Chương 449: Tiết lộ (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 1,215 lượt đọc

Chương 449: Tiết lộ (2)

Đúng lúc này, sương mù màu xanh lục trong phòng tan hết, trong đôi mắt tên sát thủ đối diện lóe lên ánh sáng lạnh, cả người hóa thành bão táp màu đen, bao phủ tới Ngõa Đức.

Đằng! Đằng! Đằng!

Ở ngoài phòng, tiếng bước chân không ngừng vang lên, đây là phù thủy cảnh giới bên ngoài phát hiện tiếng động ở nơi này, lập tức chạy tới.

Tên lùn đối diện đột nhiên vung tay ném đi, chủy thủ trong tay hóa thành tia chớp màu đen, xẹt qua một đường thẳng đen kịt, đâm tới trái tim Ngõa Đức!

“Nếu như mình không bị trọng thương! Lại bị nguyền rủa quấn quanh thì công kích này…” Trên mặt Ngõa Đức lóe lên vẻ không cam lòng, lập tức nỗ lực tránh đi chỗ yếu.

Phốc! Chủy thủ màu đen trực tiếp cắm vào bờ vai của hắn, chỉ để lại chuôi đao ở bên ngoài.

Lượng lớn máu tươi trào ra, sắc mặt Ngõa Đức tái nhợt, uể oải ngã trên mặt đất.

Tên lùn đối diện lập tức chạy lên, chuẩn bị cho Ngõa Đức một đòn cuối cùng!

“Bảo vệ đại nhân!” Lúc này, cửa lớn gian phòng bị đá văng ra, vỡ thành vô số vụn gỗ, mấy phù thủy mặc áo choàng có hình chớp giật xông vào.

Bọn họ nhìn thấy Ngõa Đức ngã trên đất thì lập tức rống to, mấy người lập tức đánh ra điện quang màu xanh lam và màu trắng.

Điện quang xé rách không gian, trong nháy mắt đi tới trước mặt Ngõa Đức.

Đùng! Đùng!

Điện quang màu xanh và màu trắng bắn trúng người lùn, từ trên người hắn bắn ra vài luồng sương khói màu xanh, còn có một mùi khét không ngừng lan tràn.

Thân thể tên lùn run rẩy, lập tức dùng ánh mắt săn mồi nhìn chằm chằm vào Ngõa Đức một chút, sau đó đột nhiên ném hai quả bóng nhỏ màu đen xuống đất!

Ầm! Một luồng khói màu đen lan tràn, bao phủ cả người tên lùn vào trong, đợi đến khi sương khói tản ra, tên lùn sát thủ đã mất đi tung tích.

“Đại nhân! Ngài không sao chứ? Nhanh đi cảnh giới, đồng thời thông báo cho Hi Sơn và Lôi Lâm đại nhân!”

Phù thủy của quân đoàn Chớp Giật nâng Ngõa Đức dậy, lập tức phân phó một người.

Sau nửa giờ, Ngõa Đức đã đổi một gian phòng, ngay cả vết thương trên người đã được xử lý tốt, chỉ là lúc này hắn lặng lẽ nhìn hoàn cảnh chung quanh, ở đáy lòng mơ hồ có một cảm giác sợ hãi dâng lên.

Sự kiện ám sát lần này khiến hắn có cảm giác phi thường không thích hợp.

Ở tổng bộ này lại có thích khách một đường đi vào, đồng thời ngay cả trận linh khởi động đều sẽ bị áp chế! Điều này nói lên chuyện gì?

“Rốt cuộc là ai? Kẻ đứng sau tên trộm đánh cắp quyền hạn trận linh? Hay dứt khoát là Hi Sơn? Lôi Lâm? Thậm chí hai người kia liên thủ…”

Trên mặt Ngõa Đức không hề cảm xúc, trong lòng không ngừng chuyển động suy nghĩ.

“Không được! Tổng bộ nơi này đã biến thành vô cùng nguy hiểm, ẩn giấu quá nhiều kẻ địch mình không biết, đồng thời, nếu như thật sự đúng như trên tờ giấy nói, nơi này đã bị hắc vu sư thâm nhập thì tình cảnh của mình sẽ càng thêm nguy hiểm…”

Ngõa Đức nhìn quanh một chút, mấy phù thủy đang không ngừng đi lại tuần tra, đây là sau khi tập kích phát sinh, Hi Sơn khẩn cấp điều động thủ vệ lại đây, nhưng hiện tại, hắn mơ hồ cảm giác trong đôi mắt những này phù thủy trong đôi mắt bắn ra ánh sáng không có ý tốt, khiến hắn dựng tóc gáy.

“Không được! Nhất định phải mau chóng rời khỏi nơi này! Tốt nhất là hội hợp cùng đội điều tra của học viện!”

Từ trong con ngươi Ngõa Đức bắn ra ánh sáng kiên định…

“Cái gì? Ngõa Đức mất tích?”

Lôi Lâm giật mình nhìn về phía Hi Sơn.

“Anh làm ăn thế nào vậy? Loại chuyện đơn giản này mà làm cũng không xong! Hiện tại, hắn khẳng định đã có hoài nghi đối với chúng ta!” Trước mặt Lôi Lâm là Hi Sơn phù thủy có ba mắt, chỉ là hiện tại sắc mặt hắn phi thường không tốt.

“Quyền hạn trận linh bị áp chế, dù hắn là kẻ ngu cũng biết hai người chúng ta có vấn đề, nếu như báo cáo chuyện này với tổ điều tra…”

“Chuyện này không thể!” Lôi Lâm lắc lắc đầu.

“Bí cảnh cửa lớn vẫn bị khống chế trong tay chúng ta, gần đây ta luôn chú ý ghi chép người ra vào, không có bất cứ vấn đề gì. Đồng thời, thông tin giữa bí cảnh và ngoại giới càng không ổn định, mấy toà tháp truyền tin khác đều không dùng được, trừ phi dùng vu trận chuyên môn liên lạc ở nơi này, đáng tiếc quyền hạn của cậu và ta gộp lại cũng đủ để phong cấm tất cả những thứ này, biến hắn thành cá chậu chim lồng!”

“Vì thế khả năng duy nhất là hắn đã chạy trốn tới những khu vực bạch phù thủy khác!” Hi Sơn lạnh nhạt bổ sung.

“Đúng đấy! Một quyết định rất quyết đoán!” Lôi Lâm gật đầu.

Bí cảnh sông Hằng có diện tích phi thường mênh mông, khoảng cách mỗi lối vào càng phi thường xa xôi, còn nhất định phải xuyên qua mấy địa vực cực kỳ nguy hiểm.

Trình độ khó khan trong quá trình này, dù Ngõa Đức ở trạng thái toàn thịnh đều có chút hồi hộp, càng không cần phải nói tới trạng thái đang bị trúng lời nguyền này.

“Đây là phiền phức cậu gây ra! Cậu đi giải quyết cho ta!” Hi Sơn không kiên nhẫn nói.

“Biết rồi! Kỳ thực cục diện bây giờ đúng như chúng ta hy vọng, không phải sao?”

Lôi Lâm đứng dậy, trong miệng còn tiếp tục: “Lôi Tư Mạn đã bị điều đi, Ngõa Đức lại không rõ sống chết, dù sao trong mấy ngày nay, hắn không thể liên lạc với bất luận phù thủy nào ở ngoại giới, bởi vậy, hiện tại toàn bộ tổng bộ ở bí cảnh sông Hằng đều là của chúng ta…”

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right