Chương 367: Kiều Trị và Bối Tư Tháp (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,897 lượt đọc

Chương 367: Kiều Trị và Bối Tư Tháp (2)

“Nếu như thuần túy là đám người bình thường tạo thành giặc cướp thì cũng không cần chúng ta ra tay, chỉ cần một mình Tây Nhị đã có thể khiến bọn hắn đến bao nhiêu chết bấy nhiêu, nhưng sông Hằng bình nguyên không giống, ở đây, bởi học đồ một mình trên đường cũng có nhiều, bởi vậy còn có giặc cướp chuyên môn nhằm vào phù thủy, thậm chí, nghe đồn trong đó còn có phù thủy chính thức tọa trấn…”

Bởi người đến bí cảnh sông Hằng phù thủy rõ ràng tăng nhanh, trị an lại cực kỳ hỗn loạn, có một số hắc vu sư đánh chủ ý tới nơi này.

Tuy rằng những hắc vu sư này đại thể cũng là học đồ, thực lực so với Lâm Lôi thì hoàn toàn không đủ phân lượng.

Phù thủy chính thức không dám động, nhưng chỉ là mấy học đồ thì vẫn không ngăn cản được đám hắc vu sư không nhịn được lòng tham lam tấn công —— So với đám bạch phù thủy bọn hắn giống đóa hoa trong nhà ấm, hắc vu sư học đồ từ nhỏ đã trưởng thành dưới pháp của dã thú thì rõ ràng sức chiến đấu của chúng càng mạnh hơn, luận về ý thức chiến đấu và nắm bắt thời cơ lại càng vượt xa bạch phù thủy.

Mà những phù thủy học đồ ở đây, đặc biệt là những người rời đi , trên người nói không chừng còn mang theo tài nguyên quý giá từ bí cảnh sông Hằng! Học đồ như vậy chỉ cần gặp được một người đã đủ để bọn chúng kiếm được một bút!

Học đồ hắc vu sư ôm ý nghĩ này cũng không phải số ít.

Bởi vậy, trên đường đi tới bí cảnh sông Hằng, khắp nơi đều che kín nguy hiểm.

Rất nhiều phù thủy học đồ ôm mộng đào vàng, thường thường còn chưa tới bí cảnh đã chết ở trên đường.

Lâm Lôi suy nghĩ một chút, dọc theo con đường này, hắn đúng là chưa bao giờ gặp phải giặc cướp.

Tình cờ có mấy tên tiểu tặc không mở mắt thì đều là số hai và số ba trực tiếp đi giải quyết.

Ngược lại, đối với hai người đã thành công thăng cấp dấu ấn kiếm sĩ không trọn vẹn bản kia tới, dù là người bình thường hay phù thủy học đồ, đều chỉ là chuyện mấy nhát kiếm mà thôi.

“Hóa ra là như vậy, xem ra là do ta may mắn…” Lâm Lôi sờ sờ đầu của chính mình, hàm hậu cười nói.

“Không thể không nói, vận may của cậu đúng là không tệ! Nhưng đó cũng là ở phía bên ngoài, khi chúng ta không ngừng thâm nhập vào sông Hằng bình nguyên, loại giặc cướp này sẽ càng ngày càng nhiều, mà các đại nhân bạch phù thủy đều đặt hết tinh lực ở bí cảnh, ngoại trừ ở mấy lối vào có cảnh giới thì những địa phương khác căn bản không được quan tâm…”

Kiều Trị vẫn tương đối hiểu rõ Lâm Lôi, biết đồng bọn đồng hành của mình khá là xấu bụng, khẳng định có lá bài tẩy gì đó.

Nhưng hắn có một điểm tốt, chính là thức thời, cũng rất biết làm người.

Thực lực của Lâm Lôi càng mạnh, đội ngũ của hắn lại càng an toàn, nếu như miễn cưỡng muốn tiếp tục hỏi, chỉ có thể ép Lâm Lôi đi, cái được không đủ bù đắp cái mất.

Trong suy nghĩ của hắn, Lâm Lôi có thể nhanh thăng cấp lên học đồ cấp ba như vậy, lại nhận nhiệm vụ từ tổ chức, có can đảm một mình đi tới đây thì nhất định có lá bài tẩy mạnh mẽ—— đáng thương cho Kiều Trị, hắn căn bản là không dám nghĩ tới việc Lâm Lôi đã lên cấp phù thủy chính thức.

Dù sao, khoảng cách từ học đồ cấp ba đến phù thủy chính thức có thể nói chính là lạch trời!

Cho dù là phù thủy học đồ thiên tài nhất, trước ba mươi tuổi đã thành công lên cấp cũng đã là tốc độ phi thường ưu tú!

Mà Kiều Trị biết Lâm Lôi có linh hồn thiên phú chỉ có cấp ba, căn bản sẽ không suy nghĩ tới phương diện này.

“Được rồi! Sau khi cậu gia nhập đội ngũ của ta, tuyệt đối là ăn ngon uống say!” Kiều Trị phi thường quen thuộc ôm vai Lâm Lôi, vỗ bộ ngực bảo đảm nói.

“Chí ít, rượu ngon và mỹ nữ sẽ không thiếu, nhìn thấy mỹ nữ mặc váy đỏ ở bên cạnh quầy bar kia không? Ánh mắt cô nàng ấy nhìn cậu rất có hứng thú đây! Ta dám đánh cuộc, chỉ cần cậu đi tới nói hai câu, đêm nay cô này chính là của cậu đến thời điểm… A! ! ! !”

Kiều Trị chưa nói được hai câu đã khôi phục bản tính sắc lang của hắn, lập tức liền bị Tây Nhị ngồi bên cạnh hung hăng véo một nhát khiến hắn phải kêu lên thảm thiết, đồng thời liên tục xin tha.

“Ha ha…”

Nhìn cảnh tượng này, không chỉ có mấy học đồ của Thấp Địa Hoa Viên, ngay cả Lâm Lôi đều có chút không nhịn được cười lên.

...

Cuối cùng đương nhiên Lâm Lôi không đi lên, ngay cả Kiều Trị cũng chỉ vui đùa một chút như thế để khiến bầu không khí sinh động hơn mà thôi.

Mà hiệu quả của việc này có vẻ tương đối khá, chí ít, sau khi xem qua Lâm Lôi đưa ra dấu án của Hoa Viên Bốn Mùa, mấy học đồ Á Lịch Sơn Đại và Lâm Lôi đều gần gũi hơn khá nhiều.

Ngay cả Bối Tư Tháp, cô ả này ở ngoài mặt cũng rất vui vẻ hoan nghênh Lâm Lôi gia nhập.

Đoàn người nghỉ ngơi trong thành nhỏ mặt, vừa rạng sáng ngày thứ hai lại lần nữa lên đường.

Nhiệm vụ của Cửu Hoàn Bạch Tháp và Thấp Địa Hoa Viên cũng có hạn chế thời gian, mấy người Kiều Trị cũng nhất định phải chạy tới địa điểm chỉ định trong thời gian quy định trước, bằng không sẽ trực tiếp bị học viện truy nã.

Bọn họ mới là học đồ! Một khi phát sinh chuyện như vậy, cả đời liền xong!

Bởi vậy, sau khi nhận được nhiệm vụ, dù có không muốn, cũng chỉ có thể ngoãn ngoãn phục tùng sắp xếp từ tổ chức, đi tới bí cảnh sông Hằng, nghênh tiếp con đường mờ mịt của chính mình.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right