Chương 393: Lửa đen
Mấy phù thủy phía sau tấm thuẫn bởi vì có thiên phú vu thuật phòng ngự nên cho dù có tảng đá bắn đến trên người, cũng rất nhanh bắn ra ngoài, không chút tổn hại.
“Chít chít!” Sau khi thấy công kích của mình không có có hiệu quả, sự chú ý của khói đen ma quái cuối cùng cũng từ nước suối huyền ảo dời đi, chung quanh nó duỗi ra vô số xúc tu, bắt đầu lan về phía ba tên phù thủy này.
“Được! Ta sẽ hấp dẫn nó rời đi! Các người nhân cơ hội thu lấy nước suối huyền ảo đi!”
Tên đội trưởng này rống to.
Lập tức, ba tên phù thủy này không ngừng lùi lại, thỉnh thoảng đánh ra mấy vu thuật, dẫn dụ khói đen ma quái không ngừng rời xa vị trí lúc trước.
Mà thừa cơ hội này, hai thành viên khác trong đội ngũ bắt đầu nhanh chóng đuổi hết các động vật khác, đến khi bên cạnh nguồn suối đã không có sinh linh khác.
Bố Lai Khắc đi tới cạnh nguồn suối, trong miệng bắt đầu niệm thần chú thần bí.
Ầm ầm!
Khi tiếng chú văn không ngừng vang vọng bên nguồn suối, trên nước suối màu nhũ bạch cũng bắt đầu bốc lên từng bong bóng to lớn!
Oành! Lượng lớn nước suối huyền ảo chẳng khác nào cá voi hút nước, bị Bố Lai Khắc hút lên, ở giữa không trung không ngừng cô đọng, cuối cùng biến thành một khối thủy tinh màu nhũ bạch, rơi vào trong tay Bố Lai Khắc.
“Nhanh! Nhanh lên một chút! Ta đã sắp không kiềm chế được con khói đen ma quái kia rồi!”
Tên đội trưởng này nhìn thấy Bố Lai Khắc cùng một thành viên khác đang bắt đầu thu thập nước suối, đầu tiên trên mặt lộ ra một nụ cười, nhưng rồi lập tức lại biến thành sợ hãi.
Sau khi phát hiện mỹ vị bên mép mình đang bị người khác thu lấy. Con khói đen ma quái trước đó còn đang truy đuổi tên đội trưởng lập tức gào lên một tiếng giống trẻ con khóc nỉ non, bắt đầu quay đầu phóng tới nguồn suối.
“Ngăn cản nó! Tranh thủ thời gian!” Tên đội trưởng kia đã bắt đầu đỏ mắt.
“Gào ! ! !”
Khi những đội viên này đang luống cuống tay chân, từ trên bầu trời đột nhiên truyền đến một tiếng gầm gừ của sinh vật.
Sau khi nghe thấy tiếng gầm này. Tất cả phù thủy đều run lên, ngay cả con khói đen ma quái kia cũng ngừng động tác, lộ ra con mắt màu vàng to lớn, tràn ngập cảnh giác nhìn chằm chằm lên trên bầu trời.
Lập tức, bọn họ nhìn thấy một con nọc độc Phi Long to lớn. Thể hình lớn hơn ba phần so với nọc độc Phi Long phổ thông, cả người đều là vảy màu xanh lục bao quanh. Đôi cánh bạc giang rộng trong không khí, mỗi một lần đập đều khiến khí lưu đảo loạn.
“Chuyện này… Nọc độc Phi Long này hình như là…”
Tên đội trưởng có chút thất thần mở miệng.
“Không sai! Nọc độc Phi Long vượt qua giới hạn phù thủy, là tiêu chí của phù thủy kia! Đội trưởng, lần này chúng ta đúng là việc vui lớn hơn!” Một tên đội viên vừa cười khổ vừa nói, trên mặt thậm chí mơ hồ có một tia tuyệt vọng.
“Hả? Khói đen ma quái? Không sai! Đúng lúc cần hạt nhân…”
Một giọng nói của một người nghe phi thường trẻ tuổi, từ trên lưng nọc độc Phi Long vang lên, lập tức, một luồng gợn sóng phép thuật mạnh mẽ ầm ầm hạn xuốngd.
Đám phù thủy phía dưới lập tức cảm giác một luồng gợn song mạnh mẽ phả vào mặt, nguồn lực lượng này là khổng lồ như thế, hầu như không cho bọn họ phản kháng.
Khói đen ma quái vốn đang dây dưa ba phù thủy với lập tức bỏ qua mấy đối thủ này, sương mù màu đen trên người đột nhiên cô đọng hơn, thể tích cũng thu nhỏ lại. Nhìn có vẻ càng thêm ngưng tụ, hai mắt màu vàng trợn trừng, nhìn chòng chọc vào kẻ địch mới tới, trong miệng không ngừng rít gào.
Theo giọng nói khi nãy, một bàn tay màu đen, bên ngoài còn có ngọn lửa màu đen thiêu đốt mãnh liệt từ trên lưng nọc độc Phi Long duỗi ra, chộp tới khói đen ma quái!
Nơi bàn tay màu đen đi qua, hư không đều mơ hồ bắt đầu dập dờn.
Bàn tay lớn chưa đến, trên mặt đất đã nổi gió, đá nhỏ cùng cây cỏ bị mạnh mẽ thổi bay, lộ ra một mảnh đất trống.
Mà ở trung tâm vùng đất trống chính là vị trí con khói đen ma quái kia.
“Chít chít!” Ma quái ngửa mặt lên trời gầm thét, từ trong miệng không ngừng phun ra bom sương màu đen, những khói đen này ngưng tụ thành bom giống như mọc mắt vậy, trên không trung xẹt qua đường cong quỷ dị, chính xác chặn đứng bàn tay lớn có ngọn lửa màu đen thiêu đốt kia.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Sương mù màu đen nổ tung trước bàn tay lớn, những sương mù màu đen kia còn chưa kịp phát huy tác dụng gì đã bị ngọn lửa trực tiếp đốt tan, ngay cả một chút dấu vết cũng không lưu lại trên bàn tay.
Răng rắc!
Khói đen ma quái bắn ra công kích, cũng không thể ngăn cản tốc độ của bàn tay lớn hỏa diễm kia, trong ánh mắt khiếp sợ của đám phù thủy xung quanh, bàn tay lớn ngọn lửa màu đen trực tiếp chộp vào trên người khói đen ma quái.
“Oa oa!”
Ngọn lửa màu đen hừng hực trong nháy mắt đã bao trùm thân thể khói đen ma quái, vô số sương mù màu đen dần nhạt đi trong đám lửa, cuối cùng bị đốt thành hơi nước, dần dần bốc hơi lên.
Thể hình ma quái không ngừng thu nhỏ lại, vài giây sau cũng chỉ còn một nửa so với trước kia, ma quái kêu to đầy thống khổ, xúc tu ngoài rìa khói đen vô ý thức co lại, còn liên tiếp lăn trên đất, đáng tiếc những việc này đều không ngăn cản được bàn tay lớn.
Ngọn lửa màu đen vẫn tiếp tục đốt cháy trên người ma hình quái.
Lại qua mười mấy giây, toàn bộ khói đen ma quái bị ngọn lửa màu đen đốt cháy hầu như không còn, tại chỗ cũ chỉ còn một viên hắc trân châu.
Viên hắc trân châu này mặt ngoài bóng loáng long lanh, bên trong dường như còn có một đoàn khói đen nhỏ đang không ngừng biến ảo.
Ầm! Ầm!
Giữa bầu trời nọc độc Phi Long, lúc này cũng hạ xuống sân bãi trên, từ trên lưng nó nhảy cái kế tiếp phi thường trẻ tuổi nam tính phù thủy, đi tới trước hỏa diễm đốt cháy địa phương, đem Hắc Trân Châu thu vào trong lồng ngực.
“Nọc độc Phi Long to lớn, còn có ngọn lửa màu đen! Không sai, hắn nhất định chính là “Lửa đen” Lôi Lâm của Hoa Viên Bốn Mùa!”
Tên đội trưởng này cười khổ, lúc trước, hắn cũng cảm giác được một luồng lực lượng tinh thần cực lớn đến đáng sợ, bên trong lại mang theo năng lượng nguyên tố âm u khổng lồ giáng xuống, giám thị nhất cử nhất động của bọn hắn.
Bị luồng tinh thần lực này giám thị, hắn muốn động đậy cũng cần tiêu tốn càng nhiều khí lực hơn so với bình thường, tự nhiên cũng không thể nói là chạy trốn hoặc là phản kích.
“Lửa đen Lôi Lâm? Đó không phải là người trước kia của học viện chúng ta…”
Một tên đội viên bên cạnh che miệng lại, vẻ mặt phi thường khiếp sợ.
Là phù thủy của học viện Hăc Cốt Lâm, bọn hắn tự nhiên biết có một thiên tài dược tề học vì nổi lên xung đột cùng Lily gia tộc, cuối cùng bị ép ra học viện.
Tuy rằng lúc đó học đồ trong truyền thuyết kia đã thăng cấp thành phù thủy chính thức, nhưng nghe nói và chính mình nhìn thấy là hai việc khác nhau.
Đồng thời, hiện tại Lôi Lâm lộ ra thực lực đã xa vượt xa cấp bậc mới lên cấp, ngay cả đám lão nhân bọn họ đều chỉ có thể dõi mắt ngóng nhìn.
” Địa vực lớn như thế, thế mà chúng ta lại va vào, vận may như thế này…”
Tên đội trưởng lắc lắc đầu, lập tức nhanh chân che trước mặt vài tên đội hữu “Các ngươi đi mau! Để ta ở lại cản hắn!”
“Đội trưởng!” “Đội trưởng!”
Mấy tên đội viên lộ ra vẻ mặt giãy dụa.
Bố Lai Khắc còn trực tiếp tiến lên vài bước, sóng vai cùng đội trưởng đứng thẳng: “Muốn ở lại thì ta cũng ở lại, ta thân là phù thủy điều tra trong đội ngũ, không kịp thời phát hiện kẻ địch là lỗi của ta…”
Tuy rằng, lấy thực lực của Bố Lai Khắc muốn phát hiện ra Lôi Lâm quả thực chính là vọng tưởng, càng không cần phải nói, rễ cây điều tra của Bố Lai Khắc chủ yếu là nhằm vào mặt đất, đối với kẻ địch ở không trung thì hoàn toàn không có hiệu quả gì.
“Đội trưởng!” Mấy tên đội viên khác và tên đội trưởng này có vẻ có cảm tình rất tốt, chần chừ một lúc, còn có một người cũng lưu lại.
Mà hai người khác nhìn nhau một chút, trên người đột nhiên bùng nổ ra một luồng hạt năng lượng căn bản, trong nháy mắt đã chạy đi mười mấy mét, lập tức không muốn sống bắt đầu lao nhanh.
“Sao đột nhiên có cảm giác mình giống như trở thành nhân vật phản diện vậy?” Ở đối diện, Lôi Lâm sờ sờ cằm của chính mình, đột nhiên có chút buồn cười.
Tuy rằng, những phù thủy học viện Hắc Cốt Lâm này trước bước ngoặt sinh tử còn có thể biểu hiện ra đoàn kết như thế thực sự khiến Lôi Lâm bất ngờ.
Nhưng dù là hắc vu sư, cũng luôn có một hai bằng hữu như vậy, chớ nói chi tới tiểu đội đã hợp tác rất lâu rồi, nếu là không có mấy phần tín nhiệm thì e rằng lần thứ nhất làm nhiệm vụ đã bị diệt toàn quân.
” Phù thủy của học viện Hăc Cốt Lâm?”
Lôi Lâm nhìn áo bào đen dị thường quen thuộc trên người bọn hắn, đột nhiên hơi xúc động, mấy năm trước, hắn vẫn là một học đồ nho nhỏ, thậm chí vừa thấy loại trang phục này thì phải kính cẩn hành lễ.
Nhưng hiện tại, sự sống còn những phù thủy chính thức này trực tiếp nằm trên tay hắn.
Loại cảm giác điên đảo này, thực sự là có chút kỳ dị.
“Các người muốn từ bỏ phản kháng, hay muốn ta động thủ?” Lôi Lâm mặt không hề cảm xúc, lạnh lùng hỏi.
Câu nói này vừa ra, tình cảnh lập tức đến mức độ không cách nào cứu vãn.
“Liều mạng với hắn! Động thủ!” Trên mặt đội trưởng lóe lên vẻ kiên nghị, lập tức rống to.
Răng rắc! Trên tay hắn đột nhiên có thêm hai thanh trường đao dùng băng phiến đọng lại, mạnh mẽ chém tới Lôi Lâm!
Mà dưới chân Bố Lai Khắc lại sinh ra vô số xúc tu, những xúc tu này vặn vẹo lan tràn, ở trước mặt hắn hình thành một cây búa to lớn.
Búa lớn giơ lên thật cao, lập tức mạnh mẽ đập tới Lôi Lâm.
Còn tên phù thủy Cuối cùng kia lại liên tiếp sử dụng mấy phụ trợ vu thuật trên thân đồng bạn, lại bố trí một mặt tấm khiên nham thạch to lớn trước thân bọn hắn.
“Phối hợp không tệ! Đáng tiếc! Chỉ là vô dụng!”
Lôi Lâm lạnh nhạt đánh giá, cũng không động thủ, từ trong bóng tối bỗng bốc lên vô số bóng tối xúc tu.
Những xúc tu này giống rễ cây thực vật, che kín bầu trời, hầu như toàn ngăn trở bầu trời ở đây.
Cả thiên địa bỗng nhiên âm tối lại.
“Bóng tối chi vực!”
Lôi Lâm nhẹ giọng nói, lập tức, cả người hắn đều hóa thành bóng đen, tiêu tan ở trong hư không.
Ầm! Ầm!
Dao băng cùng búa lớn công kích trên đất trống, trên mặt đất nổ ra hai lỗ thủng to lớn, ở xung quanh còn có từng tia khói xanh bốc lên.
“Cẩn thận phòng ngự!” Người đội trưởng này rống to.
“Đã muộn! Trong bóng tối, ta ở khắp mọi nơi!”
Hắc quang lóe lên, thân ảnh Lôi Lâm trực tiếp xuất hiện trong tấm chắn nham thạch.