Chương 448: Tiết lộ (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 3,334 lượt đọc

Chương 448: Tiết lộ (1)

“Qua Lạc! Là cậu à!”

Ngõa Đức nhìn thành viên tổ bốn mùa may mắn còn sót lại này, ngữ khí cũng đầy vẻ cảm khái.

Ngày đó, chính hắn bị thương nặng, thậm chí ngay cả thành viên một tiểu đội bốn mùa mà hắn mang đến đều tử thương hầu như không còn, chỉ có Qua Lạc, từ vụ nổ lúc đầu đã ngất đi, trái lại may mắn thoát khỏi hiểm cảnh.

Vừa thấy được Qua Lạc, Ngõa Đức không khỏi hồi tưởng lại cảnh tượng lúc trước.

Nổ tung! Cái bóng! Sương mù màu xanh!

Tất cả đều xảy ra rất đột nhiên, thậm chí, ngay cả bạn gái của hắn làm thư ký vẫn luôn đi theo hắn cũng chết trong trận tập kích kia.

“Hiện tại có lẽ ngay cả Qua Lạc đều cười nhạo mình trong lòng?”

Ngõa Đức lắc lắc đầu, ở đáy lòng thầm nghĩ, sau đó lập tức khô khốc hỏi: “Có chuyện gì sao?”

“Đại nhân! Ta mang bữa sáng tới cho ngài!”

Qua Lạc đặt một cái khay bạc lên bàn, trên khay bạc có Salad hoa quả và bánh bao trắng, còn có một bình sữa bò còn bốc hơi nóng.

“Cảm ơn cậu!” Ngõa Đức trầm mặc lại, rồi nhẹ nhàng mở miệng.

“Đại nhân! Mong ngài giữ gìn sức khỏe!” Qua Lạc hơi khom người, rồi lập tức nhanh chóng lùi ra.

Hiện tại Ngõa Đức cũng không muốn ăn chút nào, nhưng vì mình, cũng vì đạo sư, hắn vẫn cố ép buộc chính mình đi tới bàn ăn.

Hắn cầm lên một cái bánh bao trắng, chuẩn bị phết một chút mứt hoa quả lên, nhưng lúc này, trong bánh bao trắng lại xuất hiện một tờ giấy nhỏ thu hút sự chú ý của hắn.

Ngõa Đức nhẹ nhàng lấy tờ giấy ra, cũng nhanh chóng mở ra.

Vốn là một mảnh giấy màu trắng tinh nhưng sau khi tiếp xúc với nhiệt độ trên ngón tay của Ngõa Đức thì lập tức bắt đầu hiện ra vài hàng chữ nhỏ.

“Nguy hiểm! Tổng bộ đã bị hắc vu sư thâm nhập! Sắp ra tay với anh! Lập tức rời đi! ! !”

Chữ nhỏ là màu đỏ, nhìn phi thường bắt mắt.

Ánh mắt Ngõa Đức ngưng lại, sau đó hắn lập tức đứng dậy, nhanh chóng đánh ra mấy phép thuật dò xét cùng ngăn cách.

Sau đó hắn dùng một ánh mắt kỳ dị nhìn kỹ tờ giấy trên tay.

“Quả nhiên, trước đó mình luôn cảm thấy đám hắc vu sư tập kích quá mức mãnh liệt, bọn hắn hiểu quá rõ đối với phòng ngự của mình. Đồng thời lần trận linh này cũng bị quấy phá rất mạnh, lại không phát huy ra một chút tác dụng, nhất định là bên trong có quỷ!”

Trên mặt Ngõa Đức xuất hiện vẻ hận thù: “Nếu như không phải bên trong có quỷ, nơi này tuyệt đối sẽ không biến thành như vậy, thậm chí… Lai Ngang lão sư, cũng có thể…”

Tay hắn khẽ siết chặt lại, thậm chí có vài giọt máu màu đỏ hơi đen thấm qua băng vải chảy ra.

“Tao nhất định sẽ tìm ra mày để báo thù cho đạo sư! Tao xin thề!”

Trong đôi mắt Ngõa Đức toát ra vẻ kiên định, rồi hắn lại cẩn thận cọ cọ tờ giấy nhỏ trên tay.

“Giấy là giấy bằng da dê phổ thông nhất, kiểu chữ bên trên chuyên môn dùng nhiệt độ của mình là mật mã mở ra, đây nhất định là người hết sức quen thuộc với mình, đồng thời, có thể đến cảnh báo cho mình, chứng tỏ hắn biết rất rõ đối với tất cả những việc xảy ra ở nơi này… Chỉ là? Rốt cuộc là người nào?”

Từng khuôn mặt hiện lên trước mặt Ngõa Đức, lại bị hắn nhanh chóng phủ định.

“Trước tiên không nói việc này. Nguy hiểm? Ý tứ chính là có người muốn động thủ với mình sao? Động thủ ngay trong tổng bộ này?”

Ngõa Đức có chút không dám tin tưởng.

Phốc! Phốc! Phốc!

Đang lúc này, trong không khí truyền đến tiếng khí bạo, vô số châm nhỏ màu đen giống lông trâu dường như có thể xuyên thấu hư không. Trên đầu mũi châm còn mang theo ánh sáng sắc bén, giống hạt mưa phóng tới Ngõa Đức.

“Thật sự có? !”

Trên người Ngõa Đức hiện lên một vòng dây leo màu xanh lục tạo thành tấm khiên, vô số châm nhỏ cắm lên phía trên, bắn ra từng đốm lửa.

Hắn lập tức ngã xuống đất lăn một vòng!

Ầm! Một thanh chủy thủ màu đen trong nháy mắt đâm thủng vị trí vừa nãy của hắn, cái ghế tựa chẳng khác nào đậu hũ bị cắt ra. Thậm chí ngay cả không khí đều bị chém ra hai sóng khí trắng nõn bé nhỏ.

Xì xì! Từ bên ngoài cái ghế bóng loáng bi cắt chém kia, tiếng vật phẩm bị ăn mòn không ngừng vang lên, kèm theo đó là lượng lớn sương khói màu trắng, chiếc ghế dài mà mới vừa rồi Ngõa Đức còn đang ngồi đó chỉ ngăn ngủi vài giây đã bị ăn mòn sạch sẽ, một chút cặn đều không còn sót lại.

Cầm chủy thủ là thân ảnh một người thấp bé.

Toàn thân người lùn này đều bọc trong một tầng băng gạc màu đen, động tác phi thường linh hoạt, sau khi nhìn thấy Ngõa Đức né tránh thì lập tức giống một cơn gió xông tới, chủy thủ màu đen giống răng nanh rắn độc, tìm kiếm sơ hở của Ngõa Đức.

“Trận linh! Khởi động pháp trận phòng ngự! ! ! Đồng thời thông báo quân đoàn Chớp Giật!” Ngõa Đức chật vật tránh thoát mấy công kích, sau đó trong nháy mắt vuốt một chiếc nhẫn trên tay!

Ầm! Một làn sương mù màu xanh lục y trong nháy mắt nổ tung trong phòng, mượn cơ hội này, hắn lập tức điên cuồng hét lên lên.

“Đã nhận chỉ lệnh! Khởi động phòng ngự trong khu b-7… Keng! Thu được chỉ lệnh khác đã phát sinh xung đột, quyền hạn của ngài tạm thời bị cấm chỉ!”

Một giọng nữ máy móc vang lên bên tai Ngõa Đức, khiến tâm Ngõa Đức lập tức chìm xuống dưới đáy.

Phạm vi trận linh bao trùm cực lớn, hầu như bao phủ toàn bộ tổng bộ Hoa Viên Bốn Mùa ở bí cảnh sông Hằng, một khi hắn kích thíchsức mạnh của trận linh, nhất định có thể thoát khỏi cảnh khốn khó, đồng thời bắt giữ tên sát thủ này.

Nhưng hiện tại, thậm chí ngay cả trận linh kẻ địch đều đã khống chế! Thế này không phải nói là tổng bộ nơi này trên thực tế đã bị hắc vu sư khống chế sao?

Trong lòng Ngõa Đức đột nhiên xuất hiện khủng hoảng, tầng tầng phòng ngự ở đây không những không thể cho hắn bất kỳ cảm giác an toàn nào, trái lại cho hắn cảm giác như đang ở trong lao tù.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right