Chương 442: Quân đoàn chớp giật (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 3,465 lượt đọc

Chương 442: Quân đoàn chớp giật (1)

Lôi Lâm thoáng nghĩ ngợi một hồi.

Hiện tại, trong toàn bộ bí cảnh sông Hằng, lực lượng của Hoa Viên Bốn Mùa có thể tính là chịu sự đả kích mang tính chất hủy diệt.

Ngoại trừ Lai Ngang là nguyên lão cao nhất đã tử vong ra, tổ trưởng của tổ chiến đấu, tổ bảo vệ trực tiếp chết trận, người phụ trách giao dịch điểm công huân bị Lôi Lâm đánh giết, ngay cả Ngõa Đức là tổng bộ sứ giả cũng là không rõ sống chết.

Lôi Lâm có chút ngạc nhiên phát hiện, hiện tại toàn bộ tổng bộ của Hoa Viên Bốn Mùa ở bí cảnh sông Hằng, nói không chừng chỉ có hắn cùng Hi Sơn là hai phù thủy cấp 1 đỉnh cao.

Trong tình huống như vậy, muốn giành lấy quyền lực của tổng bộ, chỉ là một chuyện phi thường đơn giản.

Tuy rằng tổng bộ Hoa Viên Bốn Mùa ở bên ngoài nhất định sẽ rất nhanh phản ứng lại, phái ra lượng lớn phù thủy thậm chí cường giả cấp hai tới nơi này tọa trấn điều tra, nhưng việc này cần thời gian!

Mà trong khoảng thời gian này, Hi Sơn cùng Lôi Lâm hoàn toàn có thể lợi dụng lực lượng của Hoa Viên Bốn Mùa, chế tạo tiện lợi cho hắc vu sư.

Chờ đến khi đối phương phát hiện ra, trận thế phòng ngự ở nơi này, thậm chí cả căn cứ đều bị hắc vu sư khống chế, đại cục lúc đó cơ bản đã định.

Cho dù lần thứ hai mở ra đại chiến, cũng là cục diện hắc vu sư nắm giữ bốn lối vào, bạch phù thủy chỉ có ba lối, hắc vu sư sẽ chiếm cứ ưu thế.

Lôi Lâm cũng đúng lúc tung ra mồi câu lớn tràn ngập dụ hoặc này mới có thể dụ hắc vu sư mắc câu!

“Là Hi Sơn đại nhân! Còn có Lôi Lâm Tuần sát sứ!”

Sau khi đến gần tổng bộ Hoa Viên Bốn Mùa, thân ảnh của Lôi Lâm và Hi Sơn lập tức bị lượng lớn bạch phù thủy phát hiện, phù thủy của Hoa Viên Bốn Mùa may mắn còn sống sót vội tới hành lễ.

Lôi Lâm thoáng quét mắt liếc một vòng, áo choàng trên người những phù thủy này đại thể đã rách nát không thể tả, trên mặt dính đầy tro bụi và máu đen, từng người nhìn thấy Hi Sơn cùng Lôi Lâm đều giống như nhìn thấy người thân vậy.

“Nhìn tình hình này thì, lần này cao tầng của Hoa Viên Bốn Mùa tổn thất còn nghiêm trọng hơn mình tưởng tượng!”

Lôi Lâm tự nhận là từ khi nhận chức Tuần sát sứ tới nay, không làm được bao nhiêu chuyện tốt, trái lại chỉ đến các bộ ngành doạ dẫm kiếm không ít đồ, nhưng hiện tại sau khi những phù thủy này nhìn thấy Lôi Lâm, trái lại đều tụ lại tới hỏi thăm vô cùng nhiệt tình làm hắn cảm thấy kinh ngạc.

E rằng lúc này Hoa Viên Bốn Mùa ở đây đã không có một phug thủy cấp 1 đỉnh cao nào, chỉ còn Hi Sơn và Lôi Lâm là hai phù thủy cấp 1 đỉnh cao còn lại nên mới được nhiệt liệt hoan nghênh và kỳ vọng như thế.

“Nếu như bọn họ biết kỳ thực mình cùng Hi Sơn mới là người đứng sau thúc đẩy lần tập kích này. Không biết vẻ mặt của bọn hắn sẽ như thế nào. . .”

Trong lòng Lôi Lâm thầm suy nghĩ, trên mặt lại tỏ vẻ phi thường trầm trọng.

“Xin hỏi vị nào là người có địa vị tối cao của Hoa Viên Bốn Mùa nơi này?”

Lúc này, một phù thủy mặc áo choàng màu trắng bạc, trên áo còn có hoa văn sấm sét tách các vị phù thủy ra đi vào.

“Ta là Hi Sơn! Tổ săn giết tổ trưởng! Vị này chính là Lôi Lâm phù thủy, tổng bộ Tuần sát sứ tân nhiệm. . .”

Trên mặt Hi Sơn giống như không hề có một chút máu, chầm chậm nói.

“Chúng ta là quân đoàn Chớp Giật lệ thuộc liên minh bạch phù thủy, Quân đoàn trưởng của ta muốn gặp các vị!”

Phù thủy này nói bằng vẻ mặt lạnh lùng, giống như từ nhỏ cũng chỉ có cái này vẻ mặt, cũng không để ý dáng vẻ bị trọng thương của Hi Sơn, trực tiếp quay người đi trước dẫn đường.

Mà phù thủy của Hoa Viên Bốn Mùa ở chung quanh lúc này đều rụt rè không dám lên trước.

Đối lập với liên minh bạch phù thủy khổng lồ, Hoa Viên Bốn Mùa chỉ là một thành viên gia nhập liên minh mà thôi. Đồng thời, bất kỳ một người nào trong quân đoàn Chớp Giật này cũng có thực lực bán nguyên tố hóa trở lên, tương đương với tổ bốn mùa tinh anh của Hoa Viên Bốn Mùa, số lượng càng vượt xa, quân đoàn trưởng dựa theo thông lệ vẫn luôn do phù thủy cấp hai đảm nhiệm, thực sự không phải bọn họ có thể chống lại.

Lôi Lâm nhún nhún vai, cùng Hi Sơn có chút bất đắc dĩ liếc mắt nhìn nhau, cùng đi theo.

Bọn hắn tự nhiên là hết sức quen thuộc tổng bộ nơi này. Xuyên qua một đám ngói vỡ tường đổ, Lôi Lâm cùng Hi Sơn đi tới một gian phòng tiếp khách lâm thời dựng ra, nhìn thấy Quân đoàn trưởng của quân đoàn Chớp Giật bên trong.

“Cậu là Hi Sơn đúng chứ? Mười chín năm trước, trong tiệc rượu của Lai Ngang, chúng ta đã gặp!”

Không ngờ chính là vị phù thủy kia dường như có biết Hi Sơn.

Hi Sơn nhanh chóng khom mình hành lễ: “Hóa ra là Lôi Tư Mạn đại nhân!”

Lôi Lâm đứng bên cúi đầu hành lễ, nhân cơ hội liếc mắt nhìn vị phù thủy cấp hai này một cái.

Lôi Tư Mạn có vóc người phi thường cường tráng, khoác trường bào màu xanh lam, nửa thân trên để trần lộ ra lồng ngực, bắp thịt từng khối nhô lên, dưới mái tóc màu vàng kim còn có một dấu vết tia chớp màu xanh lam.

Khiến Lôi Lâm chú ý nhất vẫn là mắt của Lôi Tư Mạn, mỗi một lần con mắt của hắn chớp chớp, đều có điện lưu nhỏ bé lóe lên, phi thường kỳ dị.

“Hai người đã đi nơi nào?” Vị phù thủy cấp hai này lập tức hỏi.

“Đại nhân! Trước đó ta dẫn tổ săn giết chiến đấu cùng hắc vu sư, trong quá trình đó tử thương nặng nề, đến cuối cùng thậm chí ngay cả ta cũng bị thương, nhờ có Lôi Lâm phù thủy kịp thời chạy tới cứu ta. . .”

Hi Sơn bắt đầu bịa chuyện.

Ý tứ cơ bản chính là vào lúc hắn chiến đầu rơi vào thế yếu, không chống đỡ nổi thì được Lôi Lâm cứu giúp.

Đây là phiên bản trước đó hắn cùng Lôi Lâm thương lượng tốt, trong đó số lượng tử thương đều có ghi chép.

Đương nhiên, tổ viên của Hi Sơn là chính hắn xử lý, lại dời thi thể mấy hắc vu sư từ chỗ khác lại đây, chế tạo chiến trường giả tạo.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right