Chương 540: Tần Man Thăng Cấ
Ngay sau đó không có chuyện gì xảy ra, mà là một luồng thông tin đều đặn đổ vào tâm trí Tần Man. Trình Đại Lôi không thấy lạ chút nào sau nhiều lần trải qua chuyện như vậy. Trao quyền cho hệ thống có thể cải thiện tốc độ, sức mạnh, phản xạ, nhưng quan trọng hơn là trải nghiệm chiến đấu phù hợp với từng cá nhân.
Nói như vậy, cho dù Tần Man có đứng ngược hay phân thân, cũng không cản trở Tần Man nâng cao trình độ.
Nhưng con người, luôn cần một số ý thức về nghi thức để làm nên những điều như vậy. Lúc Tần Man ngồi xổm trong nhà xí, nhịn không được vỗ vai hắn: Này, ngươi thăng cấp rồi.
Trình Đại Lôi cũng ngồi xếp bằng trước mặt Tần Man, chờ hắn tỉnh táo lại. Mình có thể giả vờ giả vịt, hỏi xem hắn có ngộ ra được gì không.
Tần Man sẽ trả lời: Ngộ được.
Lộ ra một chút thiền ý như vậy, bản thân cũng sẽ giống như một cao nhân.
Nghĩ đến điều này, Trình Đại Lôi mơ hồ mong chờ. Tất cả những gì hắn thấy là lông mày của Tần Man nhăn lại và khóe mắt khẽ co giật, Trình Đại Lôi hiểu là đối phương đang tiêu hóa thông tin trong đầu.
Sau đó, đông một tiếng, Tần Man ngã xuống đất, như vậy mà hôn mê.
Ồ!
Trình Đại Lôi giật mình, bận bịu đỡ lấy Tần Man, khẩn trương nói: "Tỉnh, ngươi không sao chứ."
Nhưng Tần Man vẫn hôn mê bất tỉnh, không hề phản ứng. Trình Đại Lôi vội vàng tìm Lưu Bi và bế Tần Man vào gian phòng trong.
Tần Man bất tỉnh, trong lòng Trình Đại Lôi liền như có lửa đôi, Lưu Bi xem mạch đập của Tần Man, đại khái là tâm hỏa công tâm, cho nên nhất thời mới ngất đi.
Trình Đại Lôi suy nghĩ trong lòng, lẽ nào luồng thông tin quá lớn, quá tải cho nên đứng máy.
Mà Trình Đại Lôi nhất định phải xem rõ ràng, Tần Man đã thành công thăng cấp hơn chưa.
Tần Man, kỹ năng Mai Hoa Thương, thuộc tính ẩn... Người thủ hộ.
Sau khi Tần Man ngất xỉu, tâm tình của Trình Đại Lôi rất gấp, sợ bản thân đã làm sai bước gì, ngược lại hại Tần Man.
Tần Man hôn mê ba ngày, mãi đến ngày thứ ba mới tỉnh lại. Trình Đại Lôi vội vàng chạy đến ngay khi nhận được tin báo. Trình Đại Lôi sửng sốt ngay khi nhìn thấy Tần Man. Tần Man của hôm nay có vẻ hơi khác so với ba ngày trước.
Hắn đứng ở trong sân, lưng thẳng tắp, khuôn mặt như đá, nhưng trong mắt lại như có thứ giống như tia nắng. Mang lại cho mọi người cảm giác vững chắc và đáng tin cậy, Trình Đại Lôi đã suy nghĩ trong lòng rằng đây phải do thuộc tính ẩn “Người giám hộ” của hắn phát huy tác dụng.
"Cảm giác thế nào?" Trình Đại Lôi hỏi.
Tần Man lắc lắc đầu, trên mặt mang theo biểu lộ hoang mang: "Bây giờ não của ta rất loạn, giống như trong thân thể có rất thứ không thuộc về mình."
Trình Đại Lôi hiểu rõ tình huống hiện tại của Tần Man vì hắn cũng đã từng trải qua. Sau khi bước vào đẳng cấp tuyệt thể, luôn có một quá trình tương tự như chứng minh đạo, nhai nát thần thức và sức mạnh trong cơ thể, tiêu hóa sạch sẽ, biến nó thành vật của mình. Nếu không, ngươi chỉ có sức mạnh và tốc độ tuyệt thế, nhưng lại không biết cách kiểm soát nó.
"Thử một lần?" Trình Đại Lôi bỗng nhiên có chút nóng lòng muốn thử.
Với sức mạnh mới trong người, Tần Man rất muốn thử sức. Hắn dừng lại và nhìn quanh một vòng: "Ở chỗ này?"
Với thực lực của hai người, nếu bọn họ ở đây học hỏi lẫn nhau, e rằng sẽ lại xảy ra một trận phá nhà.
"Đi, đi đến võ trường."
Sân võ của thành Cáp Mô ở trong doanh trại, khi nghe tin Trình Đại Lôi sẽ so tài với Tần Man, người trong tiểu viện đã chạy tới. Lưu Quan Trương Triệu đều có mặt. Ngoài ra, còn có Phiền Lê Hoa, Lý Uyển Nhi, thậm chí nhóm người tới từ Norton Vương Triều.
Trình Đại Lôi từ khi được thăng cấp thành tuyệt thế đã trở thành cao thủ số 1 của sơn trại, ngay cả Triệu Tử Long cũng có chênh lệch lớn với hắn. Tuy nhiên, Tần Man cũng không phải tay yếu ớt, hôm nay hai người quyết chiến, cho nên không ai muốn bỏ lỡ cảnh này.
Trên sân võ có đấu trường, chuyện học hỏi lẫn nhau cũng không có gì lạ ở trong sơn trại. Trình Đại Lôi chỉ có ý định tùy ý so tài với Tần Man, giúp Tần Man làm chủ sức mạnh tuyệt thế càng sớm càng tốt. Tuy nhiên, hắn không ngờ cấp dưới của mình lại hào hứng đến vậy, bọn họ kéo đến rất đông, khi hắn chuẩn bị xong thì sân võ đã đông nghịt người.
Cả hai người đều sử dụng vũ khí bằng gỗ, Trình Đại Lôi sử dụng kiếm gỗ, còn Tần Man sử dụng thương bằng gỗ. Trên thực tế, với thực lực của hai người, đến mức hoa lá cành bay cũng có thể giết người, cho dù dùng binh khí bằng gỗ cũng có thể làm người ta bị thương. Nhưng hôm nay không phải là cuộc đấu sinh tử, cũng không có những chiêu trò hãm hại lẫn nhau, đương nhiên nếu thực sự vội vàng thì sẽ không thể tránh khỏi một vài vết thương nhỏ.
Mọi người chờ xem, chỉ thấy Trình Đại Lôi và Tần Man đứng đối diện nhau trên võ đài, nhưng trong tích tắc đã lao về phía nhau. Thương và kiếm gỗ không hề va chạm, đối phương vừa ra tay, thì kẻ đối diện lập tức tránh ra.
Mọi người bên dưới đều trợn tròn mắt, trên mặt lộ ra vẻ khó tin. Vốn tưởng rằng hai người nên đánh nhau rất nóng nảy, nhưng không ngờ hai người càng đánh càng lúc càng chậm, chậm đến không thể tin được.
Chuyện này rõ ràng là không có nhiều thứ để xem.
Người trong nghề xem cửa, kẻ bên ngoài xem trò vui, cao thủ chân chính quyết đấu, tất cả đều là một chiêu một thức, căn bản cũng chưa nói tới cái gì đặc sắc. Nhưng đối với Triệu Tử Long, Quan Ngư thì họ lại không thể rời mắt khỏi nó.
Mặc dù cả hai chiến đấu rất chậm, nhưng bên trong chứa đầy sát ý. Triệu Tử Long và những người khác thay thế mình vào vị trí của hai người họ, làm thế nào để ngăn chặn điều đó, chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy ớn lạnh sống lưng.