Chương 277: Trân Na (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,272 lượt đọc

Chương 277: Trân Na (2)

“Không đúng, sao lại không cảm thấy chấn động gì?”

Lôi Lâm đột nhiên phản ứng lại, “Đây là tác phẩm của phù thủy trong thành Đặc Lý Quỳnh Tư?”

“Không sai, cậu lại nhìn!” Trân Na chỉ vào mây đen trên trời, “Phù thủy ban ân sắp hạ xuống!”

Ào ào ào!

Giữa bầu trời bắt đầu rơi xuống mưa nhỏ, từng giọt mưa màu đen theo gió nhẹ không ngừng rơi xuống.

Giọt mưa màu đen rơi trên mặt đất, nhuộm mặt đất thành màu xám đen.

Thỉnh thoảng có mấy nông phu từ trong bờ ruộng chạy đến, quỳ gối trước mặt mấy phù thủy như Lôi Lâm và Trân Na, cung kính dập đầu: “Cảm tạ phù thủy đại nhân ban cho chúng ta được mùa!”

“Đây là tro núi lửa? !”

Trên người Lôi Lâm sáng lên một vòng hào quang mờ mịt, bao quanh cả con tuấn mã, chặn hạt mưa màu đen ở ngoài, chính mình lại đưa tay phải ra, hứng lấy một giọt nước mưa màu xám đen cẩn thận quan sát.

“Dường như còn có một chút thành phần do con người tăng thêm, hiệu quả tương tự như phân đạm!”

Tro núi lửa vốn giàu dinh dưỡng, vô cùng có lợi cho thực vật sinh trưởng, hơn nữa đám phù thủy còn hòa một số thứ khác vào bên trong, cũng khó trách cây nông nghiệp ở nơi này có hình dáng kinh người và sản lượng cao như thế.

“Không sai, phù thủy đã khống chế núi lửa ở thành Đặc Lý Quỳnh Tư bạo phát, vận chuyển tro núi lửa mỗi lần sinh ra đến các nơi trên đồng bằng này làm phân bón, còn các tài nguyên như địa nhiệt thì bị phù thủy thu lại, biến thành nguồn năng lượng cho cả tòa thành Đặc Lý Quỳnh Tư, bởi vậy, ta càng thích một cái tên khác của thành Đặc Lý Quỳnh Tư—— Bất Dạ Thành!”

Trân Na giải thích.

“... Đúng là kỹ thuật làm người thán phục!” Lôi Lâm lẩm bẩm nói, núi lửa Đặc Lý Quỳnh Tư này còn lớn hơn các tòa núi lửa ở kiếp trước của Lôi Lâm, muốn khống chế một toà núi lửa lớn đang hoạt động như vậy, cần vu thuật trận pháp cùng tu vi vượt xa khỏi năng lực tưởng tượng của Lôi Lâm.

Đồng thời, trực tiếp khống chế một ngọn núi lửa thành nguồn cung cấp năng lượng, ý tưởng thiết kế cùng can đảm này cũng thực sự khiến Lôi Lâm khâm phục.

“Nhưng xin thứ cho ta nói thẳng, ta đã từng du lịch qua vùng đất phía Đông, phù thủy nơi đó dường như sẽ không cố gắng suy nghĩ cho người bình thường như thế…”

Lôi Lâm thích hợp biểu đạt ra ra vẻ hiếu kỳ của chính mình.

“Đúng, phù thủy đều là một đám người lý trí, bọn họ làm như thế, tự nhiên là bởi vì có thể đạt được lợi ích.” Trân Na gật gù, “Trong mắt chúng ta, người bình thường sống sót cũng là một loại tài nguyên, đồng thời, chỉ cần có đủ nhân khẩu, bọn họ có thể phục vụ cho chúng ta bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu, cung cấp tài nguyên, đồng thời sản sinh ra hạt giống học đồ chất lượng tốt, bổ sung máu mới…”

“Bởi vậy, trong bạch vu vực của chúng ta, không chỉ có phù thủy có thiên phú vu thuật chuyên môn dùng để đối phó với các loại thiên tai khí hậu, thậm chí còn có phù thủy chuyên môn phụ trách trồng trọt và tăng cao sản lượng thổ địa…”

“Chuyện này… Đây thực sự là…”

Lôi Lâm lộ ra vẻ khiếp sợ, nội tâm lại âm thầm thở dài một hơi.

Tuy rằng Trân Na ở trước mặt hắn rất đơn thuần, có chuyện gì cũng nói thẳng, nhưng khi nhắc tới người bình thường vẫn có cảm giác cao cao tại thượng, cũng không hề có sự khác biệt với hắc vu sư.

Khác biệt duy nhất chính là phương thức thực thi cụ thể không giống mà thôi.

Giống như chuyện chăn nuôi đàn dê, hắc vu sư thích phương thức kinh doanh lỗ mãng, áp dụng hình thức tự do, lại thu gặt không đúng giờ. Mà bạch phù thủy lại yêu thích trường kỳ kinh doanh, để tâm quản lý tốt mỗi một con cừu con.

Nhưng mục đích cuối cùng của hai kiểu này lại giống nhau, đều là thu được tài nguyên cần thiết từ trên thân bình thường!

Chỉ dựa vào quá trình thì Lôi Lâm cảm giác người bình thường sinh sống ở bạch vu vực có thể thoải mái hơn so với những người bình thường sống ở các quốc gia như Chiểu công quốc kia nhiều.

Tuy rằng Lôi Lâm sẽ thở dài vì sinh hoạt gian khổ của người bình thường, nhưng cũng không có nghĩa là hắn là loại não tàn muốn phá bỏ đặc quyền của phù thủy, khởi xướng người người bình đẳng.

Không đề cập tới đám phù thủy thần bí cùng mạnh mẽ, ngay cả chính Lôi Lâm cũng luôn tuân thủ một chân lý —— Cái mông quyết định đầu!

Lôi Lâm chính là phù thủy, vì lẽ đó hắn hoàn toàn duy trì đặc quyền của phù thủy, thậm chí, hắn cũng không để ý chuyện những người mưu toan lật đổ thống trị của phù thủy bị trực tiếp giết chết kia.

Thân là người của giai cấp nào, tự nhiên sẽ tự giác giữ gìn lợi ích của giai cấp đó!

Những người phản bội giai cấp và lợi ích của chính mình tự nhiên cũng có, nhưng cũng chỉ có thể bị giai cấp của mình vứt bỏ!

Lôi Lâm tự hỏi, trước khi phù thủy giai cấp có dấu hiệu bị rơi đài, hắn tuyệt đối sẽ không thể làm ra động tác này.

“Rất kinh ngạc, đúng không?”

Trân Na nở nụ cười dưới: “Nhìn dáng vẻ này thì trước đó cậu vẫn luôn du lịch ở khu vực do hắc vu sư thống trị, nhưng đến Bất Dạ Thành, cậ phải học cách thích ứng với các quy tắc mới…”

Trong lời nói của Trân Na có ý riêng, dường như đã phát hiện ra thân phận thực sự của Lôi Lâm.

Nhưng Lôi Lâm chỉ nhíu nhíu mày, không có một chút lo lắng nào.

Danh tiếng của Đặc Lý Quỳnh Tư thành hay Bất Dạ Thành này, một mặt là do đám bạch bọn phù thủy tích lũy ra, còn có một mặt là do đám hắc vu sư nâng lên.

Nếu như loại bỏ tất cả hắc vu sư, vậy tổng sản lượng buôn bán ở Bất Dạ Thành thậm chí sẽ trực tiếp giảm xuống một nửa!

Dù là trung tâm buốn bán nào đều sẽ không từ chối hắc ám gia nhập!

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right