Chương 427: Rèn Luyện Tinh Binh

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 4,711 lượt đọc

Chương 427: Rèn Luyện Tinh Binh

Sau đó, trong phòng của Trình Đại Lôi liền chất đầy các loại giáp da với nhiều kích cỡ khác nhau. Trình Đại Lôi sững sờ, đột nhiên xuất hiện nhiều như vậy, mình nên giải thích với mọi người như thế nào đây.

Vừa đúng lúc, Từ Thần Cơ đi tới, ông ta nhìn thấy cảnh này liền bị hù dọa đến nhảy dựng.

"Đại đương gia, cái này từ đâu tới vậy?"

"y... Ha-Ha, ta kêu Vân Trung Long đặt làm trước, hiện tại vừa đưa tới, mau đêm xuống phân phát cho các huynh đệ đi.”

"Thế nhưng hôm nay, ta không trông thấy có người nào tới?”

"y..." Trình Đại Lôi im lặng, cần truy vấn ngọn nguồn như thế à.

Từ Thần Cơ nhìn ra Trình Đại Lôi đang lúng túng, thế là hơi nghiêng thân thể, hạ giọng nói: "Là tiên nhân đưa tới sao?”

"y... Cái này... Ha-Ha "

"Yên tâm, Đại đương gia ta đã hiểu, nhất định sẽ không nói ra ngoài." Từ Thần Cơ tỏ thái độ rõ ràng.

Trình Đại Lôi nhẹ nhàng gật đầu, từ chối cho ý kiến. Trong lòng thầm nghĩ, đây dù sao cũng là chuyện không có khoa học, giải thích thế nào cũng không thể hiểu hết.

Một lát sau, một vài người tiến vào, đem giáp da khiêng hết ra ngoài, trại Cáp Mô bắt đầu thay đổi trang phục một cách vô cùng thống nhất.

Mọi người đều khá thích thú trong việc khoác lên mình những bộ quần áo mới, thời khắc giao thừa đang đến gần, trong sơn trại cũng rộn rã đầy tiếng cười.

Mọi người đều lấy áo giáp da có kích thước của riêng mình, không kịp chờ đợi mà mặc lên người. Lúc này, trước mặt Trình Đại Lôi, đám đông đã tự tập đến đen nghịt. Những chiếc áo giáp da này đều có màu đen đồng nhất, giống với quân phục tiêu chuẩn của Đế quốc. Sau khi mặc vào, chúng có thể bảo vệ ngực, vai và cánh tay, đồng thời cũng không hạn chế mọi người di chuyển linh hoạt.

Mà trên lưng bộ áo giáp da có hoa văn đồng dạng...Một con cóc lớn với bốn móng giương ra.

Đầu của Trình Đại Lôi lại bắt đầu đau, con cóc, vì cái gì lại là con cóc, chẳng lẽ cả đời mình cũng không thoát khỏi con cóc này.

Sau khi mọi người mặc đồng phục vào, đều cảm thấy động tác linh hoạt hơn trước, sức lực dường như cũng lớn hơn trước. Trình Đại Lôi biết rằng đây không phải là ảo giác của tất cả mọi người, dù sao, quân phục đã gia tăng khả năng phòng ngự, thể chất và nhanh nhẹn.

Mà bộ quân phục đen tuyền này mang đến một sức ép vô hình, bọn họ ngay ngắn xếp thành đội ngũ đứng trước mặt Trình Đại Lôi... Giống một đội tinh binh.

Chỉ có điều ở phần dưới của bọn họ, quần hay giày trên chân đều vô cùng kỳ quặc, có giày vải, có ủng da, cũng có giày cỏ...Trình Đại Lôi quay đầu thầm nghĩ, nếu muốn đổi thì nhất định phải đổi đến cùng, để cho mọi người có thêm tự tin và sức mạnh.

Bước vào mùa đông, thời tiết càng ngày càng lạnh, sông bắt đầu đóng băng. Vào mùa đông, vốn dĩ đây là thời gian để khôi phục nguyên khí, nhưng Trình Đại Lôi lại không dám nhàn rỗi.

Khi thời tiết chuyển lạnh, mặt sông sẽ đóng băng, Trình Đại Lôi ẩn ẩn có loại cảm giác, đợi đến khi mặt sông đóng băng hết, ngựa có thể đi qua dễ dàng, sợ là lúc đó Mạc Minh Mễ cũng tuyệt đối không buông tha cho mình.

Công tác chuẩn bị phải tiến hành từ trước, việc huấn luyện binh lính vẫn đang diễn ra, đồng thời không thể buông lỏng việc rèn luyện phẩm chất của người chỉ huy.

Tất cả mọi người đều tập luyện vào ban ngày lẫn ban đêm, Trình Đại Lôi cũng bắt đầu mở thêm lớp học.

Đầu tiên là dạy mọi người biết chữ theo một cách thống nhất. Mục này do Lý Uyển Nhi phụ trách, sau đó là mở rộng tầm nhìn của mọi người, mục này do Lý Hành Tai phụ trách, hắn đã đi qua rất nhiều nơi, kiến thức nhất định rộng rãi.

Về phần khóa quân sự, Trình Đại Lôi tự mình phụ trách. Trình Đại Lôi vốn là người ngoài ngành, nên cũng không dám tự cho mình là cao thủ lãnh binh chiến tranh, lúc hắn giảng bài, vẫn để mọi người phân tích thảo luận mỗi một trận chiến, tiếp thu ưu điểm, loại bỏ khuyết điểm. Tuy nhiên, Trình Đại Lôi cũng là một đường giết tới, dĩ nhiên kiến thức vẫn cao thâm hơn.

Sau khi bắt đầu lớp học, cũng có thể thấy được sự khác biệt của mỗi người. Có một số không quá hứng thú học tập, dù sao bọn họ vẫn muốn nâng dao hơn là cầm bút, mà có ít người thì mỗi khi lên lớp, đều nghiêm túc ngẫm nghĩ những điều Trình Đại Lôi nói.

Đối với người lười biếng, Trình Đại Lôi đương nhiên sẽ nhắc nhở trừng phạt, nhưng hắn cũng biết ngoại lực không thể vội vàng tác động đến hắn. Nếu như hắn không muốn tiếp tục tiến về phía trước, vậy chỉ có thể bị kẻ sau vượt lên chính mình.

Trong khi giảng dạy, tư tưởng của Trình Đại Lôi cũng được mở mang, những câu hỏi mà trước đây chưa nghĩ ra, thì đên bây giờ cũng cần suy nghĩ kỹ lại.

Buổi chiều tối hôm đó, Trình Đại Lôi đang giảng bài ở võ trường, hôm nay hắn cũng không trò chuyện về phương diện quân sự, hắn muốn trò chuyện chút xí về văn hóa. Chính Nghĩa Giáo còn có đức tin, vậy thì trại Cáp Mô tại sao không thể có.

Mục tiêu chung có thể gắn kết mọi người lại với nhau và làm cho cả nhóm đoàn kết hơn. Nhưng đối với mục tiêu là gì, Trình Đại Lôi vẫn chưa nghĩ ra.

Giải cứu chúng sinh, lập lại thái bình cho thế gian, hay là đoạt tiền đoạt lương đoạt nương tử, chuyên tâm bồi dưỡng tiểu loli... Nói tới nói lui, Trình Đại Lôi vẫn chỉ nói ra bốn chữ này: Còn sống là tốt.

"Này, họ Trình, ngươi mau cút ra đây cho ta!"

Trình Đại Lôi đang cùng mọi người tán gẫu việc hỗ trợ lẫn nhau, đoàn kết hữu ái các loại, thì đột nhiên bên ngoài truyền đến mọt tiếng mắng to.

Mọi người nhìn thấy ánh mắt của Trình Đại Lôi có chút không đúng, quả nhiên đã ngủ với cô nương đó rồi, cho nên người ta mới có thái độ như vậy, chậc chậc…vậy mà vừa rồi Đại đương gia còn nói không được lấn áp phụ nữ và trẻ em, không đoạt già yếu à...

Trình Đại Lôi vừa nghe thấy giọng nói liền biết đó là ai, cho nên hắn vội chạy ra bên ngoài xem xét, quả nhiên không sai: Phiền Lê Hoa mang theo đao nhung thêu, cưỡi ngựa mất yên, giống hệt như lần đầu đến đây.

"Phiền trại chủ, hôm nay làm sao có thời gian rảnh rỗi mà tới đây, muốn nói chuyện với chúng ta sao?”

"Trình Đại Lôi, ngươi đã quên chuyện mà chính bản thân ngươi làm rồi sao?”

Tất cả mọi người đều nhìn Trình Đại Lôi: Đại đương gia, ngài cứ thừa nhận đi, nhìn thái độ này, hẳn là đã có rồi.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right