Chương 386: Nhận lệnh (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,193 lượt đọc

Chương 386: Nhận lệnh (1)

Đa Lỗ Nhân trước đó đã xem qua thẻ công huân của Lôi Lâm, biết bên trên chỉ có hơn 560 điểm cống hiến.

Dù Lôi Lâm tiêu hết toàn bộ cũng trong phạm vi hạn mức của hắn, tự nhiên lộ ra vẻ phi thường hào phóng.

“Rõ! Đại nhân!”

Nhân viên bên trong hiển nhiên có biết Đa Lỗ Nhân, sau khi nhận một tấm tinh tạp đỏ như màu máu Đa Lỗ Nhân đưa tới thì mỉm cười nói với Lôi Lâm: “Vị đại nhân này! Bởi Đa Lỗ Nhân đại nhân sử dụng quyền hạn của hắn, bởi vậy, lần này tất cả vật phẩm trên màn ảnh đều sẽ giảm 10% cho ngài. . .”

“Rất tốt!”

Lôi Lâm gật gù: “Trước tiên cho ta ba phần hoa mê huyễn hư vô!”

Loại hoa này là tài liệu cần thiết để luyện chế rất nhiều thuốc thời thượng cổ, Lôi Lâm từng cho rằng ở Nam Hải bờ đã tuyệt tích, không ngờ ở đây lại phát hiện ra, thực sự là niềm vui bất ngờ.

“Ừm! Mỗi phần 50 điểm công huân!”

Nhân viên nhận thẻ công huân của Lôi Lâm, quét một cái trên một vật giống là như máy quẹt thẻ.

Keng! Trên huân chương phát ra tiếng vang lanh lảnh.

Lập tức, con số ở mặt sau đã biến đổi, từ 563 biến thành 428.

Chờ đến khi xác nhận điểm công huân tới sổ, nhân viên rất nhanh đưa ba lọ thủy tinh lớn chừng quả đấm cho Lôi Lâm, mà trong bình thủy tinh óng ánh long lanh, có thể thấy rõ một đóa hoa nhỏ có chút hư ảo màu trắng.

Đóa hoa nhỏ này nhìn phi thường xinh đẹp, xuyên qua cánh hoa và rễ cây nửa trong suốt, có thể mơ hồ nhìn thấy kinh mạch trong đóa hoa, đồng thời, ở giữa đóa hoa màu vàng óng còn có vài nhụy hoa màu vàng nhạt nhu nhược lộ ra.

Cả đóa hoa được chưa trong lọ thủy tinh, càng lộ ra vẻ mộng ảo.

“Mê huyễn hư vô hoa!”

Lôi Lâm nhận ba lọ thủy tinh, trong miệng lẩm bẩm.

“Loại tài liệu thực vật quý giá này một khi lộ ra trong không khí, sẽ tiêu tan rất nhanh. Bởi vậy, chúng ta chọn dùng thủy tinh có vu thuật đọng lại để bảo tồn, cách giải phong ấn thuật là. . .”

Nhân viên rất nhanh lại nói ra những chuyện cần chú ý cho Lôi Lâm.

Lôi Lâm gật gù, nhớ kỹ những chuyện này, đồng thời lại cất số tài liệu kia đi cẩn thận, sau đó lại chỉ vào màn hình:

“Đối với bút ký của Thái Văn đại sư, ta cũng ngưỡng mộ đã lâu, ta muốn cái kia. . .”

Đa Lỗ Nhân nhìn theo ngón tay Lôi Lâm chỉ, nhìn đến một hàng chữ nhỏ bên ngoài trên màn ảnh đổi vâth: ” Bút ký của Thái Văn đại sư; trạng thái: Không trọn vẹn, giá cả đổi bản đơn lẻ: 100 điểm công huân. . .”

Trên mặt của hắn cứng đờ. Nhìn dáng vẻ này thì có lẽ Lôi Lâm muốn một lần tiêu hết số điểm công huân.

Nhưng hắn vốn ôm tâm tư hao tài tiêu tai. Nghĩ tới chính hắn không dùng hạn mức một tháng thì thế nào, cho dù lần này Lôi Lâm tiêu phí toàn bộ, hắn vẫn chống đỡ được, cùng lắm thì chính hắn cố nhịn một tháng là được rồi, bởi vậy, cũng không có phản đối.

Lại bỏ ra 90 điểm công huân, sau khi nhận được một quyển bút ký có bìa màu đen đã khá tàn tạ, nụ cười trên mặt Lôi Lâm càng tăng lên.

“Mặt khác, lại cho ta phương pháp phối chế thuốc thượng cổ kia. Còn có cái này. . .”

Lôi Lâm không chút khách khí lại chỉ tới rất nhiều tài liệu quý giá cùng tri thức ngành học cao đẳng, trong này có một số loại mà hắn tìm mọi cách mà vẫn không thể có được, còn có một số loại là tri thức cao đẳng ở các học viện bạch phù thủy khác, có tiền cũng không mua được, mà hiện tại đều xuất hiện trên bảng đổi điểm công huân.

Mấy phút sau, con số trên thẻ công huân của Lôi Lâm nhanh chóng tiêu hao, trực tiếp biến thành 0.

Một lần trao đổi nhiều đồ như vậy, cho dù là nhân viên ở đây lâu như vậy, cũng rất khó gặp được mấy lần.

Đa Lỗ Nhân đau lòng muốn chết. Lôi Lâm này gần như đã tiêu sạch hạn mức tháng này của hắn, nhưng hiện tại, hắn đã có thể thở phào nhẹ nhõm: “Ha ha. . . Lôi Lâm cậu đổi nhiều như vậy, e rằng đã đủ để lọt vào top mua bán nhiều nhất ở nơi này. . .”

Nhưng lập tức, sắc mặt của hắn lại sững sờ.

Chỉ thấy trên mặt Lôi Lâm lộ ra một nụ cười xán lạn, lại lấy từ trong lồng ngực ra một tấm chứng minh thân phận, đưa cho nhân viên bên trong.

“Ta thấy quy định nếu công huân không đủ, cũng có thể dùng điểm cống hiến ở Hoa Viên Bốn Mùa lấy tỉ lệ 2: 1 để đổi, đúng không?”

Trong chớp mắt này, Đa Lỗ Nhân có cảm giác nụ cười của Lôi Lâm giống như ma quỷ vậy, mà chính hắn dường như đã rơi vào rồi một vực sau không đáy. . .

Chỉ chốc lát sau, Lôi Lâm mới cười vui vẻ từ trung tâm đổi điểm đi ra, mà Đa Lỗ Nhân đi sau lại mặt lạnh, nhanh chóng từ biệt.

Lôi Lâm tiêu phí ở trung tâm đổi điểm đã vượt xa hạn mức tháng này của hắn, mà một thành chênh lệch giá còn lại chính hắn phải bù vào! Sắc mặt Đa Lỗ Nhân có thể tốt mới là lạ!

Nhưng cuối cùng có lẽ hắn đang kiêng kỵ cái gì nên không trực tiếp trở mặt.

“Lại là một người đáng thương bị quy tắc ràng buộc!” Lôi Lâm nhìn chằm chằm vào bóng lưng Đa Lỗ Nhân, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng.

Các phù thủy chính thức có tuổi thọ dài đằng đẵng, bởi vậy, rất nhiều lúc, bọn họ đều sẽ thỏa hiệp đối với cường giả cùng cấp bậc, vì cuộc sống chung hòa bình sau đó.

Đa Lỗ Nhân cùng Lôi Lâm lại là người cùng một tổ chức, sau này khó tránh khỏi mỗi ngày gặp mặt.

Mà chính hắn lại có lỗi với Lôi Lâm trước, vì lẽ đó, lần này dù Lôi Lâm làm có chút quá tay, Đa Lỗ Nhân cũng đành nhẫn nhịn.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right