Chương 426: Giết chết Bỉ Nhĩ (1)
Lôi Lâm không chút khách khí lục lọi trong kho tài nguyên, đồng thời lấy vài thứ có thể tích nhỏ nhất mà giá trị cao nhất thu vào trong túi của chính mình.
Con chuột đi theo sau lưng Lôi Lâm cáo mượn oai hùm, cũng kiếm được không ít chỗ tốt.
Chờ đến khi Lôi Lâm cướp đoạt thỏa mãn, hắn mới đi ra cửa, nói với một đám hắc vu sư đang trông mòn con mắt: “Còn lại đều là của chúng mày…”
“Đa tạ Huyết Thủ đại nhân! ! !”
Đám hắc vu sư ở đây vội hành lễ với Lôi Lâm, sau đó hoan hô một tiếng, bắt đầu vội vã không nhịn nổi nhảy vào trong kho, tùy ý cướp đoạt.
“Đáng tiếc! Nếu như mình có ma hóa vật phẩm loại không gian thì mới không để lại chuyện tốt như thế cho bọn hắn…”
Lôi Lâm nhìn kho tài nguyên to lớn bị chà đạp, trong lòng hiện ra vẻ tiếc nuối.
Những thứ này cho dù hắn không dùng được, cũng có thể dùng để đổi lấy ma thạch.
Nhưng hiện tại, thời gian eo hẹp, trên người hắn lại không mang theo được quá nhiều đồ, chỉ có thể tiện nghi bọn hắn.
“Chuột! Tới đây!”
Lôi Lâm gọi.
“Đại nhân! Xin hỏi ngài có gì phân phó!” Sau khi đã được chứng kiến chiến tích của Lôi Lâm ngày hôm nay, phù thủy như con chuột này đã vô cùng khâm phục đối với Lôi Lâm, có ý muốn đầu quân.
“Mày có sở trường ở phương diện sưu tầm đúng không? Ta nhớ tới lần trước khi tìm kiếm lối vào bí cảnh, mày chính là ngươi thứ nhất phát hiện…”
Ngữ khí của Lôi Lâm phi thường bình thản, nhưng trong đôi mắt lóe lên ánh sáng sắc bén, dường như đã nhìn thấu từ trong ra ngoài con chuột này.
“Chỉ là một hiệu quả do cố định biến hình thuật mang đến mà thôi…” Trong lòng con chuột đột nhiên phát lạnh, cứng ngắc cười nói.
“Rất tốt! Mày tìm cho tao vị trí của khí tức này!”
Lôi Lâm đưa ngón trỏ ra, từng tia khói đen bốc lên, biến thành một mãng xà bé nhỏ màu đen. Trong nháy mắt đi tới trước mặt con chuột, cắn một cái lên mũi của nó.
“A…” Con chuột kêu thảm một tiếng, nhưng đau nhức trong dự liệu lại không truyền đến, trái lại là khí tức một phù thủy đã vững vàng truyền vào trong trí nhớ của nó.
“Chính là hắn! Mang tao đi tìm tới hắn!” Lôi Lâm bình tĩnh nói, không nghe ra một tia hỉ nộ, nhưng trạng thái như thế này lại khiến con chuột càng thêm e ngại.
“Được! Được! Đại nhân! Ta sẽ dẫn ngài đi!”
Con chuột nằm trên mặt đất một lúc, ghé mũi xuống đất ngửi ngửi.
Đợi mấy phút sau, nó lập tức quyết định một phương hướng: “Ở chỗ này, đại nhân mời đi theo ta!”
Khuôn mặt Lôi Lâm dưới mặt nạ màu đỏ khẽ cười nhạt, trước đó hắn cho con chuột ngửi chính là khí tức trên người Bỉ Nhĩ: Chủ quản giao dịch điểm công huân nơi này.
Làm phù thủy đầu tiên bị Lôi Lâm doạ dẫm. Lôi Lâm tự nhiên giữ lại một phần khí tức trên người Bỉ Nhĩ để dự bị.
Hắn rất rõ ràng nghe được từ chỗ Bỉ Nhĩ rằng nơi hắn vừa cướp đoạt chỉ là một kho phụ, nhà kho chân chính, ngay cả Bỉ Nhĩ đều không có quyền hạn dẫn người vào.
Hiện tại, đúng là một cơ hội tốt ngàn năm một thuở!
Lôi Lâm đoán trong kho tàng chân chính kia, khẳng định để toàn bộ tài liệu quý giá đỉnh cấp mà Hoa Viên Bốn Mùa thu được ở bí cảnh sông Hằng!
Nếu như lấy được tới tay! E rằng hắn có thể thuận lợi một đường tu luyện tới phù thủy cấp hai trở lên…
Nghĩ đến đây, hô hấp của hắn dần không thể kiềm chế bắt đầu nặng nề hơn.
Phù thủy giống con chuột kia có sức chiến đấu chẳng ra sao, nhưng cũng có thể được Thiên Diệp Thủ coi trọng, chính là dựa vào thiên phú lần theo này.
Lôi Lâm đi theo con chuột lớn này. liên tiếp vượt qua vài con đường bí ẩn, dọc theo đường đi tự nhiên cũng có rất nhiều thủ đoạn cảnh báo cùng vu thuật cạm bẫy, nhưng đều bị Lôi Lâm dùng bạo lực phá giải.
Những cạm bẫy này có tác dụng lớn nhất là cảnh báo, một khi phát hiện phù thủy xông vào, lập tức sẽ triệu hoán lượng lớn phù thủy Hoa Viên Bốn Mùa lại đây.
Sau cùng dù là Lai Ngang cũng sẽ bị kinh động, có một phù thủy cấp hai như ông ta ở đây, tự nhiên là vững như Thái sơn.
Nhưng hiện tại không giống, toàn bộ tổng bộ Hoa Viên Bốn Mùa ở bí cảnh sông Hằng đều rơi vào trạng thái hoảng loạn, phù thủy cấp hai Lai Ngang vốn tọa trấn nơi này lại bị hắc vu sư cấp hai của Thiên Diệp Thủ dụ đi.
Trong tình huống lực lượng cơ động đều biến mất, dựa vào mấy cạm bẫy cứng nhắc đích và vu thuật muốn muốn ngăn cản Lôi Lâm thì chỉ là trò cười!
“Đến rồi! Đại nhân, nếu như ta cảm ứng không có sai, chủ nhân khí tức kia chính là ở trong lối đi này…”
Sau khi xuyên qua một mê cung đầy cạm bẫy và lối rẽ, chuột lớn chỉ vào một con đường màu xanh lục ở đối diện, phi thường khẳng định nói tiếp nói.
Lối đi này nhìn phi thường nhỏ hẹp, chỉ có thể để một người đi qua, đồng thời phía trước con đường còn có một bức tường lớn do vô số dây leo màu xanh quấn quanh tạo thành lục, trên vách tường còn truyền đến gợn sóng năng lượng mạnh mẽ, khí tức nguồn năng lượng này mơ hồ có chút quen thuộc, trước đây không lâu Lôi Lâm còn vừa thấy, là phù thủy cấp hai Lai Ngang kia! ! !
“Không sai! Chính là chỗ này!”
Lôi Lâm đánh giá vu thuật cấm chế trước mặt, tim đập cũng nhanh thêm mấy phần.
Bỉ Nhĩ làm người phụ trách trao đổi điểm công huân, ở thời điểm này nhất định sẽ trở lại trông coi kho tài nguyên thật sự, đồng thời, bởi nơi này bí ẩn và có lượng lớn vu thuật trận pháp phòng ngự, tính an toàn cũng vượt xa bên ngoài đầy rẫy nguy cơ, bởi vậy, có tám phần mười khả năng hắn có thể sẽ lựa chọn trốn ở trong kho tài nguyên thực sự để tị nạn.