Chương 477: Dương Thi Mạn! Quá Trình Yêu Đương Kỳ Hoa.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 501 lượt đọc

Chương 477: Dương Thi Mạn! Quá Trình Yêu Đương Kỳ Hoa.

Nhưng khác biệt chính là, loại sát ý này của Dương Thi Mạn là tạo từ hiện thực, không có một tơ một hào thương hại.

Có lẽ, sau khi nàng gặp Diệp Long, mới có chút thu liễm.

- Tốt, nhanh ngồi xuống đi.

Diệp Tùy Phong hô.

Dương Thi Mạn không có khách khí gì, ngồi xuống bên cạnh Diệp Long.

Khi Diệp Tùy Phong dò xét Dương Thi Mạn, đồng thời nàng cũng quan sát kĩ Diệp Tùy Phong, vị gia chủ Diệp gia này, được xưng là Tiểu Thần Đại gia gia.

Từ sau khi nàng biết Diệp Long, cái tên Diệp Tùy Phong này sắp mọc thành kén trong lỗ tai nàng.

Trong miệng của Diệp Long, đại bá phụ đơn giản chính là tồn tại thông thiên triệt địa, không gì làm không được.

Thời gian mấy chục năm đã làm cho cả thế giới Vân Tiêu xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Loại công tích vĩ đại kia, từ xưa đến nay, không có bất cứ người nào có thể so sánh.

Dương Thi Mạn cũng không tin lời nói của Diệp Long.

Làm sao có thể có người làm ra thành tựu phi phàm như thế chứ?

Muốn để toàn bộ thế giới nhanh chóng trưởng thành, không đơn thuần là thực lực cường đại là có thể giải quyết, vấn đề trong này quá phức tạp đi.

Nhưng sau khi nàng đi vào thành Vân Tiêu, tận mắt gặp mặt sự tồn tại phi phàm của Diệp gia.

Nàng mới chậm rãi tin tưởng, có lẽ người này thật sự thông thiên.

- Ta không có quá nhiều kinh nghiệm giao tiếp với trưởng bối, có điều gì mạo phạm, xin ngài thứ lỗi.

Dương Thi Mạn lại bảo tiếp.

Diệp Tùy Phong vội vàng khoát tay.

- Không sao, không sao.

- Ở chỗ này của ta không cần phải lễ nghĩ gì, mọi người tự nhiên là tốt.

Hắn cười cười, theo sau nói:

- Kỳ thật ta thật tò mò, các ngươi làm sao quen biết nhau?

Đi ra ngoài thí luyện, kết quả mang theo thê tử và con trai trở về, Diệp Tùy Phong hoàn toàn chính xác rất tò mò, đây rốt cuộc là làm như thế nào?

- Đó là vào mười năm trước, chúng ta lần đầu gặp mặt.

Dương Thi Mạn cũng không có giấu giếm cái gì, mở miệng nói:

- Lúc ấy, ta rơi vào hiểm cảnh, Diệp Long đã xuất hiện kịp lúc.

Diệp Tùy Phong nhếch lông mi lên hỏi.

- Hắn cứu được ngươi?

Dương Thi Mạn lắc đầu.

- Không, lúc ấy hắn muốn giết ta.

Diệp Tùy Phong lập tức ngạc nhiên, quay đầu nhìn về phía Diệp Long.

Sắc mặt của Diệp Long lộ ra tia xấu hổ:

- Khi đó ta mới vừa tiến vào tầng mười tám của bí cảnh, cho rằng nàng ấy là viễn cổ đại ma gì, cho nên mới ra tay…

Dương Thi Mạn nhìn hắn một cái.

- Chuyện này không có gì, là ta, ta cũng sẽ ra tay.

- Chỉ nhưng ta khẳng định sẽ làm đủ chuẩn bị, không giống như ngươi, ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo.

Dương Thi Mạn tiếp tục nói.

Thì ra, lúc ấy Diệp Long ra tay trước, muốn giết chết Dương Thi Mạn.

Nhưng thực lực của hắn vẫn còn yếu một chút.

Chẳng những không có giết chết nàng ấy, ngược lại để nàng mượn nhờ công kích của mình, thoát thân ra từ bên trong hiểm cảnh.

Về sau, chính là quá trình truy sát dài đến mấy năm.

Diệp Long thật quá thảm, có đến vài lần, đều thiếu chút bị chém giết dưới kiếm của nàng.

Nhưng ở trong quá trình này, thực lực của Diệp Long đột nhiên tăng mạnh.

Theo thời gian trôi qua, Dương Thi Mạn dần dần phát hiện, gia hỏa này lại càng ngày càng khó đối phó.

Từ ban đầu chỉ có thể bị đánh, càng về sau, hắn đã có thể đánh với nàng mấy chiêu.

Càng về sau, trong một lần hai người chém giết, Diệp Long còn dám khiêu khích nàng.

Điều này khiến Dương Thi Mạn cảm thấy vô cùng tò mò, cho tới bây giờ đều nàng chưa từng gặp qua kiểu người như Diệp Long.

Sau đó, hai người vẫn tiếp tục truy sát nhau.

Nhưng cảnh tượng liều chết chém giết, đã dần dần biến thành luận bàn, cuối cùng biến thành giúp đỡ lẫn nhau.

Hai người cùng một chỗ trưởng thành, xâm nhập các loại nguy hiểm.

Tình cảm, cũng dần dần sinh sôi.

Cuối cùng, trong tình huống lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy, chiến trường giữa hai người chuyển dời đến nơi nào đó kiều diễm hơn (trên giường á).

Tiểu Thần, cũng bởi vậy được sinh ra.

- Trên cơ bản chính là như vậy.

Dương Thi Mạn nói.

Diệp Tùy Phong sờ lên cái cằm, kỳ thật bằng hữu của hắn, rất muốn hỏi một chút cuối cùng quá trình trận đại chiến này, đáng tiếc bị “thẩm” mười giờ, chỉ có thể ngừng lại.

Chút tình cảm này kỳ thật hơi bình thường một chút so với trong tưởng tượng, ngoại trừ tình huống làm quen lúc ban đầu tương đối kỳ hoa, còn lại, trên cơ bản đều là tuyến tình cảm bình thường.

- Ta còn tưởng rằng, các ngươi là rơi vào ảo cảnh mê hoặc, sau đó lại… Kia, cái gì, cái đó đó, haha.

Diệp Tùy Phong cười nói.

Sắc mặt của Diệp Long hơi tối lại, bảo

- Đại bá, ngài khả năng nghĩ có hơi nhiều.

Diệp Tùy Phong cười ha ha.

- Bất kể nói thế nào, đã tiến vào gia môn, sau này sẽ là người một nhà.

- Thi Mạn, ta đại biểu Diệp gia, hoan nghênh ngươi đến.

Dương Thi Mạn nhẹ gật đầu.

- Ta chỉ hy vọng, chuyện này sẽ không mang đến phiền phức cho các ngài.

Diệp Tùy Phong khẽ giật mình, không biết câu nói này là có ý gì.

Diệp Long vội vàng giải thích nói:

- Thi Mạn là Đại thế tử của thế gia Cực Dương thế hệ này, chúng ta không có bất kỳ chào hỏi gặp mặt nào với trưởng bối đã ở cùng nhau, đoán chừng sẽ tạo ra một chút âm thanh bất mãn.

Diệp Tùy Phong khoát tay áo.

- Ai dám bất mãn đối với cháu dâu và cháu của ta?

- Yên tâm, chuyện gặp mặt nói chuyện, ta sẽ nói một tiếng với Cực Dương lão nhân.

- Ai dám gây phiền phức cho các ngươi, ta sẽ đi tìm hắn để gây sự.

Một lời phát biểu giản dị tự nhiên tràn đầy bá khí, khiến Diệp Long lập tức yên tâm.

Cũng làm cho Dương Thi Mạn, có chút ngạc nhiên.

- Ngài quen biết Cực Dương lão tổ?

Thân là Đại thế tử, nàng đương nhiên hiểu rõ, Cực Dương lão tổ là dạng tồn tại gì? Gọi là một trong những người mạnh nhất Tiên giới cũng không đủ.

Diệp Tùy Phong, thế mà đã từng gặp qua lão?

- Ừ, vài ngày trước còn cùng ngồi một chỗ uống trà.

Diệp Tùy Phong nói:

- Tóm lại, các ngươi cứ an tâm chuẩn bị hôn lễ, còn lại đều không cần cân nhắc. Mặc dù con của hai người đều đã chào đời, nhưng hôn lễ, vẫn phải làm.

Sau đó, mấy người tùy tiện nói đến tình huống trong nhà, Tiểu Thần lại đói bụng, Diệp Long mang theo Dương Thi Mạn cùng nhau rời đi..

Diệp Tùy Phong ngồi ở dưới đại thụ Khải Mông, lẳng lặng trầm tư.

p/s: đây là 1 người thích đánh, 1 người chịu đánh.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right