Chương 366: Kiều Trị và Bối Tư Tháp (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 919 lượt đọc

Chương 366: Kiều Trị và Bối Tư Tháp (1)

Lâm Lôi nhìn vẻ mặt đề phòng của mấy người thì sờ sờ mũi.

Ở phù thủy giới, hắc vu sư cùng bạch phù thủy, xưa nay đều là tử địch, mà ở khu vực mẫn cảm như sông Hằng bình nguyên này, khi đối phương nghe thấy Lâm Lôi là hắc vu sư, không động thủ trong nháy mắt đã là rất tin tưởng Kiều Trị rồi.

“Mấy năm trước ta đã rời khỏi Hắc Vu vực, hiện tại sinh hoạt ở Bất Dạ Thành!”

Lâm Lôi nghĩ một hồi, vẫn nửa thật nửa giả nói ra tin tức của chính mình, “Đồng thời, ta cũng học tập ở Hoa Viên Bốn Mùa…”

“Nhìn đi! Ta biết mà! Lâm Lôi là người dũng cảm hiền lành như thế, làm sao có khả năng là loại hắc vu sư tàn nhẫn kia chứ!”

Kiều Trị bắt đầu cười ha hả.

Mà sắc mặt mấy người Tây Nhị cũng tốt hơn rất nhiều.

Nhưng không biết những phù thủy đã chết trên tay Lâm Lôi kia, khi nghe thấy Kiều Trị nói thế thì sẽ có cảm tưởng thế nào, có thể bị tức chết thêm lần nữa hay không?

“Đúng rồi, Lâm Lôi, cậu đến đây cũng là vì chuyện bí cảnh sao?”

Bí cảnh sông Hằng là chuyện lớn như vậy, khiến toàn bộ phù thủy giới ở Nam Hải bờ động tâm, trước đó có một phần kiến thức căn bản liên quan đến bí cảnh cũng nhanh chóng truyền ra, bởi vậy mấy người Kiều Trị cũng không phải không biết gì về việc này.

Lâm Lôi nhìn ánh mắt lo lắng của Kiều Trị, còn có tầm mắt mơ hồ của mấy học đồ khác, đột nhiên có chút bừng tỉnh.

Nhìn dáng vẻ này thì có lẽ Kiều Trị đã coi hắn là loại phù thủy học đồ không biết trời cao đất rộng, muốn vào bí cảnh sông Hằng thử vận may.

Cũng khó trách, từ từ sau khi có tin tức về bí cảnh truyền ra, các phù thủy học đồ mang theo ước mơ phất nhanh, bắt đầu cuồn cuộn không ngừng từ bốn phương tám hướng hướng chạy tới bí cảnh sông Hằng.

Trong số bọn họ có kẻ trực tiếp chết trên đường đi, có kẻ lại khổ sở giãy dụa chung quanh lối vào bí cảnh, không được vào. Cũng có người trực tiếp bị các thế lực lớn mạnh mẽ chiêu binh hoặc là dụ dỗ trở thành bia đỡ đạn.

Nhưng cũng có một phần học đồ may mắn kiếm được một phần tài nguyên, sau đó thuận lợi trở về Bất Dạ Thành nơi các phù thủy tụ tập địa, bởi vậy tạo thành tiếng vọng càng to lớn hơn, hấp dẫn càng nhiều học đồ bước lên con đường mạo hiểm này.

Rất hiển nhiên, đám Kiều Trị cũng coi Lâm Lôi là học đồ như vậy.

“Lâm Lôi…” Kiều Trị trầm mặc lại, giống như đang sắp xếp lại ngôn ngữ: “Trong bí cảnh rất nguy hiểm, những học đồ này chúng ta không thể chịu được, cũng chỉ có những phù thủy chính thức kia mới là chủ lực!”

“Giống như rất nhiều bạn của ta đều đã mất mạng ở trong. Cậu còn trẻ… Không cần…”

“Cứ để hắn đi thôi!” Lúc này, Bối Tư Tháp ngồi một bên đột nhiên mở miệng.

“Nói không chừng vận may của Lâm Lôi hắn tốt, có thể thu được rất nhiều tài nguyên, cuối cùng thành công thăng cấp đây!”

Kiều Trị hơi nhướng mày, vận may là thứ có thể khẳng định sao? Đồng thời, Bối Tư Tháp nói nghe cũng quá dễ dàng rồi.

“Trên thực tế… Ta cũng vì nhiệm vụ từ học viện nên mới không thể không đi bí cảnh!” Lâm Lôi cười khổ nói.

“Thế à… Chẳng trách, ta đang nghĩ với tính cách của cậu, làm sao có khả năng làm ra hành động nguy hiểm như thế…” Kiều Trị vỗ vỗ vai bạn tốt, lộ ra vẻ mặt đồng tình và cười khổ.

“Lần này, nói không chừng hai chúng ta sẽ thật sự trở thành huynh đệ cùng khổ, biết đâu còn có cơ hội được phân phối đến cùng một chỗ. Dù sao, trong bí cảnh, bạch phù thủy đều tạo thành thống nhất liên minh…”

Nghe thấy cảnh ngộ của Lâm Lôi cũng giống bọn hắn, đều bị ép đi tới bí cảnh, mấy người Tây Nhị cùng Á Lịch Sơn Đại cũng lộ ra vẻ đồng bệnh tương liên, nhìn dáng vẻ này thì có lẽ do cảnh ngộ của Lâm Lôi đã gây nên bọn hắn cộng hưởng.

Loại nhiệm vụ này ở trong học viện chỉ đứng sau nhiệm vụ tử vong. Chỉ có những phù thủy học đồ không có hậu trường gì hoặc là đắc tội với người nào đó nên mới bị phái đi.

Chỉ là, trong nháy mắt quay đầu, Lâm Lôi nhạy cảm phát hiện trên mặt Bối Tư Tháp ẩn giấu một tia khoái ý rất khá?

“Cô ả này có lẽ vẫn luôn canh cánh trong lòng đối với chuyện lần trước sao?”

Trong lòng Lâm Lôi âm thầm nở nụ cười, đúng là cảm giác thấy khá mới mẻ.

Hiện tại cấp độ của hắn đã bỏ xa Bối Tư Tháp.

Ngay cả phù thủy chính thức đều đã chết ở trên tay Lâm Lôi không ít, một học đồ nho nhỏ có thể lật lên bọt nước gì?

Hiện tại Bối Tư Tháp dù giương nanh múa vuốt thế nào ở trước mặt hắn đi nữa, nhưng trong mắt Lâm Lôi thì cô ả chỉ giống như một con mèo mướp nhỏ thôi.

“... Dù sao cũng là cùng đường, Lâm Lôi, hay chúng ta đồng hành nhé!”

Lúc này, Kiều Trị lại đưa ra một cái đề nghị.

“... Tốt!” Lâm Lôi suy nghĩ một chút, dù sao hiện tại thời gian của hắn còn không ít, với tốc độ của mấy người Kiều Trị, cũng có thể đến bí cảnh sông Hằng trước kỳ hạn nên hắn cũng đồng ý.

Trước đó Kiều Trị và hắn có giao tình không tệ, có thể giúp đỡ thì giúp đỡ.

Đồng thời, đối với cô ả Bối Tư Tháp này, cũng có một chút chuyện cần giải quyết.

“Quá tốt rồi! Lâm Lôi cũng là học đồ cấp ba, như vậy thực lực đội ngũ chúng ta lại tăng cường không ít, dù có gặp phải giặc cướp cũng không cần sợ!” Kiều Trị lộ ra vẻ hưng phấn.

Mà mấy học đồ khác cũng không từ chối.

“Giặc cướp? Các cậu còn sợ chuyện này?” Lâm Lôi có chút ngạc nhiên mà hỏi, trong ấn tượng của hắn, gọi là giặc cướp chỉ là đám nông phu cầm quốc liềm mà thôi.

“Cậu lại không biết?” Kiều Trị càng kinh ngạc hơn cả Lâm Lôi, “Đối với việc cậu không biết gì mà dám đi tới đây như thế, ta biểu thị cảm giác sâu sắc kinh ngạc!”

Lập tức, Kiều Trị cẩn thận giải thích cho Lâm Lôi.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right