Chương 387: Nhận lệnh (2)
Nhưng cứ như vậy, Đa Lỗ Nhân từ thân phận hại người biến thành người bị hại, sau này nếu như xảy ra mâu thuẫn gì cùng Lôi Lâm, dư luận nhất định sẽ nghiêng về phía hắn.
Nếu như Lôi Lâm dự định vẫn lẫn trong trận doanh bạch phù thủy, vì chút lợi ích này mà vứt bỏ danh dự của chính mình, tự nhiên là một việc rất không sáng suốt.
Nhưng hắn lại không phải một bạch phù thủy thuần túy! Thiên Diệp Thủ đưa ra nhiệm vụ nằm vùng, đã đặt Lôi Lâm ở phía đối lập với toàn bộ thế lực bạch phù thủy.
Càng bết bát hơn chính là, chính Lôi Lâm cũng không chống cự được yêu cầu của đối phương, dù sao, phía sau đối phương còn có một hắc vu sư cấp hai mạnh mẽ! Càng có vô số liên hệ cùng toàn bộ thế lực hắc vu sư.
Bởi vậy, Lôi Lâm đoán dù cuối cùng hắn có thể thành công thoát thân, cũng khẳng định không thể sẽ tiếp tục sống ở trong Hoa Viên Bốn Mùa.
Sau này cho dù có gặp mặt Đa Lỗ Nhân, hai người là tử địch sẽ có độ khả thi nhiều hơn một chút! Nếu như vậy, hiện tại bớt dùng của hắn một điểm là hành vi kẻ ngu si mới làm ra!
Đối với vị Phó tổ trưởng tổ bảo vệ Đa Lỗ Nhân này, Lôi Lâm chỉ thoáng cảm thán rồi cũng mặc kệ không quan tâm nữa.
Bây giờ hắn đi tới kiến trúc trung tâm của Hoa Viên Bốn Mùa ở bí cảnh sông Hằng được phòng giữ càng thêm nghiêm ngặt, chờ đợi tiếp kiến, đồng thời tiếp mệnh lệnh mới.
Trong một gian phòng làm việc có bàn ghế hoàn toàn do thực vật xanh tạo thành, Lôi Lâm lần thứ hai nhìn thấy vị nguyên thủ Lai Ngang của Hoa Viên Bốn Mùa.
“Lai Ngang đại nhân!” Lôi Lâm khom mình hành lễ, kỹ thuật áp súc lực lượng tinh thần từ mụ phù thủy lúc này đã toàn lực vận chuyển lên.
Dưới kính mắt viền vàng của Lai Ngang là một đôi mắt toả ra ánh sáng trí tuệ, nhìn chằm chằm vào Lôi Lâm, thỉnh thoảng có vài tia nghi hoặc.
“Lôi Lâm phù thủy! Cậu ở khu mười ba làm ra cống hiến, hội nguyên lão chúng ta đều nhìn thấy!”
Sau một hồi quan sát rất lâu mà không có phát hiện gì, Lai Ngang nhẹ giọng mở miệng.
“Chúng ta nhất trí cho rằng, việc làm phù thủy phòng giữ đối với cậu hoàn toàn chính là khuất tài, cậu nên được một cương vị thích hợp để phát huy sở trường. . .”
Ngoài mặt Lôi Lâm vẫn tỏ vẻ cung kính, trong lòng lại trợn tròn mắt, chức vị gì càng thêm thích hợp? Còn không phải tùy tiện do các nguyên lão quyết định sao?
Trong long nghĩ thì nghĩ nhưng Lôi Lâm vẫn không dám lộ tâm tình của của mình ra ngoài.
Ngược lại, trên mặt hắn hiện ra một tia ửng hồng, hơi ngẩng lên đầu: “Cảm tạ hội nguyên lão sự tin tưởng ta, ta nhất định sẽ nỗ lực làm tốt chức vụ mới. . .”
“Rất tốt!” Lai Ngang gật gù, kí vài nét bút lên một phần nghị định bổ nhiệm trên mặt bàn.
“Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ! Ta tuyên bố, thăng cấp cho cậu làm Phó tổ trưởng tổ săn giết, do Hi Sơn quản lý! Đi tới chỗ hắn nhận lệnh đi!”
“Tổ săn giết! Hi Sơn!”
Trong nháy mắt Lôi Lâm lại nghĩ tới phù thủy ba mắt kia, nhìn tình hình này thì gút mắc giữa hắn cùng vị Hi Sơn phù thủy này không thể giải quyết nhanh như vậy.
“Làm sao? Cậu có dị nghị sao?” Lai Ngang rất hứng thú nhìn chằm chằm Lôi Lâm, giống như muốn dựa vào nét mặt của hắn để nhìn ra cái gì đến.
Một tia sóng tinh thần bí ẩn mà lại nhỏ bé còn bồi hồi bên thân Lôi Lâm, nỗ lực phân tích ra tâm tình chân thực của hắn.
Đáng tiếc, có chíp quét hình, tia lực lượng tinh thần này hoàn toàn không chỗ che thân.
“Không cái gì! Chỉ là có chút kinh ngạc! Dù sao, trước đó ta chỉ làm dược tề sư cùng phù thủy phòng giữ, đối với công tác ở tổ săn giết, thực sự có chút không quá hiểu. . .”
Lôi Lâm lạnh nhạt nói, che dấu vẻ mặt chân thực thật sâu ở đáy lòng.
“Việc này không có vấn đề gì, Hi Sơn sẽ cố gắng dạy cậu!”
Trên mặt Lai Ngang chất chứa ý cười, giống như thật sự không biết chuyện giữa Hi Sơn và Lôi Lâm.
“Được rồi! Ta sẽ cố gắng học tạp Hi Sơn đại nhân!”
Lôi Lâm trầm mặc lại, rốt cục tiến lên, tiếp nhận nghị định bổ nhiệm mới.
Chờ đến sau khi Lôi Lâm rời đi, Lai Ngang dùng quyền trượng gõ gõ sàn nhà.
Đùng! Đùng!
Tiếng vang có chút nặng nề vang vọng trong cả phòng làm việc, lập tức, giá sách bên cạnh văn phòng nứt ra.
Vô số thực vật dây leo tách ra hai bên, lộ ra một đường nối thâm thúy đen kịt.
Một phù thủy mặc áo choàng màu đen, bên trên còn có đường viền hoa màu máu từ trong thông đạo đi ra.
Làm người kinh ngạc chính là, vị trên trán phù thủy này vẫn còn có một con mắt thứ ba!
“Hi Sơn! Tên tiểu tử này sau này sẽ đến chỗ cậu! Cậu phải cố gắng nhìn hắn!” Lai Ngang nói với Hi Sơn.
“Đó là tự nhiên!” Hi Sơn gật gù, khóe miệng nứt ra một nụ cười khát máu.
“Ta tràn ngập hứng thú đối với việc hắn có thể tăng lên tới trình độ như thế này trong thời gian ngắn đấy!”
Sắc mặt Hi Sơn trở nên có chút nghiêm nghị lên: “Nhìn dáng vẻ thì lúc trước hắn được truyền thừa, e rằng không phải thứ đơn giản. . .”
Lai Ngang lắc lắc đầu.
“Vừa nãy ta nhìn kỹ, tiến độ nguyên tố hóa của Lôi Lâm cũng chính là ở tầm 50%, kết hợp với ghi chép trước đó hắn dùng điểm cống hiến để trao đổi kết tinh hạt năng lượng căn bản, hẳn là vì thế mà mạnh mẽ tăng lên lên. . . Mặc dù hắn có thể xông ra những chiến tích này, hẳn là do lúc trước trong di tích kia đã đoạt được vật phẩm ma hóa có uy lực lớn hoặc là bí kỹ. . .”