Chương 410: Ô Uế điểu (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 3,316 lượt đọc

Chương 410: Ô Uế điểu (2)

Trước đó hắn còn chắc chắn có thể áp chế Lôi Lâm, nhưng hiện tại, thông qua thăm dò vừa nãy, hắn lại ngơ ngác phát hiện, phù thủy trước đó bị chính mình xem thường này đã đuổi kịp bước chân của chính mình, trở thành một phù thủy đỉnh cao mạnh mẽ! Thậm chí có thể không kém hắn!

Hiện tại Hi Sơn đối mặt với Lôi Lâm sẽ không vậy tùy ý như trước đây nữa, hắn đã nâng địa vị của Lôi Lâm ở trong lòng hắn lên tới mức là đối thủ bình đẳng của hắn.

Đối với lời thán phục của Hi Sơn, Lôi Lâm chỉ khẽ mỉm cười.

Vừa rồi hắn còn ẩn đi một phần sức mạnh từ thuật sĩ huyết mạch, nếu không e là Hi Sơn sẽ ngây dại ra.

Hắn cầm lấy tấm thẻ công huân của mình quét qua tấm thẻ màu xanh lục một cái!

Keng! Một ánh sáng lấp loé, trong nháy mắt phía trên thẻ công huân của Lôi Lâm từ 0 đã biến thành 1500.

“Được rồi! Hiện tại, Lôi Lâm phù thủy, cậu có thể đi về nghỉ ngơi trước một chút, đồng thời chờ đợi tin tức từ hội nguyên lão. . .” Hi Sơn chậm rãi nói.

Lôi Lâm biến hóa, đã khiến hắn cảm thấy có chút xa lạ, bây giờ hắn cần thời gian để nghiên cứu đối sách.

“Cảm ơn!”

Lôi Lâm đứng lên, hơi cúi người, mọi cử động đều lộ ra vẻ tao nhã.

. . .

“Thật không? Thực lực có thể so sánh với cậu?”

Trong một căn phòng do các loại dây leo thực vật tạo thành, trong tay Lai Ngang cầm cái chén sứ màu trắng đặt trên mặt bàn, một tay chống lên trán, một cái tay hơi cong ngón tay lên, vô thức gõ nhịp trên bàn, phát sinh từng tiếng vang trầm trầm.

Lúc này Lai Ngang nhìn thật giống một ông lão tinh thần không tốt lắm, nhưng người quen thuộc đều biết, đây là trạng thái ông ta đang suy nghĩ.

Hi Sơn bình tĩnh đứng nghiêm một bên, chờ đợi vị nguyên lão của Hoa Viên Bốn Mùa này đưa ra quyết định cuối cùng.

“Nếu nói như vậy! Điều lệnh để hắn đảm nhiệm vị trí tổng bộ Tuần sát sứ là được rồi!” Lai Ngang suy nghĩ nửa ngày, mãi đến khi khói trăng trong chén sức trên mặt bàn đã hoàn toàn biến mất thì mới lạnh nhạt lên tiếng.

“Rõ!” Đối với chuyện này, Hi Sơn chỉ hơi gật đầu.

“Còn nữa! Ta phát hiện có lẽ trước đó chúng ta để ý tới tên tiểu tử kia có vẻ hơi thiếu. . . Tìm thời gian đi, tối muốn gặp hắn. . .”

Sau khi nói xong, Lai Ngang khẽ duỗi eo mỏi rồi nhìn Hi Sơn.

“Lẽ nào cậu không biết khi một ông lão sắp sửa ngủ trưa mà tới quấy rầy là một chuyện thất lễ sao?”

“Xin lỗi! Ta cáo lui trước!”

Hi Sơn nhanh chóng khom lưng đi ra ngoài, khóe miệng lại hiện ra một nụ cười thần bí.

“Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ sao?”

Ở phía sau hắn, trong miệng Lai Ngang thì thào cái tên này.

Thiên phú của Lôi Lâm, ông ta đương nhiên nhìn thấy, nếu như hắn thành tâm gia nhập Hoa Viên Bốn Mùa, nếu như trên người hắn chiếm được truyền thừa di tích có giá trị không phải quá cao như vậy, Lai Ngang cũng không đến nỗi không để ý mặt mũi mà sử dụng thủ đoạn, mơ ước truyền thừa của hắn.

Nhưng hiện tại, đầu tiên, từ việc thực lực của Lôi Lâm không ngừng tăng lên thì có thể thấy đồ mà hắn chiếm được hoàn toàn không đơn giản như phán đoán lúc trước.

Lợi ích to lớn, đáng giá để Lai Ngang liều lĩnh nguy hiểm ra tay.

Đồng thời, căn cứ vào tin tức mà ông ta thu được, sau khi Lôi Lâm gia nhập Hoa Viên Bốn Mùa, vẫn lui tới cùng một số hắc vu sư, thậm chí, còn liên quan đến mấy đại án xảy ra ở Bất Dạ Thành !

Vậy thì rất đòi mạng! Bất kỳ tổ chức nào đều sẽ không khoan dung cho kẻ không trung thành!

Tuy rằng hiện tại mới chỉ là suy đoán, nhưng cũng đủ khiến Lai Ngang động thủ!

Ông ta là tồn tại đã trở thành phù thủy cấp hai! Mà mỗi một đẳng cấp phù thủy đều giống lạch trời vậy, dù Lôi Lâm kế thừa truyền thừa phi thường cao cấp, chỉ cần vẫn chưa chính thức tiến vào cấp hai, như vậy, ở trước mặt phù thủy cấp hai chân chính, hắn cũng không có chút sức đánh trả nào!

Chỉ cần một vấn đề là tinh thần thực chất hóa, đã có thể áp đảo đại đa số phù thủy cấp 1!

. . .

Mà lúc này Lôi Lâm, dường như không biết gì đối với tất cả những chuyện này.

Lúc này hắn đang ở trong một gian phòng thí nghiệm, trong tay cầm một ống nghiệm chứa chất lỏng màu xám, trong đôi mắt bốc lên ánh sáng màu xanh lam, không ngừng quét hình.

” Dung dịch lông chim ô uế điểu! Nghe đồn ở thời thượng cổ, ô uế điểu và thẩm phán chi nhãn là tử địch trời sinh, lông chim của nó cũng chứa một tia thuộc tính hỗn loạn của bản thể, là thứ mà những kẻ lừa đảo yêu nhất. . .”

Chíp tổng kết ra tư liệu phóng đến trước mắt Lôi Lâm.

“Căn cứ vào tư liệu và mô phỏng thí nghiệm, phần dung dịch này thực sự có thể giải quyết lời thề ràng buộc với Hoa Viên Bốn Mùa. . . Chỉ là, sau đó không chỉ có vấn đề là một lời thề. . .”

Lôi Lâm lẩm bẩm, trong lúc lơ đãng lại liếc mắt nhìn tình trạng của chính mình.

“Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ là thuật sĩ cấp 1 có huyết mạch: Khoa Mạc Ân cự xà; sức mạnh: 20. 1; nhanh nhẹn: 13. 4; thể chất: 25. 9; tinh thần: 76. 1; pháp lực: 76(pháp lực do lực lượng tinh thần đồng bộ quyết định); tiến độ tinh thần nguyên tố hóa: 90%; trạng thái: Trái tim đang cải tạo- tiến độ 69%

Trái tim là vị trí Khoa Mạc Ân cự xà tạo máu, thuật sĩ thượng cổ thông qua cải tạo trái tim để thu được sức sống mãnh liệt và năng lực tạo máu như bọn nó!”

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right