầm mặc, thế cục đến nông nỗi này, không cách hoà hoãn, cũng không có cách phá vỡ cục diện.
Chậm rãi, Lý Uyển Nhi ngẩng đầu, Trình Đại Lôi phát hiện mắt nàng sáng ngời xưa nay chưa từng có.
“Nếu nói không có cách, cũng là chưa chắc. Ta có cách này có thể đẹp cả đôi đường.”
Trình Đại Lôi hoang mang nhìn nàng, không hiểu.
Lý Uyển Nhi lui lại phía sau mấy bước, kéo ra một khoảng cách với Trình Đại Lôi, đột nhiên cười cười, đột nhiên rút trâm cài trên đầu ra, đâm về phía ngực.
Trình Đại Lôi lắp bắp kinh hãi, nhưng giờ phút này hắn ngồi ở trên ghế, bị cái bàn cản. Dù cho có bản lĩnh kinh thiên cũng không kịp làm gì.
Vội đứng dậy, bổ nhào đến bên người Lý Uyển Nhi, bắt được cánh tay nàng.
Lại thấy trâm cài đã đâm thủng ngực nàng, máu ào ạt chảy ra, dọa Trình Đại Lôi ra một thân mồ hôi lạnh, vội để nàng nằm thẳng ở trên giường, kiểm tra thương thế của nàng.
Sắc mặt Lý Uyển Nhi trở nên tái nhợt, cười cười nói: “Là Lý gia thiếu ngươi, cần dùng tính mạng của Lý gia tới trả. Ta nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một cách này. Ngươi đừng trách ta, cũng đừng hận ta, ta kỳ thật không muốn gặp ngươi.”
Trình Đại Lôi cởi bỏ quần áo trước ngực nàng, lộ ra ngọc mềm trước ngực, lúc này bị trâm cài đâm chảy máu ròng ròng.
Trong cơ thể Lý Uyển Nhi dù sao cũng có máu của Lý gia, nàng có tư tưởng hy sinh vì đế quốc này. Từ rất lâu trước đây, đã nghĩ đến cách này, nếu không phải muốn gặp mặt Trình Đại Lôi lần cuối, nàng sẽ không chờ cho tới hôm nay. Dùng mạng nàng trả nợ Lưu Phát Tài, đương nhiên, chuyện này đối với Trình Đại Lôi mà nói, tất nhiên là ăn năn cả đời.
Nhưng đây đều là vì không còn cách khác.
Sắc mặt nàng càng thêm tái nhợt, âm thanh suy yếu nói: “Thật muốn được gặp lại ngươi, nhưng không còn cơ hội, kiếp sau đi, hẹn kiếp sau.”
Trình Đại Lôi vẫn luôn xanh mặt, đến lúc này lại là nhẹ nhàng thở ra. Hắn vỗ đầu Lý Uyển Nhi, nói: “Yên tâm đi, ngươi không chết được, không tổn thương chỗ hiểm.”
“Hả……”
Lý Uyển Nhi sửng sốt, ngực quả thật đang chảy máu, nhưng cẩn thận cảm nhận, chính mình thật sự không bị thương đến nỗi phải chết.
Trình Đại Lôi không thể không nhìn nàng, giết người không phải một việc dễ dàng, người thường giết một con gà còn khó khăn, nói gì là một mạng người đang sống vui vẻ. Cái kế hoạch này của Lý Uyển Nhi nghĩ tới nghĩ lui, không thể không nói là chu toàn. Nhưng nàng xem nhẹ một việc chuyện quan trọng: Chính nàng vốn không có năng lực giết người.
Đâm thủng ngực chảy cả máu, đã cảm thấy hẳn phải chết không thể nghi ngờ, kỳ thật cũng không có tổn thương đến trái tim.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, đều cảm thấy tình cảnh có chút xấu hổ. Lúc này Lý Uyển Nhi mới ý thức được bản thân còn mặc xiêm y, tương đương với thân thể bại lộ ở trước mắt Trình Đại Lôi, trong phút chốc đỏ cả mặt.
“Đừng nhúc nhích, sẽ hơi đau.”
Trình Đại Lôi ấn bả vai nàng xuống, duỗi tay rút trâm cài ra, thương thế quả thật không nặng, lúc này cũng không chảy quá nhiều máu. Trình Đại Lôi băng bó đơn giản cho nàng, dặn dò nàng nằm yên không cần lộn xộn.
Lý Uyển Nhi không chỗ dung thân, hận không thể tìm cái khe đất chui xuống. Lần này thật là quá mất mặt, về sau sao còn có mặt mũi gặp người.
Trình Đại Lôi nhìn mắt nàng, đáy lòng không thể không lắc lắc đầu.
“Mạng của ngươi có thể đổi mạng của Lưu Phát Tài.” Trình Đại Lôi nói: “Nhưng ta trả hết nợ cho Lưu Phát Tài, lại còn thiếu nợ ngươi.”
“Chỉ có thể kiếp sau trả lại.” Lý Uyển Nhi nhỏ giọng nói thầm.
Trình Đại Lôi gõ trán nàng, nói: “Ngươi là giúp ta bớt một tâm bệnh, lại cho ta thêm một tâm bệnh lớn hơn.”
“Đều là vì việc đã không còn cách khác.” Thanh âm của Lý Uyển Nhi cũng là hữu khí vô lực.
Trình Đại Lôi nghĩ mà sợ, may mắn lần này Lý Uyển Nhi không xảy ra việc gì. Nếu là nàng thật sự xảy ra chuyện gì, sợ kiếp sau bản thân cũng sẽ sống trong hối hận và tiếc nuối.