Chương 424: Huyết Thủ ra tay

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 2,889 lượt đọc

Chương 424: Huyết Thủ ra tay

“Lôi Lâm phù thủy! Ta lấy danh nghĩa Phó tổ trưởng tổ bảo vệ, ở đây lâm thời trưng dụng cậu! Đám áo bào đen chết tiệt kia đang cướp đoạt tổng bộ của chúng ta, giết thân nhân cùng bằng hữu của chúng ta, ta cần cậu! Cùng đi với ta chống lại kẻ địch!”

Trên mặt Đa Lỗ Nhân có vẻ tức đến nổ phổi, càng có lửa giận hừng hực, xem ra, hắn thật lòng trung thành đối với Hoa Viên Bốn Mùa.

Là một thế lực bạch phù thủy cực lớn, Hoa Viên Bốn Mùa vẫn có lực liên kết rất mạnh mẽ.

Bởi vậy, cho dù đến tình huống này mà vẫn còn có rất nhiều phù thủy chính thức thậm chí học đồ không màng sống chết chém giết.

“Xin lỗi! Ta từ chối!” Lôi Lâm lạnh nhạt mở miệng.

“Ngươi nói cái gì?” Đa Lỗ Nhân trừng lớn hai mắt, giống như không thể tin tưởng.

“Ta nói là ta từ chối! Hiện tại ta là tổng bộ Tuần sát sứ! Luận địa vị còn có thể ngang hàng với vị tổ trưởng đã chết của các anh, dù là hắn cũng không có quyền lực điều động ta, anh dựa vào cái gì?”

Lôi Lâm hơi híp mắt nói khiến Đa Lỗ Nhân tức giận đến mức hai tai bốc khói.

“Cậu… Cậu dám…” Đa Lỗ Nhân chỉ vào Lôi Lâm, ngón tay cũng bắt đầu khẽ run lên.

Nhưng môi hắn nhúc nhích nửa ngày vẫn không nói được câu nào, Lôi Lâm cho ra lý do phi thường hợp lý, với địa vị bây giờ của hắn đúng là không thể điều động Lôi Lâm còn cao hơn hắn 1 cấp.

“Như vậy! Lôi Lâm đại nhân! Hện tại cậu muốn đi nơi nào?”

Đa Lỗ Nhân siết chặt nắm tay, con mắt nhìn chòng chọc vào Lôi Lâm, đột nhiên đặt câu hỏi.

“Anh đang quản chuyện của ta sao?” Lôi Lâm lạnh giọng nói, nhìn đại hán này.

“Không phải! Chỉ là lúc này tổng bộ vừa vặn có sứ giả tới. Phòng thủ ở khu thí nghiệm số ba, ta cảm thấy ngài hẳn nên đi gặp một chút?” Đa Lỗ Nhân cúi thấp đầu, trong giọng nói lại không nhường nhịn chút nào.

“Tổng bộ sứ giả?” Lôi Lâm hơi nhướng mày. Đây chính là chức vị chính quy, đại diện ý chí cho toàn bộ Hoa Viên Bốn Mùa, địa vị so với Tuần sát sứ lâm thời là hắn thì cao hơn nhiều.

“Trước đó sao ta không biết? Là ai?” Lôi Lâm hỏi.

“Là đệ tử thân truyền của Lai Ngang đại nhân! Ngõa Đức đại nhân!” Đa Lỗ Nhân nói ra một cái tên bất ngờ rồi lại hợp tình hợp lí.

“Là hắn à! Chẳng trách!” Lôi Lâm gật đầu.

Ngõa Đức là phù thủy từ nhỏ bồi dưỡng ở Hoa Viên Bốn Mùa, từ người bình thường đến học đồ lại tới phù thủy, tất cả của hắn đều liên quan đến Hoa Viên Bốn Mùa, phương diện trung thành cũng không có vấn đề.

Đồng thời, Lai Ngang chủ quản nơi này lại là đạo sư của hắn, ở phương diện giao lưu cùng câu thông lại càng có ưu thế hơn.

“Thời điểm như thế này lại đúng lúc có sứ giả tới, phiền phức…” Lôi Lâm giật mình.

Chợt Đa Lỗ Nhân lại nhìn chằm chằm Lôi Lâm: “Đại nhân. Ngài xem…”

“Nếu như sứ giả từ tổng bộ đến rồi, hiện tại lại là tình huống như thế, ta đương nhiên phải đi gặp một lần!” Lôi Lâm lạnh nhạt nói.

Lập tức, hắn lại liếc mắt nhìn chung quanh, bởi hắc bạch phù thủy đang đại chiến, không có ai rảnh chú ý tới hắn ở bên này.

Đồng thời, bởi vị trí hai người ở nơi này vừa vặn nằm ở một góc, khả năng bị nhìn tới cũng hầu như là số không.

Sau khi phát hiện ra tình huống này, vẻ mặt Lôi Lâm càng thêm bình tĩnh, thu hai tay vào ống tay áo.

“Vậy thì tốt… A…”

Trên mặt Đa Lỗ Nhân đầu tiên là vui vẻ, bên trong đôi mắt lập tức lóe qua ánh sáng phức tạp, dường như trong đầu đang ấp ủ âm mưu quỷ kế gì. Nhưng tất cả những thứ này đều bị một bàn tay với huyết diễm đỏ tươi đang thiêu đốt đánh gãy.

Bên ngoài đôi tay đỏ tươi này có ngọn lửa màu đỏ ngòm đang thiêu đốt, thật giống như đang phá xé nát trang giấy vậy, trực tiếp xuyên thủng thiên phú vu thuật phòng ngự bên ngoài của Đa Lỗ Nhân, ấn vào lồng ngực hắn.

Trên mặt Đa Lỗ Nhân chợt lóe lên vẻ không thể tin tưởng, rồi lập tức hóa thành tro tàn trong ngọn lửa màu đỏ ngòm.

Lôi Lâm lạnh nhạt thu hai tay về, bây giờ hắn có thể nói là người mạnh nhất dưới phù thủy cấp hai. Mà Đa Lỗ Nhân này còn không phải phù thủy cấp 1 đỉnh cao, Lôi Lâm lại toàn lực đánh lén, tự nhiên bị một đòn giết chết!

Trong đống tro tàn lại có chút điểm sáng màu xám bay lên, hóa thành một đầu lâu màu xám, bắn tới Lôi Lâm.

“Ồ! Đánh dấu dấu ấn sao? Không ngờ trên người Đa Lỗ Nhân còn có vật này!”

Trong mắt Lôi Lâm chợt lóe lên màu máu, hai tia sáng màu máu từ trong con ngươi hắn bắn nhanh ra, rơi thẳng tắp xuống dấu ấn.

Xì xì! Từng luồng sương trắng bay lên, dấu ấn đầu lâu kia lập tức tản ra dưới tia sáng màu đỏ ngòm, biến thành từng vết lốm đốm màu xám biến mất trong không khí.

Dấu ấn đánh dấu này tương tự dấu ấn trên người Ba Tát Vi và Thác Lôi Tát Tư mà trước đó Lôi Lâm từng giết qua, đều là một loại đánh dấu phù thủy dùng để đánh dấu kẻ thù.

Trước đây khi Lôi Lâm còn là học đồ, loại dấu ấn này đối với hắn nếu bị nhiễm phải thì sẽ rất khó xóa đi, đồng thời rất dễ dàng bị phù thủy phát hiện, bởi vậy đều chọn dùng thủ đoạn gián tiếp để đánh giết hai học đồ kia.

Nhưng hiện tại đã khác! Bản thân Lôi Lâm đã trở thành phù thủy cấp 1 đỉnh cao! Đấu ấn của phù thủy bình thường đối với hắn cũng chính là chuyện tốn chút lực lượng tinh thần là có thể hoàn toàn loại bỏ.

Bây giờ hắn chỉ có chút e sợ đối với dấu ấn mà phù thủy cấp hai tự mình bố trí ra để đánh dấu, dấu ấn cấp 1 khác đã không thể lọt vào mắt hắn.

” Con rối bóng tối!” Sau khi làm những chuyện này, Lôi Lâm còn không vừa lòng, chỉ tay về đống tro cốt trên đất.

Một con rối bóng tối màu đen đột nhiên từ trong khe hở bóng tối chui ra, lập tức nhảy vào đống tro cốt.

Những tro cốt này bị con rối bóng tối nhảy vào đã không ngừng kéo dài, lớn lên, lập tức biến thành một đại hán tương tự Đa Lỗ Nhân.

Khuôn mặt và trang phục đều giống nhau như đúc, chỉ là lúc này da dẻ toàn thân con rối bóng tối đều là màu đen, nhìn có chút quỷ dị cùng đáng sợ.

“Nghĩ hình thuật!” Lôi Lâm duỗi tay một cái, một vầng sáng màu nhũ bạch ngưng tụ trong lòng bàn tay của hắn, lập tức bắn tới trên người con rối.

Dưới tác dụng của nghĩ hình thuật, da dẻ của con rối trong nháy mắt trắng ra, trên mặt cũng có thần thái, nhìn không khác gì Đa Lỗ Nhân trước đó.

“Đi thôi! Xuất hiện trước mặt phù thủy Hoa Viên Bốn Mùa, lại tìm một thời cơ thích hợp rồi chết trận!” Lôi Lâm phân phó.

Con rối bóng tối biến thành Đa Lỗ Nhân khom người chào Lôi Lâm rồi lập tức rời khỏi nơi này.

“Ở thời điểm này, đi gặp người lãnh đạo là để tao làm con cờ thí sao?”

Lôi Lâm nhìn vị trí lúc trước Đa Lỗ Nhân đứng, sắc mặt vô cùng bình tĩnh.

“Hiện tại dù đi đánh giết hắc vu sư hay bạch phù thủy, kỳ thực đều là chuyện không có ý nghĩa, kho báu chân chính còn ở nơi đó chờ ta đây! Thời gian phi thường quý giá, nào còn có thời gian chơi với các người…”

Lôi Lâm vốn muốn thừa dịp hỗn loạn kiếm chút chỗ tốt, nhưng Đa Lỗ Nhân lại dốc hết sức lừa Lôi Lâm đi gặp tổng bộ sứ giả, lại thuận lý thành chương bị mộ binh.

Việc này và ý định lúc đầu của Lôi Lâm hoàn toàn trái ngược, bởi vậy, Đa Lỗ Nhân hẳn phải chết!

“Hiện tại nên là thời điểm Huyết Thủ lộ mặt!”

Lôi Lâm tự lẩm bẩm, trên tay phải loé lên ánh sáng, đã biến ra một tấm mặt nạ màu đỏ ngòm, bị hắn đeo lên mặt, lập tức, kiểu dáng áo choàng trên người hắn cũng bắt đầu thay đổi, từ áo bào trắng trở thành đỏ tươi, giống như là dùng máu tươi nhuộm thành vậy.

Đồng thời, khí tức trên người hắn cũng thay đổi theo, trở nên phi thường máu tanh cùng tà ác! ! !

Chỉ nhìn một chút đã đủ khiến chính thức phù thủy bị doạ chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.

Đây là thân phận Lôi Lâm dùng trong tổ chức Thiên Diệp Thủ—— Huyết Thủ, lúc này chính thức ra trận!

Sau khi hóa thân thành Huyết Thủ, Lôi Lâm phân biệt phương hướng một hồi rồi lập tức chạy vè phía phòng khách giao dịch công huân.

Có sẵn chỗ tốt mà không kiếm mới là kẻ ngu si!

Mà chiến đấu ở phòng khách giao dịch công huân cũng kịch liệt nhất, các loại vu thuật bay loạn, trực tiếp đánh sập phòng khách đã được gia cố mất một nửa.

Trên phế tích, phù thủy mặc áo bào màu trắng của Hoa Viên Bốn Mùa phòng giữ, cùng phù thủy của Thiên Diệp Thủ mặc áo bào đen đang không dây dưa lấy nhau.

Trên mặt đất rải rác các loại tài nguyên linh tinh, còn có quả cầu thủy tinh tri thức nằm trong góc phế tích.

“Hả?”

Khóe mắt Lôi Lâm thoáng nhìn, trong nháy mắt phát hiện ở góc chiến trường có mấy bóng đen đang trốn, gợn sóng trên người lại mới là cấp bậc học đồ! LẠi dám tới tham gia chiến đấu giữa các phù thủy, thực sự là điếc không sợ súng.

Những bóng đen này ẩn núp chiến trường giác, dùng ánh mắt tham lam, đánh giá một ít tài nguyên tán loạn trên mặt đất.

Những thứ này bình thường dù là bọn hắn đánh đổi cả mạng sống, cũng không nhất định có thể có được, hiện tại thừa dịp chiến loạn, một số học đồ lớn mật lại đánh chủ ý tới những tư nguyên này.

Ầm! Một tia sáng băng lam bắn ra, tàn dư từ gợn sóng trong nháy mắt bắn trúng một tên học đồ.

Tên học đồ kia còn không kịp kêu một tiếng, lập tức hóa thành một bức tượng đá.

Tình cảnh khốc liệt này nhất thời doạ lui rất nhiều học đồ.

Nhưng cũng có mấy tên có vận may vô cùng tốt, sau khi nhặt được một chút tài liệu cùng tài nguyên, thuận lợi rời đi chiến trường.

Mà phù thủy chính thức ở đây tuy rằng cũng phát hiện bọn hắn, nhưng chẳng muốn quan tâm tới đám kiến nhỏ kia.

Những học đồ này chính là lợi dụng tâm lý này của đám phù thủy đại nhân, dùng tính mạng làm tiền đặt cược, muốn tìm kiếm một cơ hội hướng lên trên! Mà mặc kệ mỗi một phù thủy chính thức ở đây chỉ cần tùy ý khó chịu khi nhìn bọn hắn, trong nháy mắt bọn hắn sẽ đối mặt với tai ương ngập đầu! ! !

Lôi Lâm đột nhiên hơi xúc động, đây chính là con đường của phù thủy, máu tanh mà tàn khốc.

Hắn bước bình tĩnh bước tiến, tiến vào ở giữa chiến trường.

“Là Huyết Thủ đại nhân!” “Huyết Thủ đại nhân tới!” Đám phù thủy của Thiên Diệp Thủ ở đây dồn dập hét lên kinh ngạc.

Trong đó, một phù thủy như con chuột lớn màu đen càng nhanh chóng vùng thoát khỏi đối thủ của nó, đi tới trước mặt Lôi Lâm rồi hành lễ.

“Lại là Huyết Thủ đại nhân! Thực sự là lâu không gặp!”

Lúc này trong đôi mắt màu xanh lục của con chuột này đều là vẻ lấy lòng.

Từ khi Lôi Lâm biểu hiện ra thực lực hơn người trong mấy lần chiến đấu, đặc biệt lại khiến đầu trọc Phúc Xà vô thanh vô tức biến mất, con chuột lớn này lập tức rất thức thời nhận lỗi với Lôi Lâm , đồng thời dâng lên lượng lớn vật phẩm quý giá.

Sau lần đó, phàm là nơi Lôi Lâm xuất hiện, nó đều sẽ phi thường ân cần chạy tới hành lễ, thật giống như tuỳ tùng của Lôi Lâm vậy.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right