Chương 211: Quyển trục khế ước (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,997 lượt đọc

Chương 211: Quyển trục khế ước (1)

“Quét số liệu của Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà trước mặt!”

Lôi Lâm lại phát ra mệnh lệnh.

“Keng! Số liệu của mục tiêu: Sức mạnh: 18; nhanh nhẹn: 15; thể chất: 20; tinh thần: 22; năng lực: 1,vảy phòng ngự: Ngoài thân Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà có một lớp vảy hình thoi quanh quẩn thành vòng phòng ngự, miễn dịch công kích vật lý và phép thuật từ năm độ trở xuống, cũng có hiệu quả suy yếu đối với công kích có uy lực từ năm độ trở lên. 2 Ẩn nấp trong bóng tối: Kế thừa lực lượng từ Khoa Mạc Âm cự xà, Hoắc Lạp Nhĩ cự xà có thể tiến vào trạng thái ấn nấp bất cứ lúc nào, thu lại tất cả song lực lượng của tự thân. 3- Chớp giật hỏa diễm: Từ trong sừng phun ra lôi hỏa, dự đoán uy lực công kích: 12-15 độ. Trạng thái: Hết sức suy yếu!”

“Loại số liệu này. . .”

Hai mắt Lôi Lâm trừng trừng, “Đã vượt xa cực của học đồ cấp ba, gần đạt tới phù thủy chính thức rồi?”

Đối với số liệu của phù thủy chính thức, chíp cũng không có ghi chép, Lôi Lâm chỉ có thể suy đoán đại khái.

“La Tư, cẩn thận! Đây là Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà! Sức mạnh của nó rất lớn, vượt xa khỏi sự tưởng tượng của cậu!”

“Hí! ! ! !”

Lôi Lâm còn chưa nhắc nhở xong, đã nghe thấy Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà ngửa đầu rít chói tai.

Thân thể cao lớn Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà bắt đầu vặn vẹo, đuôi rắn đánh ra, trong huyệt động dường như cũng rung lắc theo.

Đùng đùng! ! ! ! Xúc tu màu nhũ bạch không ngừng đứt rời, từ miệng vết thương còn chảy ra dịch màu trắng.

Trong đôi mắt tam giác của Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà lộ ra một tia sáng trêu tức cực kỳ nhân tính hóa, sau đó lại chuyển thành con ngươi của dã thú, lập tức há to miệng táp tới La Tư ngã trên mặt đất.

“Cứu người! ! !”

Hạ Á cùng Gia Môn rống to, dây leo màu xanh lục và phi đao màu bạc trực tiếp bắn tới trên người Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà.

Ầm! ! ! Phi đao cùng dây mây quất lên vảy Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà, chỉ tạo ra vài đốm lửa nhỏ.

Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà hoàn toàn không bị ảnh hưởn, miệng lớn mở ra như chậu máu, trực tiếp ngậm La Tư trên mặt đất lên miệng, nhanh chóng nuốt xuống! ! !

“Ồ! ! Không! ! !”

Trên cổ cự xà sưng lên một bướu thịt, giống như có người ở bên trong đang công kích vậy.

Nhưng rất nhanh, khi bướu thịt dần trôi đến bụng rắn thì bướu thịt giãy dụa càng ngày càng nhỏ, cuối cùng triệt để bình tĩnh lại.

Cả quá trình chỉ kéo dài mấy giây, nhanh đến mức mấy người Lôi Lâm hoàn toàn không kịp cứu viện.

“Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà? ? ?”

Ba Tát Vi đứng bên mới hồi phục lại từ trong khiếp sợ: “Đây là nhân vật khủng bố sau khi trưởng thành có thể đối đầu với phù thủy cấp ba? Sao có thể xuất hiện ở đây?”

“Đối đầu với phù thủy cấp ba?”

Đám người Gia Môn sợ hết hồn! ! ! Phù thủy cấp ba! Vậy cũng là tu vi thủ lĩnh của Hắc Dạ Hải Đăng, một người là có thể trấn áp tam đại Học viện Hắc Cốt Lâm!

“Nếu như phù thủy cấp ba, chúng ta đã sớm chết, ngay cả một chút cặn cũng sẽ không còn sót lại, lẽ nào con hắc xà này còn chưa trưởng thành?” Trong lòng Lôi Lâm nhanh chóng suy tính.

“Không! Không đúng! Đây là Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà đã thành niên, nhưng bởi vì trường kỳ bị phong ấn nên vẫn không thể thành thục, đã từ phù thủy cấp ba giảm đến mức độ gần tới phù thủy cấp 1! Đồng thời, lúc đầu là bị bé trai phàm nhân kia đánh thức. . .”

Lôi Lâm căn cứ vào lời nhắc nhở của Chíp, đoán ra chân tướng của chuyện.

Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà này có lẽ chính là tác phẩm của Thâm Hồng đại phù thủy lúc trước bị tùy ý để lại chỗ này.

Trong bí cảnh này rõ ràng không đồ ăn, Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà chỉ có thể thông qua việc không ngừng hôn mê để giảm thiểu tiêu hao của tự thân.

Nhưng thời gian hàng trăm hàng ngàn năm trôi qua, dù Hoắc Lạp Nhĩ cự xà tiết kiệm năng lượng như thế nào, cũng không thể nghịch chuyển quá trình thiêu đốt năng lượng, từ trước kia là sinh vật có thể đối đầu với phù thủy cấp ba, nhưng đến hiện tại chỉ có trạng thái tương đương với phù thủy cấp 1 thôi.

Sau khi nuốt vào La Tư, trong con ngươi màu đen của Hoắc Lạp Nhĩ chợt lóe lên vẻ hài lòng. Sau đó lại bắt đầu đánh giá bốn người Lôi Lâm.

“Nó còn chỉ là Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà ở ấu sinh kỳ, còn chưa phải phù thủy chính thức, chúng ta còn có cơ hội!”

Lôi Lâm chỉ lo vừa nãy Ba Tát Vi hô lên mấy chữ “Phù thủy cấp ba” khiến đám người Gia Môn trực tiếp đánh mất đấu chí, đành vội lên tiếng tiếp sức.

Lôi Lâm có Chíp nên có thể đoán ra chân tướng Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà thiếu năng lượng, chuyện như vậy nhất định phải ẩn giấu, trong thời gian ngắn cũng không thể giải thích rõ ràng với đám người Gia Môn, Lôi Lâm thẳng thắn nói láo.

“Ấu sinh kỳ?” Hai mắt Ba Tát Vi sáng ngời: “Đúng thế! Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà này quá yếu, so với phù thủy chính thức bình thường còn yếu hơn một chút. Khẳng định chỉ là một ấu sinh!”

“Đây chính là sinh vật sau khi lớn lên có thể đối đầu với phù thủy cấp ba! Nếu như mình cùng nó ký kết khế ước. . .”

Ba Tát Vi lẩm bẩm, áo giáp trên một trận lập tức lay động vầng sáng, chất lỏng kim loại hội tụ đến trên tay phải, đã biến thành một thanh tế kiếm màu trắng bạc.

“Đến đây đi! Kẻ tàn bạo của đêm đen trong truyền thuyết! Để Ba Tát Vi tao đến trở thành chủ nhân của mày nào!”

Trong mắt Ba Tát Vi mang theo vẻ cuồng nhiệt, trực tiếp nhào tới.

Ầm! ! ! Tế kiếm màu bạc chém vào lớp vảy của Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà, chém ra một vết kiếm rất sâu, vài miếng vảy to bằng bàn tay trực tiếp bay ra.

“Quả nhiên, nếu như Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà ở thành niên kỳ! Mình căn bản không thểphá được lớp phòng ngự bên ngoài thân của nó!”

Ba Tát Vi lớn tiếng kêu gào: “Đây là của tao! Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà này nhất định phải thuộc về tao! ! !”

“Hí! ! !” Hoắc Lạp Nhĩ hắc xà phẫn nộ rít lên, trực tiếp vung đuôi đạp tới.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right