Chương 428: Tiểu Hắc Thăng Cấp Lần Thứ Hai

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,758 lượt đọc

Chương 428: Tiểu Hắc Thăng Cấp Lần Thứ Hai

- Hiểu Hiểu đường muội, đa tạ.

Diệp Khiêm vừa cười vừa nói.

Bên cạnh hắn có một vị nữ tử xuất trần đang ngồi, chính là Tiểu Y.

- Nếu còn thua nữa ta sẽ thật biến thành nghèo rớt mồng tơi.

Diệp Hiểu Hiểu dùng cằm chống trên bàn, mái tóc dài màu đỏ tím như thác nước, buông xuống.

Nàng mở tay ra, một tòa tiểu tháp xuất hiện trong lòng bàn tay, trôi về hướng Diệp Khiêm.

Diệp Khiêm cười nhận lấy.

Ai có thể nghĩ tới, hai đại thế lực ngày thường giương cung bạt kiếm, tranh đấu lẫn nhau, mà thủ lĩnh của bọn hắn lại hài hòa như thế.

- Ta sẽ không khách khí, người của thư viện Thiên Hạ càng ngày càng nhiều, ta cần nhiều tài nguyên hơn.

Diệp Khiêm nói.

Diệp Hiểu Hiểu chớp mở mí mắt.

- Đúng vậy.

- Đoạn thời gian trước ta đi biên giới Đông Vực cũng nhìn thấy phân viện của các ngươi.

- Trong thời gian ngắn như vậy đã mở rộng đến các nơi trên thế giới, thật rất tuyệt.

Nàng đưa ngón tay cái ra.

- Không giống chúng ta, từng ấy năm tới nay mà nhân số vẫn chỉ có một số người như vậy.

- Nếu đại bá nhìn thấy khẳng định cảm thấy ta vẫn cả ngày không làm việc đàng hoàng.

Cảm xúc của Diệp Hiểu Hiểu hình như tương đối thấp, đối với cái gì cũng không có nổi vẻ hứng nổi.

Diệp Khiêm dùng ánh mắt tìm kiếm nhìn về phía Diệp Cầm Dao, muốn biết muội ấy đây là thế nào.

Diệp Cầm Dao khẽ lắc đầu.

Sau đó, nàng nói với Diệp Khiêm:

- Muội ấy đang chán hạ giới, nhưng lại không bỏ xuống được hội Thiên Tiên, cho nên tương đối xoắn xuýt.

- Đcũng biết, tình huống của hội Thiên Tiên đặc biệt, nếu như không có Hiểu Hiểu thì chắc chắn sẽ lâm vào trong một mảnh hỗn loạn.

Hội Thiên Tiên, nói dễ nghe một chút là hải nạp bách xuyên, nói khó nghe chút chính là ngư long hỗn tạp.

Người của hai đạo chính tà đều có, còn có đủ loại yêu thú, tinh quái, thậm chí ma vật.

Nếu như Diệp Hiểu Hiểu rời khỏi một mình thì có lẽ không đến mấy ngày, hội Thiên Tiên sẽ sụp đổ.

Có lẽ Diệp Hiểu Hiểu trước kia sẽ không đi để ý đến những chuyện này.

Nhưng mười mấy năm qua trưởng thành, nàng cũng có thay đổi, chí ít sẽ không giống như kiểu trước đây, muốn làm gì thì làm.

- Nếu như có thể mang theo bọn hắn cùng nhau phi thăng Tiên giới thì tốt rồi.

Diệp Hiểu Hiểu vuốt lọn tóc của mình, lộ ra dáng vẻ phiền muộn.

Tu vi của nàng đã sớm tới Thiên Tiên đỉnh phong, mà nhóm lão thành viên Lang Nữ, Vũ Hồng, Phú Quý cũng như thế.

Nhưng đại đa số người gia nhập sau đó đều chưa đạt tới tiêu chuẩn phi thăng.

Diệp Hiểu Hiểu không muốn rời khỏi như thế.

Cũng may, thực lực của nàng chủ yếu đến từ Mộng Hư Giới, Diệp Cầm Dao thì là nguồn gốc từ Hồng Trần tâm cảnh, cho dù không phi thăng lên thì cũng không ảnh hưởng quá lớn đối với sự trưởng thành của các nàng.

- Rất khó cùng nhau phi thăng.

Diệp Khiêm thở dài, nói:

- Chắc là các ngươi cũng phát hiện, đoạn thời gian gần đây, thế giới lại bắt đầu mở rộng.

- Chuyện này mang ý nghĩa, nó đã bắt đầu tấn thăng lần tiếp theo.

- Sau khi thành công, cũng chỉ có tu luyện tới cảnh giới Kim Tiên mới có thể phi thăng.

- Nhưng đến lúc đó, lại sẽ gia nhập càng nhiều bang chúng.

Diệp Khiêm mở ra bàn tay:

- Đây là một chuyện vô cũng khó giải quyết, trừ phi nói với đại bá để Tiểu Hắc thả chậm tiến độ tấn thăng một chút.

Mấy người không biết nói gì.

Đại bá là người nóng tính, loại chuyện đó chắc chắn là không thể nào.

- Ai, đi một bước nhìn một bước.

Diệp Hiểu Hiểu ngẩng đầu lên, sau đó nhìn về phía Vũ Hồng.

- Vũ Hồng đại ca, các ngươi cũng đừng ở đây chờ ta nữa, có thể phi thăng thì phi thăng, sân khấu Tiên giới chắc chắn sẽ càng rộng lớn và đặc sắc hơn.

- Ta không thể bởi vì ý nghĩ của mình mà làm chậm trễ các ngươi.

Trên mặt Vũ Hồng lộ ra nụ cười.

- Tiên chủ, từ khi nào mà hội Thiên Tiên chúng ta làm việc, gò bó theo khuôn phép như vậy?

- Đừng có áp lực, chúng ta đều là thật tâm đi theo ngươi, ý nghĩ của ngươi cũng chính là ý của chúng ta.

Vẻ mặt Diệp Hiểu Hiểu bất đắc dĩ, nhưng nghe đến loại lời này, trong lòng nàng vẫn vô cùng ấm áp.

Những năm này, nếu như không có mấy người Vũ Hồng và Lang Nữ thì hội Thiên Tiên của nàng có lẽ đã sớm giải tán.

- Tốt, vậy chúng ta tiếp tục…

Diệp Hiểu Hiểu đang chuẩn bị nói tiếp thì đột nhiên, mấy người đều cảm thấy một trận ba động không giống bình thường.

Loại ba động này qua trong giây lát đã quét sạch cả phiến thiên địa.

Lập tức, pháp tắc thiên đạo bắt đầu thay đổi kịch liệt.

Diệp Khiêm nhìn lên bầu trời, vẻ mặt nghiêm túc.

- Tấn thăng lại bắt đầu!

Tiên giới, phế tích của đảo Phi Tiên cũ.

Sau khi Tiểu Hắc đang ăn Tiên Tôn Đạo Quả thì lại biến thành ánh sáng.

Ánh sáng kia cực kỳ xán lạn, bao phủ quanh người nó.

Diệp Tùy Phong có thể nhìn thấy, trong Tiểu Hắc đang nhanh chóng thay đổi kịch liệt.

Từng đạo vận cường đại giống như nhịp tim quét sạch ra.

Diệp Tùy Phong phất phất tay hạn chế loại ba động đạo vận này ở trong sân, để tránh bị một ít gia hỏa không có ý tốt để mắt tới.

Biến hóa, càng lúc càng nhanh.

Ánh sáng càng phát sáng rực rỡ.

Cuối cùng, chùm sáng biến thành một mặt trời nhỏ chói mắt ở trước mặt Diệp Tùy Phong.

Sau đó nó nổ tung trong nháy mắt!

Sau một lát, trong sân nhỏ mới chậm rãi khôi phục sắc trời ngày xưa.

Bóng người Tiểu Hắc cũng dần dần xuất hiện ở trước mắt của Diệp Tùy Phong.

Hắn nhìn hình dạng của nó, lập tức sững sờ.

Con thú nhỏ trắng như tuyết đã biến mất không thấy gì nữa.

Thay vào đó là một thiếu niên tuấn tú nhìn lên qua chỉ khoảng mười ba mười bốn tuổi, có làn da trắng nõn, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, hai đầu lông mày cực kỳ khí khái hào hùng.

Nhìn kỹ lại, tướng mạo lại có mấy phần tương tự với Diệp Tùy Phong.

Khác biệt duy nhất chính là tóc của hắn, là màu tuyết trắng.

Sau một hồi, Tiểu Hắc mở mắt, vô tận tinh mang lóe lên trong mắt một cái rồi biến mất.

- Cha?

Hắn mở miệng kêu.

……….

- Vì sao đứa con trai này của mình lại giống mình như vậy?

Diệp Tùy Phong chau mày, nhìn Tiểu Hắc lên bộ dáng thay đổi trước mặt, thật lâu không nói gì.

Rất nhiều người đều đau đầu bởi vì con trai không giống mình.

Nhưng hắn lại tại bởi vì con trai giống mình trầm tư suy nghĩ.

Đến cùng là vì sao đây?

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right