Chương 441: Thỏa hiệp (2)
“Hiện tại, Lai Ngang đã bỏ mình, tổ trưởng các tổ cũng chết không ít, Hi Sơn cùng ta, cũng có thể là phù thủy có chức vị cao nhất ở nơi này! Những phù thủy thuộc liên minh bạch phù thủy tới cứu viện này đều sẽ phải đi, đến lúc đó, trước khi tổng bộ phái người đến quản lý thì chúng ta chính là người phụ trách cao nhất ở chỗ này…”
Lôi Lâm mặt không hề cảm xúc, “Đến lúc đó, bí mật phối hợp với các người, đổi chủ toàn bộ trận pháp và phòng ngự ở nơi này, không phải là một chuyện phi thường đơn giản sao?”
Không thể không nói đây là một đề nghị phi thường mê hoặc, tính khả thi cũng không kém, sau khi Lôi Lâm nói ra, hắn thậm chí mơ hồ cảm giác được thân thể hắc vu sư đối diện hơi rung động.
“Còn tổng bộ sứ giả Ngõa Đức thì sao? Cậu chuẩn bị làm gì?”
Sau khi hắc vu sư suy tính, lập tức phi thường nghiêm túc hỏi ra vấn đề này.
“Lén lút giết hắn hoặc là tùy tiện vu oan một tội danh lên trên đầu hắn, dù chúng ta chỉ cần chút thời gian này, đợi tổng bộ tìm tòi điều tra thì chúng ta đã sớm thành công…” Lôi Lâm trả lời địa phi thường nhanh.
“Con thấy thế nào?”
Hắc vu sư nhìn Hi Sơn đã đứng thẳng lên một chút.
Hi Sơn trầm mặc lại: “Con cảm thấy tính khả thi rất cao ——Kế hoạch lúc đầu của chúng ta đã thất bại rồi, tình huống có kém hơn cũng không thể kém hơn nữa!”
Kỳ thực còn có một điểm, Lôi Lâm và hắc vu sư đều không nói ra.
Đó là ngày hôm nay Lôi Lâm có lực hút vu trận cùng trọng lực vu trận trong tay, tuyệt đối có thể trả giá lớn để giữ chân bọn hắn ở đây, một khi đợi được cấp hai phù thủy tiếp viện chạy tới. Tình cảnh của bọn hắn sẽ rất nguy hiểm.
Đến thời điểm đó, dù hắc vu sư cấp hai có thể chạy mất. Hi Sơn và người khổng lồ là con trai của ông ta cũng nhất định sẽ chết ở chỗ này!
Lôi Lâm đương nhiên không dám công khai uy hiếp như thế, nhưng ý tứ mơ hồ vẫn biểu đạt ra.
“Tap không tin mày! Trừ phi, mày cho tao gieo xuống dấu ấn tinh thần…” Hắc vu sư chậm rãi nói.
“Không thể! ! !”
Lôi Lâm kiên quyết từ chối. Dấu ấn tinh thần tuy rằng tốt hơn so với dấu ấn linh hồn một chút, nhưng ai biết phù thủy cấp hai có thủ đoạn quỷ bí gì, hắn cũng không muốn trong lúc vô tình bị người khác khống chế.
“Nếu như ngài vẫn kiên trì như thế! Cùng lắm thì chúng ta chia tay! Dù sao hiện tại ta có thể đi bất cứ nơi nào!”
Lôi Lâm bày ra tư thế vô lại.
Khi đối mặt với cường quyền, chỉ khi có thực lực nhất định làm người khác kiêng kỵ, mới có tư cách nói chuyện !
Hiện tại tuy rằng Lôi Lâm không có địa vị ngang hàng phù thủy cấp hai, nhưng sau khi có biện pháp bảo mệnh và chạy trốn, ngữ khí tự nhiên cũng lớn lên.
“Khế ước thẩm phán chi nhãn là nhượng bộ cuối cùng…”
Hắc vu sư trầm mặc lại, mới thấp giọng mở miệng.
“... Có thể!” Lôi Lâm chần chừ một lúc rồi lập tức đồng ý.
“Đồng thời, để trợ giúp các người, ta cần lượng lớn tài nguyên và ma thạch. Còn có tri thức ngành học cao đẳng, sau này các người còn phải bảo đảm giúp ta tiến vào Hắc Dạ Đăng Tháp! Những việc này đều cần viết vào khế ước…”
...
Phù thủy hành động luôn nhanh chóng, mấy phút sau, hắc vu sư đã mang theo Người khổng lồ rời khỏi nơi này.
Lôi Lâm nhìn Hi Sơn đứng thẳng bên cạnh, trên mặt hiện ra ý cười: “Hi Sơn tổ trưởng! Có cần ta dìu ngài trở lại hay không?”
Sau khi một lần nữa ký kết một phần khế ước thẩm phán chi nhãn có thể nói là nghiêm khắc, bây giờ Lôi Lâm cùng Hi Sơn lại lần nữa trở thành minh hữu.
Tuy rằng trong mắt đám bạch phù thủy sẽ cảm thấy hai tên phù thủy trước đó còn đang quyết đấu sinh tử, lúc này lại đột nhiên hòa hảo sẽ phi thường quái dị, nhưng đối với hắc vu sư thì đây lại là chuyện bình thường, ở Hắc Vu vực, mỗi ngày cơ bản đều có đủ loại chiến đấu phát sinh, liên minh và phản bội đứng trước lợi ích dụ hoặc đều là chuyện phi thường tầm thường.
“Vậy thì đành nhờ cậu!” Hi Sơn nhìn Lôi Lâm một chút, lại thật sự để Lôi Lâm đỡ trở về.
Loại hành vi này, đám hắc vu sư nhìn thấy tuyệt đối sẽ khó mà tin nổi, nhưng Lôi Lâm lại hiểu được tâm lý của hắn.
Trước đó Lôi Lâm và hắc vu sư cấp hai của Thiên Diệp Thủ lại một lần nữa ký kết một phần khế ước.
Khế ước lần này dưới sự giám sát của đối phương, ký kết phi thường nghiêm khắc, vì phòng ngừa Lôi Lâm lách luật như lần này, Hi Sơn còn nghiền ngẫm từng chữ trong khế ước một lần.
Đồng thời, cơ bản khóa chặt những việc mà Lôi Lâm cần phải làm, không cho hắn cơ hội đổi ý.
Đối diện là phù thủy cấp hai, phía sau còn có toàn bộ hắc vu sư liên hợp, Lôi Lâm cũng chỉ có thể chịu thiệt một chút.
Có thể nói, hiện tại một khi Lôi Lâm có suy tính không tốt với Hi Sơn, hắn còn chưa kịp đánh ra vu thuật, sức mạnh của khế ước đã phản phệ trong nháy mắt.
Bởi vậy, hiện tại Hi Sơn vẫn tương đối yên tâm đối với Lôi Lâm.
“Ngõa Đức bên kia! Cần phải nhanh động thủ một chút!”
Hi Sơn hơi động môi, giọng nói trầm thấp trực tiếp truyền vào lỗ tai Lôi Lâm.
Hi Sơn ở Hoa Viên Bốn Mùa có quyền cao chức trọng, tổ trưởng tổ săn giết nắm giữ thực quyền, địa vị có thể nói gần như chỉ dưới Lai Ngang, chỉ có mấy người là có thể so được với hắn.
Càng xảo diệu chính là, mấy phù thủy cấp 1 đỉnh cao kia đều bởi vì đủ loại nguyên nhân mà chết ở trong cuộc chiến đấu này, có kẻ là do Lôi Lâm trực tiếp đánh giết!
Chỉ cần lại giết chết Ngõa Đức, trong nháy mắt Hi Sơn có thể nắm giữ tất cả nơi này!