Chương 657: Trở về Kính Hồ.

person Tác giả: Dương Quý Phi schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,883 lượt đọc

Chương 657: Trở về Kính Hồ.

Diệp Tùy Phong cười cười, hắn không đi quấy rầy niềm vui gia đình của lão đạo và hậu bối, tiếp tục đi đến phía trước.

Nhưng cảnh tượng đó cũng làm trong lòng của hắn nổi lên một chút gợn sóng.

Tính ra, bây giờ cháu trai duy nhất của hắn chính là Thiên Đạo của Cửu Thiên Thập Địa.

Hiển nhiên, hắn không có cách nào chơi trò cưỡi ngựa với Thiên Đạo.

Có lẽ sau này hắn phải suy nghĩ về phương diện này một chút.

Trong lúc suy tư, Diệp Tùy Phong lại theo bản năng nhìn Cốc U Lan một chút, ánh mắt kỳ quái đó làm Cốc U Lan cảm thấy cả người không được tự nhiên.

- Lão gia, ngài sao vậy?

Cốc U Lan nhịn không được hỏi.

Lúc này Diệp Tùy Phong mới hồi phục tinh thần lại, vội vàng nói:

- Không có gì, ta vừa nhớ tới một chuyện tương đối quan trọng.

- Đúng rồi, hiện tại Kính Hồ vẫn còn chứ?

Hắn nhảy qua đề tài này.

- Vẫn còn.

Cốc U Lan trả lời:

- Vẫn còn ở chỗ cũ, sau khi ta sáng lập thư viện Thiên Giới thì rời khỏi Kính Hồ, bây giờ nơi đó đang do Cá Chép Vàng xử lý.

Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.

Thời gian mười ngàn năm, hơn người ngàn tòa tháp Khởi Nguyên tẩm bổ, không biết nơi đó đã ra đời bao nhiêu yêu ma quỷ quái.

Ba người tiếp tục tiến lên, sau khi vòng qua một giao lộ, một kiến trúc quen thuộc thình lình xuất hiện.

Vạn Bảo Các.

Nơi bắt đầu tất cả.

Lúc trước, nếu như không nhờ Vạn Bảo Các liên tục cung cấp tài nguyên không ngừng thì Diệp gia sẽ rất khó phát triển nhanh chóng như thế.

Huống hồ, tin tức về tháp Khởi Nguyên cũng là Cốc Vạn Tâm cung cấp cho hắn.

- Hiện tại các chủ Vạn Bảo Các vẫn là Cốc Vạn Tâm à?

Diệp Tùy Phong hỏi.

- Trước đó, cô cô rất sớm đã rời khỏi.

Sau đó Cốc U Lan nói:

- Cô cô đã nhường lại vị trí Các chủ cho Thẩm Thiên Minh.

- Hiện tại, hắn gần như đã ngồi ngang hàng với các chủ Thẩm Mật của Vạn Bảo Các, thực lực cũng cực kỳ cường đại.

Diệp Tùy Phong ồ một tiếng.

Thẩm Thiên Minh cũng là tu sĩ thiên tài lúc đó, hai mươi tuổi đã đạt đến Hóa Thần kỳ, còn bị Diệp Tùy Phong kích thích, tăng lớn cường độ thao luyện đám tử đệ Diệp gia.

Sau đó, mình để lại cho hắn một chiếc lá cây của Đại Thụ Khải Mông, hy vọng có thể mang đến cho hắn một chút cơ duyên.

Hiện tại xem ra, chắc là đã đưa đến tác dụng.

Diệp Tùy Phong không đi quấy rầy Thẩm Thiên Minh, từ trước cửa Vạn Bảo Các đi tới, không bao lâu đã đi tới cổng chính của Diệp gia.

Nhìn cổng chính lại làm hắn nhớ đến chuyện thật lâu trước kia, bố cục đại khái vẫn không có thay đổi gì quá lớn.

Vô số tiên khí, tiên quang, tràn ngập trong đình viện Diệp gia.

Trong gia tộc, khắp nơi đều là khí tức mịt mờ mà cường đại, một khi có người nào có ý đồ đi dò xét nội tình của gia tộc này thì người đó sẽ kiến thức được cái gì mới thật sự là cự vật to lớn.

Diệp gia đã bị Diệp Tùy Phong đánh tạo thành gia tộc mạnh nhất của thế giới.

Hắn không quấy nhiễu tộc nhân Diệp gia, Diệp Tùy Phong cùng với Cốc U Lan và Diệp Cầm Dao trực tiếp xuyên qua hư không, đến khu vực của gia chủ.

Có một tấm gương to lớn giấu ở phía trên thư phòng của gia chủ, nếu không phải Diệp Tùy Phong xuất thủ che đậy khí tức của ba người thì cho dù trình độ Bán Thần như Cốc U Lan và Diệp Cầm Dao cũng sẽ bị cái gương này chiếu rọi ra, không thể ẩn trốn.

- Đây chính là kính Thiên Đạo do Diệp Long chuẩn bị.

Diệp Cầm Dao nói.

Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu, cái gương này hoàn toàn là sản phẩm của quy tắc.

Nắm nó trong tay đã tương đương với nắm pháp tắc Thiên Đạo ở trong tay, quả thực bất phàm.

Mà lúc này, Diệp Long đang ngồi xếp bằng trong kính Thiên Đạo, khí tức nội liễm, lĩnh hội đại đạo.

Diệp Tùy Phong bình tĩnh đứng đó, hắn không lựa chọn đi quấy nhiễu Diệp Long.

Bởi vì Diệp Long cũng giống như Diệp Hoàng, là người trọng yếu trong kế hoạch xây dựng Tam Giới, hắn gánh vác trách nhiệm “giết chết” Diệp Hoàng.

Nếu tùy tiện tiếp xúc thì nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng của kế hoạch.

Sau khi nhìn trong chốc lát, Diệp Tùy Phong quay người rời khỏi.

Tiếp đó, hắn lại đi nhìn đến chỗ mấy người Tùy Vân, sau khi thấy tất cả đều mạnh khỏe, hắn nhẹ nhàng vỗ tay phát ra tiếng, ba người chậm rãi biến mất trong hư không.

Sau khi xuất hiện lần nữa thì cả ba người đã đi tới bên cạnh một hồ nước trong veo.

Diệp Tùy Phong nhìn hoàn cảnh quen thuộc trước mắt, hít một hơi thật sâu.

- Cuối cùng, ta đã trở về.

…..

Tiến vào Kính Hồ, hoàn cảnh quen thuộc làm cho Diệp Tùy Phong cảm thấy rất thư thái.

Hắn là người nhớ tình cũ, cho dù bên ngoài phấn khích đến cỡ nào, cho dù Kính Hồ thay đổi bao nhiêu thì nơi này vẫn như cũ là nơi hắn tiếc nuối nhất.

Cũng có thể xưng là, nhà.

Chỉ có điều mười ngàn năm qua, hình như trong nhà mình lại có thêm rất nhiều sủng vật cảnh giới Thiên Đế.

Một thanh niên mặc quần áo màu trắng tung bay, hắn còn xinh đẹp hơn cả nữ tử, dẫn đầu từ trong hư không đi ra, cung kính cúi đầu đối với Diệp Tùy Phong.

- Hoan nghênh chủ nhân trở về!

- Ta đã biết, ngài nhất định sẽ trở lại!

Vẻ mặt của hắn kích động, thậm chí thân thể cũng đang khẽ run, chỉ hai tiếng “Chủ nhân” này làm Diệp Tùy Phong nghe được cả người nổi da gà.

- Gọi ta là lão gia.

Diệp Tùy Phong khoát tay áo, ra hiệu hắn đứng dậy.

Dưới ánh mắt của mình, hắn sớm đã nhìn thấu bản thể của người thanh niên này.

Lại là gốc cây liễu trên bờ Kính Hồ kia, hắn xem như là một nhóm thức tỉnh linh trí sớm nhất, tu vi bây giờ càng đã đi tới Thiên Đế đỉnh phong.

Thanh niên vừa đứng dậy, hai khí tức cường đại đã từ trên đảo trong Kính hồ bộc phát, trong chớp mắt đã đi tới trước mặt Diệp Tùy Phong.

Một người trong đó chính là Cá Chép Vàng bị Diệp Tùy Phong giao nhiệm vụ thủ hộ Kính Hồ, hắn biến thành một thiếu niên tuấn tú, tu vi đã là bước vào Chưởng Đạo Giả

- Diệp chủ!

Cá Chép Vàng cung kính lại kích động quỳ rạp xuống đất.

Mà một người khác cũng là cảnh giới Chưởng Đạo.

Thân thể khổng lồ của hắn gần như che đậy nửa bầu trời, lông trắng khắp cả người hắn nhìn như mềm mại, nhưng mỗi một sợi ném ra ngoài đều có thể tạo thành kinh đào hãi lãng.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right