Chương 528: Trêu đùa (1)
“Vũ khí chuyên môn cho thuật sĩ: Trường kiếm Vẫn Lạc! Dài : 1.67 mét, rộng: 0. 03 mét; bên trong khắc họa phù văn cao cấp hội tụ năng lượng, dấu ấn phù văn hệ hỏa, phù văn tăng cường hệ âm u. . . Dự đoán cấp độ thành phẩm: Ma hóa vật phẩm cao cấp!”
Hình ảnh trường kiếm mà chíp phóng ra trước mặt Lôi Lâm không ngừng xoay tròn, ở xung quanh còn có từng hàng số liệu.
“Bản vẽ thiết kế đã hoàn thành toàn bộ, sau đó chính là tìm kiếm tài liệu, đồng thời luyện chế thực tế ra . .” Trên mặt Lôi Lâm mang theo vẻ vui mừng.
Nhưng đợi khi hắn chuyển ý thức vào thức hải của mình, vẻ vui mừng này rất nhanh đã tản đi.
Trải qua thời gian hai năm, tinh thể màu bạc trong thức hải của hắn vẫn kiên cố như trước, chỉ là thể tích mơ hồ giảm nhỏ đi một chút.
Mà lực lượng tinh thần của Lôi Lâm bắn ra bên ngoài cũng từ thực lực phù thủy cấp 1 phổ thông, tăng lên trên đến cấp một đỉnh cao.
Còn vết nứt trên thức hải vẫn chưa hoàn toàn khép lại.
Còn dấu ấn mà phù thủy cấp ba Ngải Duy Khắc lưu lại kia đã bị Lôi Lâm hoàn toàn loại bỏ ra ngoài.
Nhưng dấu ấn lực lượng tinh thần do phù thủy cấp ba lưu lại có trình độ ngoan cố còn vượt qua dự liệu của Lôi Lâm, hắn vốn dự là tốn chứng hai tháng để loại bỏ hoàn toàn dấu ấn, nhưng trên thực tế, mãi đến một năm trước, hắn mới loại bỏ được dấu ấn Ngải Duy Khắc trong thức hải cuả mình, không để lại một dấu vết.
“Có lẽ mình nên tìm một cơ hội đi tiếp xúc với phù thủy ở thế giới dưới nền đất một chút!”
Trước đó bởi Lôi Lâm trọng thương, chỉ có thể phát huy ra thực lực của phù thủy bình thường nên hắn lựa chọn ngủ đông, mà hiện tại, hắn đã khôi phục thực lực cấp một đỉnh cao, ở toàn bộ Ám Cực Vực cũng được tính là hàng đầu, tự nhiên muốn đi ra ngoài dạo quanh.
Đồng thời tiến độ tu bổ thức hải chậm rãi khiến Lôi Lâm phải cau mày.
Hắn chuẩn bị đi ra ngoài tìm kiếm một ít phương pháp có thể giúp tiến độ tăng nhanh, nếu không cứ để thời gian từ từ ở đây thì thật sự không biết phải đợi tới khi nào.
Nghĩ tới đây, cảm giác buồn bực trong nháy mắt tràn ngập tâm trí Lôi Lâm.
Trên mặt hắn hơi động, từ bên hông cởi xuống một túi nước màu đen xuống nhấp một hớp, vẻ mặt mới dần dần thanh tĩnh lại, nở một nụ cười khổ: “Còn có! Nhất định phải tìm ra biện pháp khắc chế tâm tình hóa của thuật sĩ!”
Đối với thuật sĩ mà nói, thượng cổ huyết mạch không chỉ mang tới cho bọn họ sức mạnh to lớn, còn có tâm tình tiêu cực thuận theo mà tới.
Loại tâm tình này sẽ ẩn núp trong dòng máu của bọn hắn thậm chí là sâu trong linh hồn, thỉnh thoảng sẽ đi ra làm loạn, khiến thuật sĩ rơi vào trạng thái tâm tình hóa.
Việc này đối với phù thủy luôn theo đuổi lý tính và có ý muốn khống chế cực mạnh, hầu như chính là chuyện không thể chịu đựng.
Bởi vậy, Lôi Lâm cũng vẫn đang tìm kiếm biện pháp có thể giải quyết phương diện này.
“Truyền thừa ở Nam Hải bờ từng xuất hiện khoảng đứt gãy, đồ vật từ thời thượng cổ được lưu lại cũng phi thường ít ỏi, ngay cả thuật sĩ cũng chỉ có đôi câu vài lời được nhắc tới, không có khả năng tồn tại biện pháp gì! Nhưng nơi này lại khác!”
Trong đôi mắt Lôi Lâm lóe lên ánh sáng hy vọng, “Nơi này là Ám Cực Vực! một phần của thế giới dưới đất! Thậm chí bởi giao thông bị chặn, khiến nơi này không bị bên ngoài ảnh hưởng, thượng cổ truyền thừa còn được bảo lưu khá là hoàn hảo, nếu như nói ngoài trung bộ đại lục ra còn có mấy nơi có thể có tư liệu nghiên cứu thuật sĩ thì nơi này tuyệt đối là một trong số đó!”
Lôi Lâm nghĩ tới đây, lại sờ sờ cằm.
” Vị trí Bá Đặc trấn nhỏ quá hẻo lánh, tài nguyên ở cánh đồng hoang vu Ô Đề nhiều nhất cũng chỉ hấp dẫn được mấy học đồ lại đây, mình căn bản không thấy được mấy phù thủy, nhìn tình trạng này thì nhất định phải đi vào sâu trong Ám Cực Vực. . .”
Bá Đặc trấn nhỏ so với toàn bộ Ám Cực Vực cũng chỉ là một trấn nhỏ, Lôi Lâm ở đây hơn hai năm cũng chưa từng thấy được mấy phù thủy.
Mà trên trấn nhỏ còn có một thành trì lớn hơn, cứ tầng tầng tiến dần lên như vậy, cuối cùng chính là đô thành đông vực!
Lôi Lâm có thể khẳng định, trong những thành trì này có lượng lớn phù thủy tồn tại!
Quy tắc ở thế giới dưới nền đất khác với Nam Hải bờ, phù thủy ở đây tồn tại khá công khai, cũng sẽ không cố ý trốn đến góc hẻo lánh, tạo thành cảm giác hoàn toàn tách biệt với thế gian.
Nhưng phù thủy nắm giữ sức mạnh kia đương nhiên có địa vị cao cao tại thượng. Thậm chí ngay cả quý tộc nhìn thấy bọn họ cũng phải hành lễ.
“Tuy rằng số lượng người ở toàn bộ Ám Cực Vực chỉ có khoảng một nửa Nam Hải bờ, nhưng bởi phương pháp minh tưởng cao cấp truyền bá phổ biến, còn có công lao từ những phiên bản đơn giản hoá kia, nên tỷ lệ phù thủy xuất hiện ở nơi này vẫn rất cao, toàn bộ phù thủy giai tầng có chút tương tự Nam Hải bờ, chính là không biết số lượng của phù thủy cấp ba, và có phù thủy cấp bốn tồn tại không. . .”
Lôi Lâm đỡ cằm của chính mình, rơi vào trầm tư.
Mà ngọn nến cắm trên bàn toả ra ngọn lửa màu vàng sẫm, chiếu cái bóng của Lôi Lâm thật dài trên vách tường, đung đưa không ngừng. . .
Xế chiều ngày thứ hai, Long Ba Đốn rất đúng giờ đi tới trong cửa hàng.
“Cậu rất đúng giờ! Ta thích những đứa trẻ hiểu quy tắc như vậy!”
Lôi Lâm buồn chán chiếm lấy vị trí Duy Lâm, đứng trên quầy ngáp một cái, tiện tay chỉ về bên cạnh kho hàng, “Nhiệm vụ của cậu chính là chuyển những kia thiết châm kia tới đất trống ở phía sau!”
“Ông chủ! Đây có phải là.