Chương 1330: Lấy Một Địch Ba

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 1,627 lượt đọc

Chương 1330: Lấy Một Địch Ba

Nhưng cũng coi như Trình Đại Lôi thông minh, ở trong tình huống không còn cách nào nhưng lại nghĩ ra được một cách, dùng chính tính mạng mình đánh cược một mạng với Lý Hành Tai.

“Nếu Lý Hành Tai không giết ta, ta sẽ không giết hắn.” Trình Đại Lôi nhìn vào mắt Lý Uyển Nhi nói.

Ánh mắt Lý Uyển Nhi đầy hoang mang, Trình Đại Lôi đứng lên bước đến trước cửa sổ, đưa tay đẩy cửa sổ ra làm cho gió đêm ùa vào.

"Người các ngươi muốn tìm ở chỗ này, ai dám giết ta?”

Trình Đại Lôi bất ngờ cao giọng hét lớn.

Lý Uyển Nhi hoảng sợ: “Ngươi không muốn sống nữa sao, đi mau, đi mau?”

Tức khắc Lý Uyển Nhi đã hiểu rõ Trình Đại Lôi muốn làm gì. Nàng sốt ruột giãy giụa muốn đứng lên, nhưng vì trên người có vết thương nên bây giờ chỉ cần khẽ động thôi cũng ngay lập tức làm cho vết thương trước ngực chảy máu không ngừng.

“Bảo trọng.”

Trình Đại Lôi quay đầu nói với nàng một tiếng, sau đó hắn lại quát vọng ra ngoài cửa sổ:

“Ta ở đây, các ngươi ai dám giết ta?”

Lúc này, mười người Trương Bạch Hạc tập trung bên nhau để thảo luận sắp xếp thế nào. Làm sao để gậy ông đập lưng ông, làm thế nào giữ lại sơ hở để đối phương mắc câu, ngoài lỏng trong chặt, làm sao tăng cường phòng thủ ở trong.

Cũng không biết xảy ra chuyện gì, trong lúc linh cảm nhất thời bùng nổ, chủ ý mọi người đưa ra ùn ùn không hết, bố trí kế hoạch kín không kẽ hở.

Mãi cho đến quá nửa đêm, hòa thượng Thạch Thanh thở phào một hơi, miệng cười nói: “A di đà phật, nếu kẻ này cắn câu, nhất định sẽ làm cho đối phương có đến mà không có về.”

Đây là chủ ý mà hòa thượng Thạch Thanh đưa ra, trong khi bố trí thì bổ sung thiếu sót, hắn cũng bỏ ra nhiều công sức. Đến bây giờ, không chỉ có đám người Hồng Tuyến nữ, ngay cả Trương Bạch Hạc cũng có chút bái phục hắn.

“Tất cả đều nhờ đại sư bày mưu tính kế.”

Mọi người trăm miệng cùng nói một lời.

Đúng lúc này, một âm thanh vang lên đột ngột, xuyên qua màn đêm, vang vọng bên tai mọi người.

“Ta ở chỗ này, ai dám giết ta.”

Mọi người đang nhiệt tình thảo luận, sau khi nghe được âm thanh thì cùng ngẩn người. Mọi người hai mặt nhìn nhau, biểu cảm trên mặt cùng một ý tứ: Ta có bị ảo giác hay không.

Một lát sau, mọi người cùng đứng dậy, chạy vọt ra ngoài. Không thể không nói, Tống Du Cừ tận tâm tận lực làm việc cho Lý Hành Tai, ra sức lực tuyển chọn mười đại cao thủ, mỗi người đều có bản lĩnh xuất sắc.

Mỗi người bản lĩnh cao cường, cùng đánh vào tiểu lâu mà Lý Uyển Nhi đang ở, không mất quá nhiều thời gian, mọi người đã đến dưới tiểu lâu.

Ngẩng đầu nhìn chỉ thấy một bóng người đứng trước cửa sổ, khoanh tay ngắm trăng, nhưng lại có vài phần khí phách vượt trội.

Mà tâm trạng của mười người Trương Bạch Hạc lại cực kỳ phức tạp, mọi người tập trung cùng nhau vắt óc suy nghĩ làm sao tạo ra một kẽ hở để dụ Trình Đại Lôi mắc câu. Sở dĩ làm vậy chỉ vì một nguyên nhân là lo sợ phòng thủ quá chặt chẽ khiến cho Trình Đại Lôi không dám xuất hiện.

Bây giờ quá tốt rồi, không cần mọi người mở cửa mời, Trình Đại Lôi đã tự xuất hiện. Hắn lẻn vào tiểu lầu Lý Uyển Nhi ở mà thần không biết quỷ không hay, mọi người cũng chẳng mảy may phát hiện.

Loại cảm giác này không khác gì đòn cảnh tỉnh mười người, làm cho mọi người nổ đom đóm mắt, đầu váng mắt hoa từng cơn.

Trong khi mọi người còn đang sững sờ, Trình Đại Lôi nhảy qua cửa sổ, nhẹ nhàng đáp trên mặt đất, chắp tay sau người.

Hắn nhìn qua một vòng, không có bất cứ kẻ nào dám chạm mắt của hắn.

Trình Đại Lôi cười lạnh một tiếng, miệng nói: “Chẳng phải các ngươi muốn ra tay với bổn đương gia hay sao, đến đến đến, để bổn đương gia xem bản lĩnh của các ngươi như thế nào, có tư cách tồn tại hay không.”

Người có tên cây có bóng, thanh danh của Trình Đại Lôi thật sự quá khủng bố. Sống hoành hành ngang ngược, chưa nói tới bản lĩnh của Trình Đại Lôi như thế nào, hắn dạy ra Lâm Thiếu Vũ, đưa đất nước vào loạn lạc, sau lại cứu một Dã Nguyên Hỏa, còn suýt nữa chặt đứt hương khói Lý gia.

Đối mặt với nhân vật như vậy, bất cứ kẻ nào cũng sẽ nảy sinh sợ hãi trong lòng, trước tiên nghi ngờ bản thân có tư cách đấu với hắn hay không.

Chẳng phải người giang hồ trước giờ không coi ai ra gì sao. Mười đại cao thủ này ở thâm sơn cùng cốc quá lâu, lần này tái xuất giang hồ là muốn nổi danh, kiến công lập nghiệp.

Biết rõ kẻ địch là nhân vật khó giải quyết, vẫn nhất định không chịu lui, bao vây đối phương, không để đối phương chạy thoát.

Ra tay đầu tiên không phải Trương Bạch Hạc, cũng không phải hòa thượng Thạch Thanh, mà là đạo trưởng Thông Huyền.

Hắn cầm phất trần trong tay, tạo ra từng trận gió, gió đập vào người, ập đến trước Trình Đại Lôi.

Trình Đại Lôi cười, kiếm Thất Phu lập tức rời vỏ, liên hoàn kiếm, ép lui đạo trưởng Thông Huyền.

Đạo trưởng Thông Huyền không thể không lui, kiếm pháp của Trình Đại Lôi rất nhanh, giang hồ đồn đãi điểm này không phải ngày một ngày hai. Đạo trưởng Thông Huyền am hiểu công phu, giao đấu trực diện cũng không phải đối thủ của Trình Đại Lôi.

Trong lúc này, cả đám người Trương Bạch Hạc đã xông lên. Chính vì thế cho nên thời điểm mọi người ra tay không để thừa lực lượng, tất cả mọi người toàn lực ứng phó mong một kích trí mạng, trong thời gian ngắn tạo ra uy hiếp đối với Trình Đại Lôi.

Hòa thượng Thạch Thanh và đại hán có man lực kia phụ trách vị trí đỡ đòn. Còn Hồng Tuyến hỗ trợ ám sát, Trương Bạch Hạc giữ vai trò tấn công chính.

Trình Đại Lôi cùng một thanh kiếm Thất Phu, liên tiếp xuất chiêu tấn công không ngừng, kéo mọi người vào trong chính kiếm quang của mình.

Trương Bạch Hạc phụ trách xuất chiêu, hắn càng đánh càng hăng, một cây gậy trúc trong tay càng dùng càng thuận buồm xuôi gió, uy hiếp với Trình Đại Lôi càng lúc càng lớn.

Trên giang hồ nhiều người hữu danh vô thực, không ai xác định được Trình Đại Lôi có phải một trong số đó hay không.

Trải qua lằng nhằng lúc đầu, mọi người càng ngày càng phối hợp ăn ý, uy hiếp đối với Trình Đại Lôi cũng càng lúc càng lớn.

Lúc đầu còn sợ hãi rút lui, sau đó mọi người lại càng ngày càng tự tin, chiêu thức cũng càng ngày càng có lực công kích.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right