Chương 478: Nâng Cấp Lạc Ngọc Trại

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 3,052 lượt đọc

Chương 478: Nâng Cấp Lạc Ngọc Trại

Nếu như có thể đem Lạc Ngọc Trại nâng lên cấp ba, thì có thể mở ra thương phẩm mới cho cửa hàng hệ thống.

Đây không phải là một khó khăn đối với Trình Đại Lôi, hắn đã trải qua ba lần kinh nghiệm thăng cấp và nó thậm chí không mất nhiều thời gian.

Thế nhưng điều khiến Trình Đại Lôi cảm thấy khó xử lại chính là, hắn không biết đối mặt như thế nào với Phiền Lê Hoa.

Có một số việc lúc nên giải quyết thì không giải quyết, sau đó cứ kéo dài nó xuống, khiến mọi chuyện càng ngày càng phiền phức, đến khi ngươi nghĩ phải giải quyết, thì lại phát hiện, không biết nên giải quyết như thế nào.

Câu này tương ứng với tình hình hiện tại của Trình Đại Lôi.

Con đường xa hơn cuối cùng cũng sẽ có hồi kết, vào lúc hoàng hôn, Trình Đại lôi và Ngân Mâu đã đến Lạc Ngọc Trại.

Bây giờ Lạc Ngọc Trại đã khác xưa, một số già yếu đã dời đến Cầm Xuyên, nơi thích hợp hơn cho cuộc sống. Còn lại đa số là thanh niên cường tráng, bên trong thung lũng, ngựa phi nước đại đều là ngựa dân binh mua từ Nhung tộc.

"Đại đương gia, ngài tới rồi."

Tiểu tốt giữ cửa ngay lập tức nhận ra Trình Đại Lôi, hắn hướng vào trong trại bẩm báo, Trình Đại Lôi dắt trâu đi vào Lạc Ngọc Trại, gặp từng dãy người đứng ở cửa chạy ra nghênh đón.

Bọn họ đều mặc áo đen giáp đen thống nhất, trên lưng đeo vũ khí dữ tợn và xấu xí.

Trình Đại Lôi phất phất tay, để bọn hắn đi làm việc, còn mình thì tự đi vào tụ nghĩa sảnh, hiên ngang ngồi trên ghế bành ở trung tâm.

Ánh mắt nhìn qua một vòng, lại không nhìn thấy Phiền Lê Hoa, Trình Đại Lôi kỳ quái hỏi: "Người đâu?"

"Bệnh." Từ Linh mới nói.

"Bệnh?" Trình Đại Lôi kinh ngạc: "Bệnh gì?"

"Cũng không biết chuyện xảy ra như thế nào, nhưng vừa biết ngài tới thì liền bệnh." Từ Linh nói: "Đại khái chính là bệnh không muốn gặp ngài.”

Từ Linh đã sớm đến Lạc Ngọc Trại, trợ giúp Phiền Lê Hoa chăn ngựa. Cô đã theo Trình Đại Lôi từ lâu, trải qua thời gian rèn luyện, kỹ năng chăn ngựa cũng thu hoạch được đề bạt.

Nguyên bản “chăn ngựa” đã thăng cấp đến “ngự mã”, thực lực bản thân cũng đến đỉnh cấp.

Một mã phu đỉnh cấp, nếu như cô ấy có thể nâng cấp lên tuyệt thế thì không biết có xảy ra biến hóa gì hay không.

Trước sự chế nhạo của Từ Linh, Trình Đại Lôi có chút im lặng, bồi vẻ mặt vui cười hỏi:

"Hảo muội tử, đừng lừa ta, rốt cục là có chuyện gì xảy ra?”

Từ Linh liếc hắn một cái, nói: "Họa còn không phải do ngài gây ra, ít nhất ngài cũng phải cho một lời giải thích, ngài chờ được, thế nhưng đại cô nương người ta không đợi được đâu.”

Thời gian không buông tha ai, Trình Đại Lôi hiện tại coi như còn rất trẻ. Còn Phiền Lê Hoa lại càng ngày càng lớn, tuy vẫn chưa tới ba mươi, nhưng ở thời đại này, ba mươi tương đương với độ tuổi bốn mươi của các thế hệ sau này, cho nên hãy bắt đầu nghĩ về những gì sẽ xảy ra khi ngươi già đi.

Phiền Lê Hoa đã cảm mến, Trình Đại Lôi cũng không để ý trong phòng có thêm người. Chỉ là xử trí như thế nào, Trình Đại Lôi nhất thời có chút lựa chọn khó khăn.

Từ Linh mới nói: "Nếu như ngài khó nói, ta sẽ thay ngài đi nói, cho dù xảy ra chuyện gì, nhất định phải có lời giải thích."

Trình Đại Lôi hai mắt tỏa sáng, đúng vậy, loại chuyện này nếu mình tự nói thì cũng nên có người dẫn đường đi trước, có vậy thì mọi chuyện mới có thể suôn sẻ được.

"Hảo muội tử, hết thảy nhờ ngươi."

"Nói cái gì, muốn nhờ vả gì?" Giọng của Phiền Lê Hoa vang lên ở cửa.

"Không có gì, không có gì." Trình Đại Lôi đứng dậy, nói: "Có chuyện muốn cùng cô thảo luận.”

Đã lâu không gặp, Phiền Lê Hoa giống như gầy đi mấy phần, mắt cũng có chút ảm đạm. Thế nhưng ở trước mặt Trình Đại Lôi, cô vẫn như cũ giữ vững tinh thần.

"Ngươi đang nói cái gì? Chuyện gì mà không thể tự mình quyết định." Phiền Lê Hoa không nhìn Trình Đại Lôi, mà đem Trình Đại Lôi đẩy sang một bên, con mình thì ngồi vào ghế bành ở giữa.

Trình Đại Lôi cũng không muốn tranh cãi, hắn tự tìm một chiếc ghế gần đó rồi ngồi xuống, sau đó nói rõ ràng mục đích lần này với Phiền Lê Hoa.

Phiền Lê Hoa đương nhiên không có lý do gì để không đồng ý, giờ chẳng qua chỉ là nói gần nói xa ép buộc Trình Đại Lôi.

Trình Đại Lôi lập tức sai người đi Cầm Xuyên quan, để đem nhân công từ bên đó qua đây chuẩn bị xây dựng sơn trại.

Sơn trại cấp ba cần thỏa mãn hai điều kiện: Một là nhân khẩu sơn trại vượt qua một ngàn, hai là cải tạo kỹ lưỡng theo địa hình của sơn trại để dễ dàng phòng thủ.

Hệ thống cung cấp các bản vẽ cải tạo, sau khi Trình Đại Lôi thu hoạch được một phần bản vẽ sơn trại cấp ba, hắn có thể thực hiện các thay đổi khác nhau tùy theo địa hình của mỗi sơn trại.

Chỉ cần nhân công tới, mọi việc có thể tiến hành và không làm mất nhiều thời gian.

Việc này đã nước chảy thành sông, Trình Đại Lôi cũng không thèm để ý, bởi vì trong lòng hắn hiện tại lại đang nghĩ đến chuyện khác.

Đêm đó, Trình Đại Lôi và Ngân Mâu ở lại Lạc Ngọc Trại, Ngân Mâu ngủ ở giường bên ngoài, còn Trình Đại Lôi thì tự mình đi qua đi lại trong phòng ngủ.

Lúc này, cửa đột nhiên bị mở ra, một cái đầu nhỏ lập tức nhô vào.

"Còn chưa ngủ??"

Trình Đại Lôi thấy Từ Linh liền vội hỏi: "Thế nào, cô ấy gật đầu à?"

"Ngài cảm thấy thế nào?"

"Sẽ không có cái gì ngoài ý muốn đi." Trình Đại Lôi trước hết để cho Từ Linh đi tìm hiểu tâm ý của Phiền Lê Hoa, còn mình thì cần một cái gật đầu của Tô Anh, trong thời đại cũ, nữ nhân đều giữ cái gọi là tam tòng tứ đức, cho nên việc này cũng không tính là quá khó khăn.

"Ngài nghĩ quá ngây thơ." Từ Linh nhún nhún vai: "Cô ấy nói không.”

"y..." Trình Đại Lôi khẽ giật mình: "Cô đang lừa gạt ta đúng không?"

"Ngài tin hay không thì tùy, nếu không ngài tự đi hỏi cô ấy đi.”

"Hảo muội tử, nếu ta có thể hỏi cô ấy thì cần gì phải yêu cầu cô giúp đỡ. Chính xác thì cô ấy đã nói những gì, cô mau kể lại cho ta nghe đi?”

"Đúng là không dễ làm bà mối cho ngài, mà đôi bên cũng không được lòng ai." Từ Linh thở dài, có chút ưu sầu phiền não của thiếu nữ: "Cô ấy thật ra cũng không nói gì nhiều, dù sao cuối cùng vẫn là không đồng ý.”

Trình Đại Lôi tâm tình buồn bực, lòng của nữ nhân đúng là kim dưới đáy biển, khó có thể hiểu ra

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right