Chương 373: Bạch Xà Vương

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 3,206 lượt đọc

Chương 373: Bạch Xà Vương

Trình Đại Lôi đem kiếm đập vào trên mạn thuyền, âm thanh vang lên ầm ầm, chấn động đến tê cả da đầu.

"Hiện tại, người cướp các ngươi chính là Cáp Mô Đại Vương ở đảo Cáp Mô, suy nghĩ thật kỹ, các ngươi muốn ăn món hầm hay món cứng.”

"Cầm Xuyên căn bản không có sơn tặc..." Lâm chưởng quỹ đánh bạo nói một câu, lúc chạm đến ánh mắt của Trình Đại thì lập tức im miệng.

"Hiện tại ta đã tới thì chính là có." Trình Đại Lôi nói: "Xem ra ngươi muốn ăn món cứng, tốt, ta bắt đầu mở đao từ ngươi trước.”

"Không, không, ta ăn món hầm.”

Nói xong, Lâm chưởng quỹ không kịp chờ đợi liền nhảy xuống sông, tiếp đó, dưới sự uy hiếp của Trình Đại Lôi, mấy tiểu nhị trên thuyền cũng lần lượt nhảy xuống.

"Hiện tại đến phiên ngươi?"

Trình Đại Lôi hướng về Tây Môn Xuân Trường, giờ phút này trên thuyền chỉ còn lại Tây Môn Xuân Trường cùng người gọi là Bình Nhi mỹ phụ nhân.

"Ta, ta không biết bơi."

"Vậy ta mời ngươi ăn món cứng..." Trình Đại Lôi cầm kiếm đi tới.

"Không, không muốn."

Tây Môn Xuân Trường quát to một tiếng, xoay người nhảy xuống thuyền, đối diện chỉ nhìn thấy nước sông cuồn cuộn, trái tim trong lồng ngực xém chút nước là nhảy ra, hắn quả nhiên không biết bơi.

Đột nhiên, Tây Môn Xuân Trường phát hiện mình không có rơi vào trong nước, mà là bị treo lơ lửng ở không trung, Trình Đại Lôi trở tay bắt lấy hắn, sau đó kéo hắn lên như thể đang kéo một con gà.

"Ngươi, ngươi không giết ta?" Tây Môn Xuân Trường.

Trình Đại Lôi lắc đầu: "Không, ta đột nhiên nghĩ đến, loại người như ngươi rất thích hợp để làm con tin a."

Tây Môn Xuân Trường sững sờ, chỉ thấy Trình Đại Lôi vung tay lên: "Trói lại."

Thoáng chốc, hai người liền bị trói thành bánh chưng, nhét vào trong khoang thuyền.

"Đại đương gia, các huynh đệ đã ở trên đảo chuẩn bị sẵn sàng, Hùng hoàng vừa đến, liền có thể hành động." Lưu Bi.

Trình Đại Lôi gật gật đầu: "Xuất phát!"

Thuyền mở gợn sóng, thuận buồm xuôi gió xuôi dòng, rất nhanh liền tiếp cận Xà Đảo, không, hiện tại phải gọi là Cáp Mô đảo.

Tàu chở hàng cập bờ chỗ nước cạn, huynh đệ trại Cáp Mô đều đứng đó chờ sẵn. Trình Đại Lôi trước đó đã phân phó, không được tùy tiện tiến sâu vào đảo. Trên hòn đảo, có quá nhiều rắn, sức người cũng không thể chống chọi lại.

Trình Đại Lôi đem Hùng hoàng từ trên thuyền tháo xuống, sớm đã chuẩn bị kỹ càng vật để nhóm lửa, đám người đem rơm rạ buộc thành bụi, trùm lên Hùng hoàng sau đó nhóm lửa.

Mùi gay mũi bay ra, trên mặt mọi người đều che một tấm vải ướt lũ rắn độc trong bụi cỏ như cảm nhận được báo hiệu của thiên tai, đồng loạt lao ra chạy tán loạn.

Số lượng rắn độc không phải từng con một, mà là từng tầng từng tầng, giống như làn sóng bằng rắn đang dâng trào lên, da rắn ma sát với mặt đất phát ra tiếng vang xào xạc. Mà những tên tội phạm giết người như ngóe, lúc này mới cảm thấy trên thân từng tầng từng tầng da gà nổi lên.

Động tác phải nhanh, nếu như bị người ta biết, đặc biệt là Cầm Xuyên quan Mạc Minh Mễ biết, nhất định sẽ phái binh tới vây quét. Vì vậy, Trình Đại Lôi phải chuẩn bị hàng phòng thủ đầu tiên, trước khi họ nhận được tin tức.

Do đó, nhất định phải nhanh.

Trình Đại Lôi, Tần Man, Triệu Tử Long, Trương Phì, Cao Phi Báo và những người khác vội vã đi đầu trong đội, thỉnh thoảng có hai con rắn hoảng sợ lao về phía đội, cũng bị Trình Đại Lôi một kiếm chém làm hai đoạn.

Sau đó, trong tay mọi người hun lấy khói Hùng hoàng, xua tan rắn độ trong bụi cỏ, về sau, lại có người đem Hùng hoàng vung vào trong đất, để tránh bầy rắn ngóc đầu trở lại.

Bầy rắn hoảng hốt chạy bừa, phần lớn trốn vào trong nước.

Một ngày này, Trình Đại Lôi đã quan sát rõ ràng địa hình trên hòn đảo, cả hòn đảo có hình giống như quả hồ lô, đáy hồ lô bộ gần bờ nhất khoảng năm dặm, mà những vị trí khác đều bị nước sông cuồn cuộn bao quanh.

Rất tốt, mọi người tiến vào sâu trong hòn đảo, trước mắt xuất hiện vài toà nhà đổ nát, diễn võ trường, tụ nghĩa sảnh... Đây chính là sơn trại bị Mạc Minh Mễ vứt bỏ, lúc này cũng mọc đầy cỏ dại.

"A!"

Khi đẩy cánh cửa cũ nát ở tụ nghĩa sảnh, Quan Ngư nhịn không được phát ra một tiếng kinh hô, ai cũng biết hắn là người có tính cách như thế nào, trời lớn nhất, ta lớn nhì, trừ đại ca Lưu Bi ai cũng không phục. Vậy mà hôm này, hắn lại thất thố hét lên như thế, xem ra tình cảnh bên trong có lẽ rất kinh khủng…

Trình Đại Lôi cũng đi tới, sau đó nhìn vào bên trong, chỉ thấy toàn thân cao thấp thoáng chốc đổ mồ hôi lạnh ướt đẫm, tay cầm kiếm cũng run lẩy bẩy.

Trước cổng chính đứng một loạt người, biểu lộ của mỗi người so với Trình Đại Lôi cũng không tốt hơn bao nhiêu, đầu gối như nhũn ra, tựa như lúc nào cũng sẽ té ngã.

Có một con cự xà lớn nằm cuộn mình trong tụ nghĩa sảnh, nếu gọi nó là rắn, thật sự là đang vũ nhục nó.

Nó dài hơn chục mét, thân có từng chùm dày mỏng, điều kỳ lạ hơn là toàn thân màu trắng, màu trắng như lân tinh của đá bị vỡ vụn, có lẽ nó đã bị hóa đá.

Lúc này, nó cuộn mình ở giữa tụ nghĩa sảnh, bỗng nhiên, một khỏa đầu lâu to lớn từ nóc phòng rơi xuống người nó, ở trên cao nhìn chăm chú xuống đám người.

"Đây là rồng đi."

Có người phát ra một tiếng kinh hô, ở một mức độ nào đó, đây là suy nghĩ của tất cả mọi người có mặt, kể cả suy nghĩ của Trình Đại Lôi.

Đúng vậy, đây là thời đại vũ khí lạnh mọi thứ đều thô sơ, trong xã hội hiện đại rất nhiều loài đã tuyệt chủng, nói không chừng, thời đại này vẫn tồn tại những sinh vật kỳ quái.

Trái tim của Trình Đại Lôi không ngừng bồn chồn, hắn vươn tay ra sau lưng, nói: "Hương, hương đâu..."

Hôm nay mọi người còn mang theo nến, hương đốt, dù sao muốn dọn nhà cũng phải chuẩn bị đèn cầy, nhang đèn, bánh trái, huống chi hôm nay bọn hắn muốn lập sơn trại mới. Từ Thần Cơ cẩn thận từng li từng tí đem đại hương đưa tới tay Trình Đại Lôi, nhìn ra được, hắn cũng rất khẩn trương.

Trình Đại Lôi thắp một nén hương lớn, cắm xuống đất, trong miệng nói lẩm bẩm.

"Rắn Vương đại nhân, đám huynh đệ bọn ta bị quan phủ ép buộc, không có nhà để về, chỉ có thể vào rừng làm cướp, ngày sau cướp phú tế bần (Cướp của người giàu, chia cho người nghèo), thế thiên hành đạo, mong rằng ngài cho chúng ta một nơi để ở.”

Trình Đại Lôi nói xong, mang theo chúng huynh đệ hướng tới cự xà, cúi đầu bái lạy.

Bái lần thứ nhất, Cự xà bất động.

Bái lần thứ hai, Cự xà bất động.

Bái lần thứ ba, Cự xà động.

Nó di chuyển như một mũi tên đã thoát dây, lấy tốc độ cực nhanh hướng về phía Trình Đại Lôi, dọa Trình Đại Lôi đến hồn phi phách tán.

Đông!

Thời khắc mấu chốt, Quan Ngư đem cửa đóng lại, cứ thế mà chặn cự xà ở bên trong

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right