Chương 514: Truyền tống (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,670 lượt đọc

Chương 514: Truyền tống (2)

Xì xì! Sau khi truyền tống một người, tiêu hao to lớn lập tức hấp thụ sạch sẽ năng lượng trong rãnh của truyền tống vu trận, các loại ánh sáng đều ảm đạm đi, đường hầm không gian đã hoàn toàn biến mất.

“Không…” Nhìn đường hầm không gian giống miệng lớn của quái thú chậm rãi khép kín, Ngải Duy Khắc không ngừng rít gào.

Vèo! Trong nháy mắt ông ta đi tới trước mặt truyền tống vu trước, lấy từ trong lòng ra một khối tinh thạch năng lượng cao cấp ném vào rãnh năng lượng.

“Nhanh lên một chút! Khởi động! ! !”

Tuy rằng Ngải Duy Khắc không hiểu cầu linh ngữ, nhưng hiển nhiên cũng có biện pháp khác, dưới thánh quang thực chất hóa màu nhũ bạch của ông ta, cả tòa truyền tống vu trận lại lần nữa vận chuyển lên.

Ngải Duy Khắc mạnh tay tiêu hao, tốc độ toàn bộ truyền tống vu trận vận chuyển còn nhanh hơn so với lúc trước Lôi Lâm vận chuyển gần một nửa!

“Nhanh! Nhanh! Nhanh!” Nhưng Ngải Duy Khắc vẫn chưa vừa lòng, không ngừng truyền lực lượng tinh thần khổng lồ vào vu trận.

Ông ta hiểu rất rõ, một khi Lôi Lâm được truyền tống đến chỗ cần đến thì sẽ lập tức hủy diệt vu trận đối diện, đến lúc đó, hai người cách nhau hai mảnh đại lục, dù là nợ máu của con trai hay lợi ích từ truyền tống trận đều sẽ biến mất không thể làm gì được.

Hiện tại, ông ta cần chính là một chút thời gian! ! !

Ngải Duy Khắc dùng lực lượng của phù thủy cấp ba toàn lực thôi thúc, truyền tống vu trận nhanh chóng vận chuyển, từng vầng sáng năng lượng không ngừng bắn lên.

Một đường nối đen kịt sắp mở ra lần thứ hai!

“Không sai! Chính là như vậy!” Ngải Duy Khắc nỉ non, nhìn đường hầm không gian đang chầm chậm mở ra, trong đôi mắt tràn đầy vẻ vui mừng.

Vù! ! ! Oành! ! !

Nhưng ngay khi đường hầm sắp hoàn toàn mở ra, toàn bộ truyền tống vu trận đột nhiên hơi ngưng lại, ánh sáng bên trên ảm đạm, không gian vặn vẹo bị phá nát, đường hầm đã hoàn toàn biến mất.

Tình huống như thế rõ ràng chính là Lôi Lâm ở bên kia đã phá hủy truyền tống vu trận rồi! ! !

“Đáng ghét! ! !” Ngải Duy Khắc gầm lên, từng vòng thánh quang màu nhũ bạch dùng mắt trần có thể thấy từ trên người ông ta không ngừng tản ra, phá hủy tất cả mọi thứ trong mật thất này.

Lập tức, một cột sáng đánh tới truyền tống vu trận, biến cả tòa vu trận thành hố lớn!

Không có vu trận ở một mặt khác, vu trận này cũng chỉ là đồ trang trí, ông ta đương nhiên không sẽ lưu lại kẽ hở, để Lôi Lâm còn có cơ hội lợi dụng truyền tống trận.

“Đáng ghét! Đáng ghét! Đáng chết! ! ! !” Ngải Duy Khắc gầm lên, nỗi đau khi sắp đạt được mà lại đột nhiên mất đi chẳng khác nào rắn độc không ngừng cắn xé tâm linh của ôn gta.

“Chít chít! ! !”

Mà vào lúc này, tiếng kêu của oan hồn khiến toàn bộ đồ hồn bí cảnh đều run rẩy lên.

Một đôi bàn tay lớn màu đen nửa trong suốt giống như xé ra màn sân khấu như, trực tiếp phá tan ngăn cách vào bí cảnh, nhảy vào bí cảnh đồ hồn.

” Bản thể con Cách Cách Vu kia cũng đạt đến cấp ba…”

Sắc mặt Ngải Duy Khắc nghiêm nghị lên, ngay cả nỗi thất vọng khi để cho Lôi Lâm chạy thoát cũng không kịp tiếp tục, y phục trên người ông ta không gió mà bay, cả người quỷ dị bay lên giữa không trung, đối lập với bản thể của con Cách Cách Vu kia…

...

Mặc kệ nơi này chuyện gì xảy ra, sau khi Lôi Lâm tiến vào đường hầm không gian, trên mặt đã hiện ra vẻ hối hận.

Sức mạnh không gian thật lớn giống mấy trăm tấn nước biển không ngừng từ bốn phía đè ép, lôi kéo thân thể của hắn.

Khoa Mạc Âm chi lân không ngừng phát ra tiếng nổ vang lanh lảnh, cả người hắn muốn tan vỡ dưới sức ép này.

Đến lúc đó, Lôi Lâm không có thiên phú vu thuật phòng ngự, tất nhiên sẽ bị không gian loạn lưu ép thành một chồng thịt nát.

“Tính sai! Mình đã đánh giá quá cao thể chất của chính mình và phòng ngự từ Khoa Mạc Âm chi lân!”

Sắc mặt Lôi Lâm trầm trọng: “Dù sao cũng là đường hầm không gian nối qua hai đại lục, lực ép bên trong cho dù là phù thủy cấp hai cũng không thể chịu đựng, ở thời đại thượng cổ nhất định có phương pháp gì đó và thủ đoạn có thể lẩn tránh lực lượng này, nhưng mình không có tìm được…”

“Không thể tiếp tục như vậy!” Lôi Lâm nhìn Khoa Mạc Âm chi lân trên người không ngừng vỡ ra, đưa tay lấy từ trong túi ở eo ra một ống thuốc màu đỏ, mạnh mẽ đập ra.

Bồng! Một màng ánh sáng phòng ngự màu đỏ trong nháy mắt xuất hiện ngoài thân thể hắn, rồi lập tức run rẩy không ngừng, chống đỡ được ba giây đã nổ tung.

“Thuốc phòng ngự cấp trung cũng chỉ có thể chống đỡ ba giây sao?” Mặt Lôi Lâm không chút cảm xúc, lần thứ hai lấy ra ra một ống thuốc.

Làm một đại dược sư, trong túi không gian của hắn đựng mấy chục loại thuốc loại hình phòng ngự , đủ cho hắn chống đỡ một quãng thời gian rất dài.

Oành! Màng ánh sáng phòng ngự vỡ vụn, lập tức lại có một màng phòng ngự mới.

Lôi Lâm không ngừng tiêu hao thuốc dự trữ, tranh thủ thời gian cho mình.

Rốt cục, khi toàn bộ thuốc đã tiêu hao hết, áp lực cực lớn lần thứ hai giáng lâm đến Khoa Mạc Âm chi lân.

“A…” Lôi Lâm trầm thấp gào thét, lực lượng tinh thần cùng pháp lực không ngừng tiêu hao, vảy trên người hiện ra một tầng phù văn màu đen không trọn vẹn, tạo thành tấm khiên bao lấy toàn thân.

Răng rắc! Răng rắc!

Lại giằng co thêm một khoảng thời gian, khi lực lượng tinh thần của Lôi Lâm tiêu hao hầu như không còn,Khoa Mạc Âm chi lân phòng ngự trong nháy mắt vỡ vụn, áp lực khổng lồ trực tiếp lôi kéo thân thể Lôi Lâm.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right