Chương 483: Holmes Lôi

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 1,118 lượt đọc

Chương 483: Holmes Lôi

Từng trương vải trắng tung ra, mười ba bộ thi thể bại lộ trước mắt Trình Đại Lôi, trong không khí tràn ngập mùi chua đặc trưng của xác chết, làm cho người buồn nôn.

Trình Đại Lôi chưa từng nhìn thấy xác chết, hơn nữa còn có rất nhiều người bị hắn giết chết trong tay, nhưng cảnh tượng trước mắt này vẫn mang lại sức ảnh hưởng rất lớn cho Trình Đại Lôi.

Vô số cỗ thi thể bị thương đều có vị trí khác biệt, có người là đầu, có người là lồng ngực, có người là dưới bụng, mặc dù đã được làm sạch, nhưng thảm trạng vẫn như cũ làm cho người ta không đành lòng nhìn thẳng.

Ở trên đường trở về, Triệu Tử Long đã nói qua tình huống cho Trình Đại Lôi biết.

Chuyện xảy ra đêm qua, người chết sống ở ngoại vi Cầm Xuyên quan.

Cầm Xuyên tám trăm dặm, là một vùng đất hoang không có dân cư, người tị nạn cứ dọn đến, tự nhiên không thể ở mỗi nơi tám trăm dặm được.

Hầu hết họ đều định cư gần Cầm Xuyên quan, như vậy mới có thể nhận được sự bảo vệ của Cầm Xuyên quan, đồng thời cũng phải giao nạp tiền thuế nhất định. Cho nên cũng có ít người ở những nơi xa và trốn tránh nộp thuế.

Đối với những người này, Trình Đại Lôi không có để ý, cũng không quản được, tùy bọn hắn đi thôi.

Trong số ba gia đình bị thảm sát thì mười ba người cũng thuộc trong nhóm này, bọn họ bao gồm một vị lão nhân gia, năm nam nhân tráng niên, bốn nữ nhân và ba hài tử.

Hết sức thể thảm, có người bị dồn đầy đá trong bụng, nữ nhân thì bị chà đạp, hạ thể cắm gỗ gậy.

Trách không được người đem thi thể tới lại không ngừng nôn mửa, ngay cả Trình Đại Lôi đêm nay còn có thể ngủ hay không, chính mình cũng không rõ ràng.

“Bọn họ sử dụng vũ khí gì?” Trình Đại Lôi nhất định phải trấn định lại, là chủ nhân của Cầm Xuyên, hắn phải tiếp tục gánh vác, bất cứ điều gì xảy ra thì mọi thứ vẫn được giải quyết.

Ánh mắt của Lưu Bi trịnh trọng lên, nói: "Đại phu của sơn trại đã nhìn qua, bọn họ dùng chính là..."

Lưu Bi lấy tay gõ gõ mu bàn tay trái, Trình Đại Lôi khẽ giật mình, trong mắt nheo lại thành một đường, sát ý lộ ra ngoài.

Đối phương không dùng binh giáo, mà chính là…hai tay.

Ý thức được điểm này, Trình Đại Lôi cảm thấy không rét mà run. Trước mắt hiển hiện ra từng cảnh tượng.

Một đám ác nhân chui vào phòng, dùng hai tay xé mở lồng ngực, móc ra trái tim nóng hôi hổi, xé bụng người, rồi nhét đầy đá vào bên trong...

Trình Đại Lôi còn chứng kiến, một người bị xương sọ vỡ vụn mà chết, Trình Đại Lôi vốn cho rằng người này đã bị đập bởi một vật thể cùn như đá, nhưng hiện tại, là bị người ta dùng tay bóp nát.

Hộp sọ là xương cứng nhất trong cơ thể con người, cần sức mạnh như thế nào để nghiền nát nó. Trình Đại Lôi tự hỏi bản thân rằng, ngay cả hắn cũng không thể làm được điều này. Tất nhiên, hắn chưa thử nghiệm và hắn cũng không muốn thử nghiệm loại phương diện này.

"Xem ra đã có một đám ác nhân mò đến Cầm Xuyên." Một nụ cười kỳ quái đột nhiên xuất hiện trên khóe miệng Trình Đại Lôi.

"Đại đương gia, hiện tại lòng người rất bàng hoàng, nhiều người nói rằng chúng ta làm như vậy là để trừng phạt tội trốn thuế." Lưu Bi nói: "Có muốn phong tỏa tin tức hay không, tránh để bọn họ nghị luận.”

"Chặn tin tức làm gì?" Trình Đại Lôi lạnh lùng nói: "Tìm ra đám người đó, giết chết bọn hắn."

Xét về chính sự, thì không ai ở sơn trại có thể so sánh với Hòa Thân, nhưng nói đến giết người, Hòa Thân lại không bằng Trình Đại Lôi, trong lịch sử cũng chưa từng nghe qua hắn ta có chiến tích đầu tranh vĩ đại nào.

Vì vậy, lần này, Trình Đại Lôi đích thân phụ trách vấn đề, tìm ra nhóm người kia và xử lý bọn hắn.

Tất cả những người tị nạn ở ngoại vi Cầm Xuyên đều được di chuyển đến vùng phụ cận của Cầm Xuyên quan, các làng thành lập một đội phòng thủ chung, ngay khi phát hiện ra tình hình, họ lập tức gióng trống khua chiêng. Ngoài ra, những người tị nạn mới đến và các thương đội được kiểm tra nghiêm ngặt, hận không thể đem mười tám nhà tổ tiên của bọn họ đều lật lên.

Binh sĩ thủ hạ của Quan Ngư, cứ mỗi một trăm người thì phân thành một tiểu đội, phân chia khu vực, tiến hành tuần tra và lùng bắt, dù có đào ba tấc đất cũng phải truy lùng nhóm ác nhân không rõ nguồn gốc này.

Những mệnh lệnh này đều được ban hành sau khi Trình Đại Lôi bước ra khỏi phòng chứa thi thể, hơn nữa chúng được thi hành ngay lập tức mà không hề chậm trễ.

Trình Đại Lôi ẩn ẩn có loại cảm giác, nhóm người này đã đến, sẽ không dễ dàng rời đi. Nếu như không lập tức hành động, thì những cuộc thảm sát khác sẽ tiếp xảy ra.

Trình Đại Lôi cùng Lưu Bi, Phiền Lê Hoa cùng đi đến hiện trường nơi xảy ra, hoặc là gọi hiện trượng giết người thứ nhất.

Đây là một ngôi nhà mới xây, vách đất lợp ngói, lợp rạ, ba gia đình nối liền nhau, trong nhà không có nhiều đồ đạc.

Trình Đại Lôi vừa đi bước vào, liền ngửi được một cỗ mùi máu tươi nhàn nhạt, ngay đêm qua, mười ba người trong ba gia đình đã bị thảm sát tàn nhẫn.

Trên thực tế, những người bị giết là dân thường, mà giết họ thì không cần nhiều sức mạnh chiến đấu. Chính sự tàn nhẫn trong cách làm của bọn chúng đã khiến Trình Đại Lôi phải kinh hãi, chúng dùng tay xé nát phổi, bóp nát đầu và cuối cùng là tra tấn xác chết một cách dã man, kiểu này không phải người bình thường có thể làm được.

Chẳng lẽ là một đám biến thái.

Trên đường đến đây, Trình Đại Lôi đã tự hỏi ai mới có thể làm ra những hàng động này: Nhung Tộc, hay người từ Lương Châu được phái đến để gây rối, hoặc ác tặc đến từ nơi khác?

Không tìm ra manh mối, vì vậy Trình Đại Lôi muốn đến hiện trường vụ án để xem có manh mối nào không.

Ai bước đi cũng sẽ để lại dấu vết, lúc này Trình Đại Lôi nóng lòng muốn hóa thân thành Holmes Lôi, đến một sợi tóc cũng không buông được.

Đáng tiếc hắn không có thiên phú về phương diện này, dù ánh mắt trừng lớn, cũng không thu hoạch được gì. Đồng thời, ở phương diện này, sơn trại cũng không có nhân tài.

Trình Đại Lôi đột nhiên hơi giật mình, đúng vậy, sơn trại không có nhân tài ở phương diện này, thì mình có thể triệu hoán một người, bây giờ Điểm Tướng Đài đã được định hướng triệu hoán, cho nên mình có thể triệu hoán ra các loại nghề nghiệp bộ khoái trinh thám, ví dụ như Bao Chửng, Địch Nhân Kiệt, nếu không, đến năm sau hắn cũng không thể biết hung thủ là ai.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right