Chương 468: Chờ Đợi!

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,745 lượt đọc

Chương 468: Chờ Đợi!

Ở trong quá trình này, thật sự là hắn đã tìm được một ít dấu vết để lại, nhưng cũng có thật nhiều bí ẩn không cách nào giải thích.

Ví dụ như Thiên Đạo của Tiên giới lại là một thể vô ý thức.

Thật ra từ sau khi vừa tới Tiên giới thì Diệp Tùy Phong đã chú ý tới điểm này.

Nhưng khi đó mới đến nên hắn cũng không điều tra đến cùng.

Sau khi tìm kiếm tung tích của hệ thống thì hắn mới nghĩ đến đi câu thông với ý chí của Tiên Đạo.

Kết quả phát hiện, nó khác biệt với ý chí của thế giới khác, chỉ là quy tắc đơn thuần mà không có ý thức tương tự Tiểu Hắc.

Hoặc nói, đó là một loại ý thức đặc biệt, nó chỉ chuyên chú vào giữ gìn sự cân bằng của Tiên giới, trừ cái đó ra thì không còn tồn tại bất cứ tia cảm tình nào khác.

Sau khi Diệp Tùy Phong phát hiện sự thật này thì càng thêm suy tư, sau đó lựa chọn đi đến dòng sông thời gian của Tiên giới xem thử.

Nhưng kết quả lại lần nữa nằm ngoài sự dự liệu của hắn.

Tiên giới không có dòng sông thời gian.

Chuyện này so với chuyện ý chí Tiên Đạo không có ý thức càng làm cho hắn kinh ngạc hơn.

Dòng sông thời gian là tiêu chí tồn tại khách quan của một thế giới.

Chỉ cần thế giới vẫn phát triển bình thường như cũ thì dòng sông thời gian nhất định sẽ tồn tại.

Giống như dòng sông thời gian của thế giới Vân Tiêu, mặc dù bị Diệp Tùy Phong một quyền đập gãy nhưng nó vẫn mặc kệ đứt gãy, tiếp tục chảy xuôi hướng xuống.

Thậm chí, cho dù chủ thế giới bị hủy diệt thì tin tức trước đó vẫn sẽ được ghi lại ở trong dòng sông, chìm nổi ở trong hỗn độn.

Cho nên dòng sông thời gian của Tiên giới biến mất làm cho hắn nhăn mày.

Hắn theo bản năng cảm giác được, phía sau chuyện này có bí mật cực sâu có thể đào móc.

Thế là, Diệp Tùy Phong đi dạo hết Tiên giới, điều tra lượng lớn cổ tịch.

Cuối cùng, tìm được một chút dấu vết để lại.

Tiên giới thật sự không có dòng sông thời gian, từ xưa đến nay cũng không có ghi chép tương ứng.

Nhưng nó lại nắm giữ một vật tương tự như dòng sông thời gian.

Trong vật này có ghi chép lại tất cả chuyện đã xảy ra từ khi Tiên giới sinh ra đến nay.

Chỉ có điều không ai biết nó là cái gì, ở nơi nào, và tồn tại bằng phương thức gì.

Đã từng, có thật nhiều đại năng của Tiên giới có ý định tìm kiếm nó.

Bọn hắn cho rằng, vật này sẽ ẩn giấu bí mật đáng sợ nhất của Chư Thiên Vạn Giới.

Đáng tiếc, cho tới bây giờ cũng không ai chân chính tìm được nó.

Sau đó, mọi người mới đặt một cái tên cho thứ thần bí cùng loại với dòng sông thời gian này.

Sáng Thế Đại Điển, thậm chí còn đề cập đến từng có một tổ chức lớn tên là Sáng Thế Thần.

Thành viên của tổ chức này hoàn toàn do những người đỉnh phong của thế giới tạo thành, bọn hắn chỉ có một mục tiêu duy nhất chính là tìm ra Sáng Thế Đại Điển, xác minh bí ẩn cuối cùng của chư thiên vạn giới.

Nhưng sau đó vẫn thất bại, biến mất trong lịch sử xa xưa.

Từ thời đại Thần Triều Mục Tiên đã mai danh ẩn tích.

Nhưng bọn hắn, cũng không phải là hoàn toàn không có phát hiện.

Phương hướng sau cùng chỉ ra ngoài Tiên giới, ở trong hỗn độn vô tận.

Tra đến đây, Diệp Tùy Phong suy nghĩ, cuối cùng ngừng lại.

Không ai biết ở trong hỗn độn sẽ xảy ra chuyện gì.

Nếu thật muốn tiến đến điều tra vẫn là chờ sau khi đại kiếp đến thì tốt hơn.

Hoặc ít nhất, hắn phải chờ sau khi Diệp Hiểu Hiểu tỉnh dậy từ trong Mộng Hư Giới.

Chuyện hắn đã đồng ý với nàng, cũng không thể nuốt lời được, cho nên vẫn là chờ một chút đi.

Mấy năm tiếp theo, Diệp Tùy Phong tạm thời buông chuyện này xuống, ngẫu nhiên huấn luyện chim, cuộc sống cũng coi như vui vẻ, thanh nhàn, tự tại.

- Đây chính là người ngươi mới lựa chọn à?

Ở trong bí cảnh Huyền Đô, Diệp Tùy Phong và Chỉ Nguyệt ngồi ở trước nhà lá, nhìn một thanh niên trong tấm hình.

Thanh niên dáng người khôi ngô, thân mặc áo ngắn, nhìn bộ dáng rất thật thà.

Nhưng dưới chân của hắn lại nằm một con cự yêu sơn lĩnh to lớn, con cự yêu đó kém một bước nữa đã đăng đỉnh Yêu Đế, nhưng nó lại bị thanh niên chém đầu nhẹ nhàng.

- Đúng vậy, hắn tên là Tà Vô, chính là một vị thiên tài được lựa chọn ra từ thế giới cấp Tiên Tôn.

- Càng có hi vọng hơn người đoạt giải nhất trong giải thi đấu thiên kiêu từ mười mấy năm trước kia.

Chỉ Nguyệt nói.

Diệp Tùy Phong gật đầu.

Lúc ấy, Chỉ Nguyệt cũng đã nói là nàng muốn lần nữa lựa chọn một người cạnh tranh Thần Bảng Hỗn Độn.

Chỉ có điều, theo Diệp Tùy Phong thì thực lực của thanh niên tên là Tà Vô này vẫn như cũ còn thiếu rất nhiều.

Trong quá trình làm khách những năm này, hắn cũng được nhìn thấy thiên tài của thế gia Cực Âm, đạo phủ Hồng Mông.

Những người đó quả nhiên là chi tư tuyệt thế, Tiên Đế uy tín lâu năm cũng chưa chắc là đối thủ của bọn hắn.

Càng có tồn tại nghịch thiên, thực lực đuổi sát Đế Thượng, cho dù đối mặt với Chỉ Nguyệt thì cũng có thể toàn thân trở ra.

Mà bọn hắn cũng đều chưa qua trăm tuổi, đơn giản là đáng sợ đến dọa người.

- Ngươi phải nhanh lên, đại kiếp có thể đến bất cứ lúc nào, đến lúc đó, Hỗn Độn Thần Bảng chẳng mấy chốc sẽ giáng lâm.

- Trận chiến tranh đoạt sẽ rất khó khăn.

Diệp Tùy Phong nói.

Chỉ Nguyệt cười lắc đầu.

- Diệp đại ca, tâm lý của ta nắm chắc.

- Nếu quả thật so đấu thực lực thì Huyền Đô khẳng định sẽ không cách nào so sánh với các thế lực này.

- Ta cũng chỉ là tận hết khả năng mà thôi, còn lại mọi việc đều tùy duyên.

Diệp Tùy Phong gật đầu.

Có thể thấy rõ sự thật là tốt, nếu không thì cũng chỉ là tăng thêm phiền não.

Chỉ Nguyệt lần nữa rót đầy một chén trà thơm cho Diệp Tùy Phong, hai người thảnh thơi tự tại, tùy ý nói về một chút chuyện thú vị của Tiên giới, cũng coi là nhẹ nhàng, tự tại.

Ngay lúc bọn hắn đang nói chuyện phiếm thì một cỗ ba động kỳ dị quét sạch toàn bộ Tiên giới.

Hai người đồng thời sững sờ, nhìn đối phương.

- Thứ gì vậy?

Chỉ Nguyệt ngưng thần, trong mắt lóe lên một tia tàn khốc.

- Chắc là…

Nàng vẫn chưa nói xong thì ngọc phù truyền tin của Diệp Tùy Phong đã điên cuồng loé lên.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right