Chương 504: Muốn Đánh Chết Phu Quân Sao!!

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:08 visibility 815 lượt đọc

Chương 504: Muốn Đánh Chết Phu Quân Sao!!

Trong số đó có một số người khá được săn đón ở sơn trại, thậm chí có người còn nhờ bà mối đến hỏi han Trình Đại Lôi, tuy Trình Đại Lôi có lòng thúc đẩy, nhưng nữ thần có tâm, mà vua lại không có mộng.

Vào ban đêm, bầu trời đầy sao, Trình Đại Lôi xử lý xong chuyện ở sơn trại, thì đi đến phòng của Phiền Lê Hoa.

Phiền Lê Hoa đã dọn xong thịt rượu, sắc mặt của cô ấy có vẻ tốt hơn ngày trước. Có lẽ là do hào quang của Thần tình yêu, Trình Đại Lôi cũng phấn chấn tinh thần, dứt khoát tận dụng cơ hội này để giải quyết vấn đề một lần và mãi mãi.

"Hôm nay chuẩn bị kỹ càng chưa?" Phiền Lê Hoa hỏi.

"Đương nhiên, lấy rượu tới." Trình Đại Lôi đem áo khoác trên người máng lên móc áo.

Mấy ngày nay, Trình Đại Lôi ngày nào cũng tìm Phiền Lê Hoa uống rượu, đồng thời an ủi cảm xúc của cô. Ngay từ đầu, Trình Đại Lôi còn nhường Phiền Lê Hoa, nhưng về sau, Trình Đại Lôi phát hiện, không quản nhường hay không nhường, hình như cũng không có nhiều tác dụng lắm.

Phiền Lê Hoa uống rượu như uống nước, mỗi lần say ngã đều là Trình Đại Lôi. Hắn hồ đồ ngủ gục, sau khi tỉnh lại thì phát hiện mình ngủ ở trên giường Phiền Lê Hoa, còn Phiền Lê Hoa thì gục xuống bàn ngủ say.

Ba năm lần như vậy, lòng tự trọng của Trình Đại Lôi đã bị ảnh hưởng rất nhiều, tửu lượng của hắn cũng tốt, nhưng còn kém xa Phiền Lê Hoa.

Trình Đại Lôi đã chuẩn bị rất nhiều cho việc này, ăn một bữa no trước khi đến, hoặc dùng trà mạnh để giải rượu, nhưng cũng không giúp được gì nhiều. Trình Đại Lôi tự hỏi liệu có phải Phiền Lê Hoa này lớn lên trong hũ rượu hay không.

Hôm nay hắn thật sự có chuẩn bị mà đến, mục đích là khiến cho Phiền Lê Hoa phải say ngất, từng có câu nói rất hay là: Rượu là bà mối của sắc dục? Tranh thủ ba ngày này giải quyết chuyện, nếu ba ngày trôi qua, hào quang của Thần tình yêu sẽ suy tàn, mà chuyện này cũng không biết nên giải quyết như thế nào.

Trong lúc nâng ly cạn chén, Trình Đại Lôi rất tự nhiên trò chuyện về Olympina. Những người này mang đến rất nhiều đồ chơi nhỏ, nhìn qua cũng rất thú vị, hắn lấy ra cho Phiền Lê Hoa nhìn qua, nhưng cô ấy có vẻ không hứng thú lắm.

"Nghe nói thánh nữ kia rất là xinh đẹp?" Phiền Lê Hoa hỏi trong lúc vô tình.

Loáng thoáng, Trình Đại Lôi cảm giác được một trận sát khí vô hình. Hắn hô ngừng lại, rồi nói một cách thản nhiên: "Rất đẹp, chỉ là không có tác dụng gì."

"Tại sao?"

"Tín ngưỡng của bọn họ, Thánh Nữ không cho phép thành hôn."

Nhìn chung, giáo lý của Tân Giáo vẫn rất cởi mở, không có quy định nào về việc không được uống rượu hoặc ăn thịt. Tuy nhiên, yêu cầu cho các thánh nữ ngày càng khắt khe hơn, các thánh nữ phải hy sinh linh hồn của mình cho thần linh để mong được thần linh phù hộ. Do đó, giáo lý quy định rằng các thánh nữ không được kết hôn. Vì vậy, cho dù Olympina này có xinh đẹp đến đâu thì cũng vô dụng. Còn nếu dám có ý đồ với cô ấy, đây chẳng phải là đoạt nữ nhân của thần linh.

"Ồ, hóa ra là như vậy."

Trình Đại Lôi thở phào nhẹ nhõm, xem ra mình đã vượt qua cửa này.

"Tại sao ngươi lại quan tâm đến chuyện cô ấy có thành hôn được hay không?”

"y..." Trình Đại Lôi không phản bác được.

Thời gian trôi qua, ngọn đèn dầu trong phòng cũng đã được châm ba lần. Phiền Lê Hoa cảm thấy có chút kỳ quái, theo tửu lượng trước đây của Trình Đại Lôi, lúc này lẽ ra hắn phải say, nhưng hôm nay sao lại không say, mà trông càng ngày càng có tinh thần.

Trình Đại Lôi đã chuẩn bị sẵn sàng, Olympina mang theo một cái bình đầy hình trái tim với hai loại rượu trong bình được chia làm hai ngăn, một là rượu nóng với độ cồn cao và một là rượu gạo với độ cồn thấp. Trình Đại Lôi vẫn luôn uống rượu gạo, cho nên một vài ly rượu không có vấn đề gì.

Phiền Lê Hoa choáng váng, ý thức đã có chút không rõ ràng, nhìn Trình Đại Lôi đã xuất hiện mấy phần bóng chồng.

Trình Đại Lôi lén lén lút lút, nắm bả vai Phiền Lê Hoa: "Ngươi say, ta dìu ngươi lên giường nghỉ ngơi."

"Ta... Ta..." Phiền Lê Hoa không rõ ý thức của mình, nhìn ánh mắt Trình Đại Lôi vừa yêu vừa hận, đột nhiên phát lực, rắn chắc vật Trình Đại Lôi ngã trên mặt đất.

Nếu Trình Đại Lôi chuẩn bị sẵn sàng, Phiền Lê Hoa cũng không thể làm tổn thương đến hắn. Nhưng với một đêm và một người như vậy, Trình Đại Lôi cũng có chút hư ảo, khó tránh khỏi thả lỏng cảnh giác.

Cú ngã rất mạnh, Trình Đại Lôi cảm thấy toàn thân rã rời, ngã quỵ xuống đất và không thể đứng dậy trong chốc lát.

Cô nương thảo nguyên, dám yêu dám hận, không chỉ cưỡi ngựa thành thạo mà còn giỏi... đấu vật.

Trình Đại Lôi xoa xoa bờ vai đau của mình, vô thức di chuyển lòng bàn tay của Phiền Lê Hoa. Phiền Lê Hoa lúc này cũng có chút không rõ, chột dạ, cảm thấy lòng bàn tay bị nắm. Gần như trong tiềm thức, cô ấy dùng tay trái nắm lấy cổ tay của đối phương, cơ thể đổ xuống như một ngọn núi, dùng cùi chỏ đánh vào bụng của Trình Đại Lôi.

Đậu phộng...

Trình Đại Lôi cảm thấy dạ dày của mình bị đảo lộn, hắn gần như nôn ra những thứ mình vừa mới ăn.

Cô nương này ra tay thật ác, đúng là muốn mưu sát phu quân. Trình Đại Lôi nghĩ một hồi, cảm thấy không thể để cô làm càn như vậy được, hắn từ dưới đất vọt lên, cố gắng chế trụ Phiền Lê Hoa.

Hắn vừa mới đứng dậy, Phiền Lê Hoa liền vung nắm đất về phía trước. Trình Đại Lôi khoanh tay tiếp được, mượn lực sử dụng lực, nâng cô ấy lên trên không. Rốt cuộc không dám dùng hết sức, nhấc lên cao rồi nhẹ nhàng thả xuống.

Phiền Lê Hoa xuất thủ không lưu tình, hôm nay mượn sức rượu, mối hận năm xưa lại dâng lên. Nhưng Trình Đại Lôi lại là sợ đầu sợ đuôi, chỉ có thể dựa vào thể xác và tinh thần để né tránh.

Trình Đại Lôi chợt nhận ra một tình huống có người ngủ gật khi say nhưng cũng có người phát điên khi say. Trình Đại Lôi nghĩ rằng Phiền Lê Hoa là vế trước, nhưng ai có thể nghĩ rằng cô ấy là vế phía sau.

Hai người một đánh, một tránh, vốn dĩ trong phòng bài trí rất tinh xảo nhưng đều bị bọn họ làm rối tung. Cái bàn cũng lệch ra, bình hoa bị vỡ, vò rượu dưới gầm giường cũng bị đập vỡ, mùi rượu nồng nặc tỏa ra khắp phòng.

Phiền Lê Hoa chỉ cảm thấy thân thể đang ở trong sương mù, mùi rượu xông vào lỗ mũi, trên mặt treo lên một nụ cười quỷ dị.

Cười đến mức Trình Đại Lôi toàn thân đổ mồ hôi lạnh, cô nương này uống rượu xong thì bị hỏng đầu luôn đi. Hắn thử thăm dò tới gần, cẩn thận từng li từng tí khoác tay lên bả vai đối phương, còn chưa kịp mở miệng, Phiền Lê Hoa liền nắm lấy cổ tay của hắn, quay lưng đi, thân thể dùng lực.

Lại tới!

Vẫn thủ đoạn tương tự, nếu như Trình Đại Lôi bị ném xuống đất một lần nữa, hắn cũng không cần thiết lăn lộn trên giang hồ.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right