Chương 441: Tổng Tấn Công

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 1,318 lượt đọc

Chương 441: Tổng Tấn Công

Trình Đại Lôi đúng là không nghĩ tới, trong tay của Mạc Minh Mễ còn nắm giữ một đội quân thiết giáp hạng nặng. Đương nhiên, Cầm Xuyên quan có quặng sắt, Mạc Minh Mễ cũng có điều kiện chế tạo cơ giáp hạng nặng.

Nhắc mới nhớ, thật may là hôm nay hắn phản ứng kịp thời cho nên không rơi vào vòng vây của Mạc Minh Mễ, nếu không hậu quả sẽ rất thảm khốc. Cho đến bây giờ, Trình Đại Lôi vẫn còn sợ hãi sau khi nghĩ đến điều đó.

Trên chiến trường, mọi thứ thay đổi nhanh chóng, mà bản thân đúng là bất cẩn, khinh thường anh hùng một phương Mạc Minh Mễ.

Về sau nhất định không thể tái phạm sai lầm này.

Chủ đề chính của hội nghị hôm nay là làm thế nào để đối phó với trọng giáp binh.

Đám người tập hợp một chỗ, mỗi người phát biểu ý kiến của mình, Trình Đại Lôi chỉ làm người nghe, thỉnh thoảng chủ trì kỷ luật của hội nghị, một mực không hề phát biểu cái nhìn của mình.

"Theo ta thấy, trọng giáp binh của Mạc Minh Mễ cũng không đáng sợ, trọng giáp binh tuy có phòng ngự mạnh, nhưng tính linh hoạt rất kém, chúng ta chi bằng dùng kỵ binh đồ sát các đội quân khác của đối phương, mà trọng giáp binh lúc đó cũng chỉ có thể là một con rùa đen án binh bất động mà thôi." Nói lời này chính là Quan Ngư.

"Nhưng nếu như bọn hắn thẳng tiến tấn công đến đại bản doanh của chúng ta thì phải làm sao, tuy chúng ta có trọng nỗ, nhưng vẫn rất khó gây sát thương cho trọng giáp binh." Lý Hành Tai.

"Cái này..." Quan Ngư hơi chần chờ: "Ta suy nghĩ lại một chút."

"Nếu không chúng ta lui đi." Lưu Bi nói: "Dù sao, chúng ta cũng đã rút lui một lần ở núi Thanh Ngưu.”

"Thật vất vả mới tạo ra gia nghiệp ỏ đây, chẳng lẽ lại bỏ. Từ bỏ ở đây, chúng ta đi đâu lập nghiệp?" Triệu Tử Long.

"Hay chúng ta đến Cầm Xuyên quan, hiện tại bọn họ đang vây đánh chúng ta, vậy thì chúng ta cũng thừa cơ hội đến chiếm Cầm Xuyên quan." Cao Phi Báo.

"Những gì ngươi nói không phải chiến tranh, mà là dọn nhà." Lưu Bi.

"Quân Sư, ngươi nãy giờ không nói gì, chẵng lẻ trong lòng đã có chủ ý." Lý Hành Tai hỏi Từ Thần Cơ.

"y... Ha-Ha." Từ Thần Cơ cười một tiếng dài, đem tầm mắt mọi người đều hấp dẫn đến trên người mình. Phảng phất cảm giác ngang tàng bễ nghễ không có đối thủ trong thiên hạ.

"Mời Quân Sư nói cao kiến?" Lưu Bi.

"Ta vẫn chưa nghĩ ra.”

"..." Đám người.

"Được rồi, được rồi, trước giải tán đi." Trình Đại Lôi phất phất tay, kết thúc hội nghị hôm nay, tránh để cho Từ Thần Cơ mở miệng, làm lệch trí thông minh của mọi người ở đây.

Trong trạng thái chiến đấu, ngay cả ban đêm, họ duy trì cảnh giác đề phòng địch mở cuộc tấn công ban đêm. Trước cuộc chiến, mọi người đều động binh không ngừng, ngay cả Trình Đại Lôi cũng khó được nghỉ ngơi tốt. Hắn kiểm tra các chốt gác khác nhau vào ban đêm và trở về phòng rất muộn.

Tô Anh giúp hắn cởi áo khoác ngoài, Tiểu Đào từ trong bếp bưng nước rửa chân vào, sau những ngày này, Trình Đại Lôi đã dần quen với việc được phục vụ.

"Trận chiến này rất khó đánh sao?" Tô Anh một bên giúp Trình Đại Lôi rửa chân một bên hỏi thăm.

"Ừm đúng vậy."

Trình Đại Lôi không muốn nói chuyện, mệt nhọc một ngày, hắn đã rơi vào tình trạng kiệt sức. Mà hắn cũng hiểu rõ, những ngày tiếp theo, Mạc Minh Mễ sẽ không tấn công, còn nếu công thì nhất định sẽ dùng toàn lực, đến lúc đó cũng chính là thời gian quyết chiến. Nhưng cho tới bây giờ, mình còn chưa nghĩ ra cách ứng phó đối với trọng giáp binh của Mạc Minh Mễ.

Trong thời đại ngày nay, trọng giáp binh tương đương với xe tăng chiến trường, tuy di chuyển chậm nhưng khó bị phá hủy.

Nếu thực sự muốn đối phó với những trọng giáp binh, bọn hắn có thể sử dụng đòn tấn công bằng hỏa lực để thiêu sống những người bị mắc kẹt trong lớp vỏ sắt này. Tuy nhiên, Trình Đại Lôi không ngu ngốc như Từ Thần Cơ khi tấn công bằng lửa trong thời tiết như vậy.

Nếu thực sự không hiệu quả, Trình Đại Lôi sẽ phải gọi thêm người và dùng lợi thế quân số để áp đảo đối phương.

Chỉ là Trình Đại Lôi không thích sự hy sinh này và giá trị hoảng sợ của hắn phải được dành cho những mục đích sử dụng khác.

"Khí trời thật sự quá lạnh, nước đóng thành băng, huynh ở bên ngoài nhớ đừng để giá rét làm tổn thương..."

Tô Anh đang nói, Trình Đại Lôi bỗng nhiên giật mình đứng dậy. Dọa Tô Anh nhảy dựng, nước rửa chân cũng văng lên người cô.

"Nàng nói cái gì?"

"Đừng để giá rét làm tổn thương.”

"Lời trước đó.”

"Nước đóng thành băng?"

"Đúng vậy, nước đóng thành băng." Trình Đại Lôi bỗng nhiên ôm lấy Tô Anh, khiến cho cô run rẩy cả người.

Thời tiết như vậy thì không thể dùng lửa, nhưng cũng không có nghĩa là không thể dùng nước...

Sau ba ngày nghỉ ngơi, Mạc Minh Mễ phát động cuộc tổng tấn công. Lần này không còn để thử nghiệm hay tiêu hao mà là chuẩn bị hạ gục Trình Đại Lôi trong một cú đánh.

Mười tám nhà thủ lĩnh vẫn được lệnh làm tiền tuyến, tức là bia đỡ đạn, binh lính thiết giáp hạng nặng chịu trách nhiệm tấn công chính, sau đó chính người của mình áp trận.

Đội đã mở một cuộc tấn công chính từ phía đông của trại Cáp Mô, nghênh đón từng đợt mũi tiễn, lần này Mạc Minh Mễ lệnh cho thủ hạ liều chết tấn công, một mực vọt tới cửa trại Cáp Mô.

Đây vốn đã là vị trí điểm mù của trọng nỗ, Mạc Minh Mễ bắt đầu dùng xe vây hãm cổng thành.

Sau một thời gian ngắn, cánh cổng bị phá vỡ, Mạc Minh Mễ bắt đầu công kích đài quan sát, rút từng lớp sức mạnh tấn công Trình Đại Lôi.

Thấy cảnh này, mây đen trên mặt Mạc Minh Mễ mới có thể tán đi được, hiện tại, hắn đã chắc chắn sẽ thắng trận rồi.

Thời gian còn dài, trận chiến tàn khốc, nhưng nếu không tiêu hao hết sức mạnh của Trình Đại Lôi, e rằng sẽ phải trả giá nhiều hơn.

May mắn thay, không phải người của mình làm bia đỡ đạn, Mạc Minh Mễ không quan tâm bao nhiêu người khác chết.

Trọng giáp binh của hắn, từng người đều là bảo vật, người có thể chống đỡ trên trăm cân thiết giáp chiến đấu, bản thân họ là những tài năng hiếm có.

Tương tự như vậy, một khi những người này được cử ra ngoài, họ nhất định phải bất khả chiến bại, ngay cả khi đối mặt với Trình Đại Lôi.

Còn tưởng rằng Trình Đại Lôi là một đại nhân vật, náo loạn Trường An, dẹp yên Nhung tộc, thiên quân vạn mã đều không bắt được hắn, sau cùng lại chết ở trong tay mình.

Mạc Minh Mễ không khỏi có mấy phần thổn thức, hắn đã quyết nhất định phải hậu táng cho Trình Đại Lôi, sau khi trận chiến này kết thúc.

Đương nhiên, giờ phút này quan trọng nhất vẫn là giết chết Trình Đại Lôi.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right