Chương 564: Hơi thở băng bích hạt (1)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,362 lượt đọc

Chương 564: Hơi thở băng bích hạt (1)

Lôi Lâm nhìn liếc qua đoàn thể phù thủy loại nhỏ địa hỏa xã này.

Nơi này có rất ít phù thủy ngồi, chỉ có ba vị, cộng với Lôi Lâm cùng Tây Cách Phất Lý Đức cũng chỉ có năm vị phù thủy mà thôi.

Dù là ở Nam Hải bờ hay Ám Cực Vực, phù thủy chính thức đều không thể dễ dàng lên cấp, mà một khi thăng cấp thì thân phận và địa vị đều sẽ thay đổi lớn.

“Gần đây khi ta tu tập đại địa chi lực luôn cảm giác hạt năng lượng căn bản hệ thổ quá khó hấp dẫn, đặc biệt ở phương diện tụ tập khí tức đại địa. . .”

Mà vào lúc này, một phù thủy tóc đỏ đã không thể chờ đợi bắt đầu giảng giải lên.

“Đối với vấn đề này, ta cảm thấy một ao hạt năng lượng căn bản có thể giúp ông. . .” Tây Cách Phất Lý Đức cũng không nhịn được xen vào.

“Việc này không hiện thực! Quá tiêu hao tài nguyên! Ta đề nghị dùng phù văn tam hình minh tưởng phụ trợ, phối hợp với nước thổ tức, chẳng qua sau khi dùng thì tạp chất trong lực lượng tinh thần cũng là một vấn đề. . .”

Lôi Lâm phát hiện, những phù thủy trong địa hỏa xã này đàm luận nhiều nhất là nội dung có liên quan với phương pháp minh tưởng cao cấp —— đại địa chi lực mà bọn hắn tu tập.

Những vấn đề này có loại phi thường sâu sắc, có một chút tác dụng dẫn dắt với cả viiệc tu bổ và hoàn thiện Khoa Mạc Âm chi đồng cùng Thánh Quang Chúc Hỏa của Lôi Lâm.

Bầu không khí ở Ám Cực Vực chính là như vậy, đồng thời giao lưu kinh nghiệm phương pháp minh tưởng, để có thể cùng tiến bộ.

Đương nhiên, nếu muốn dựa vào đôi câu vài lời này mà có thể sắp xếp hoàn chỉnh lại phương pháp minh tưởng cao cấp đại địa chi lực thì không khác nào ý nghĩ kỳ lạ, vì thế phù thủy cũng không lo lắng sẽ tiết lộ ra ngoài bí mật về phương pháp minh tưởng của chính mình.

Khi đến lượt Lôi Lâm, hắn cũng nói một chút cảm thụ khi đột phá bình cảnh nhỏ của phương pháp minh tưởng, khiến cả đám phù thủy trầm ngâm suy nghĩ.

Tuy rằng thời gian hắn lên cấp rất ngắn, nhưng bản thân hắn đã đột phá Khoa Mạc Âm chi đồng đến cảnh giới tầng hai, cấp độ bản thân đã rất cao, đồng thời còn thu được một bộ phương pháp minh tưởng cao cấp khác là Thánh Quang Chúc Hỏa. Vì có chíp không ngừng thôi diễn nên hắn hiểu rõ phương pháp minh tưởng này thậm chí đã vượt qua những lão gia hoả đã chìm đắm mấy trăm năm vào phương pháp minh tưởng cao cấp này.

“Xem ra, sau này không thể một người vùi đầu khổ tu, còn phải thường xuyên giao lưu với tồn tại cùng đẳng cấp hơn mới được.”

Chỉ một lần đàm luận này đã khiến để Lôi Lâm có suy nghĩ mới đối với một số vấn đề hắn gặp phải trong lúc tu luyện, mà những thu hoạch này được xây dựng trên cơ sở hắn còn chưa tu luyện đại địa chi lực.

Đồng thời, dựa vào tin tức lần này chíp thu thập được, việc thôi diễn hai phương pháp minh tưởng kia sẽ càng sâu sắc hơn một tầng.

Đương nhiên, giữa các phù thủy vẫn tuân theo nguyên tắc trao đổi đồng giá.

Lôi Lâm chú ý tới những phù thủy này chỉ công khai khái luận cùng phương hướng.

Còn tin tức chân chính cụ thể lại cần hai phù thủy giao dịch với nhau mới nói cho đối phương biết. Tuân theo chế độ bảo mật nghiêm ngặt.

Ngay vừa nãy, Tây Cách Phất Lý Đức đã bán một phần nội dung liên quan đến việc cần chú ý về ao hạt năng lượng căn bản, thu được thù lao rất cao.

Sau khi công khai giao lưu kết thúc, phòng khách tiến vào giai đoạn trao đổi lẫn nhau.

Chỉ cần là phù thủy chính thức đều có thể để lên trên bàn của chính mình một số vật muốn bán ra để người mua tự chọn lựa.

Mà không khí nơi này so với những tiểu thương và quán vỉa hè kia kia cao cấp hơn rất nhiều.

Phù thủy thường cũng không vội ra tay, mà giống như đang triển lãm cùng thưởng thức đồ chính mình cất giữ, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy người mua chuyện trò vui vẻ cùng người bán, thậm chí vì giao dịch đạt thành mà nâng chén chúc mừng.

Đáng tiếc, những tài nguyên dưới nền đất này tuy rằng cũng vô cùng quý giá, nhưng phần lớn đã không thể lọt vào trong mắt Lôi Lâm.

Thông qua một số tư liệu thượng cổ mà chíp thu thập được, hắn có thể dễ dàng nhận ra tên gọi và lai lịch của những tài liệu này. Nhưng rất tiếc chính là những tư nguyên này thường thường vô cùng hữu dụng đối với phù thủy cấp một, mà Lôi Lâm đã lên cấp cấp hai.

Nhưng thế giới dưới nền đất dù sao vẫn khác với Nam Hải bờ, trong số những tài nguyên mà phù thủy triển lãm phẩm ở đây vẫn có một phần nhỏ khiến hai mắt Lôi Lâm toả sáng, thậm chí là vật phẩm kỳ dị hoàn toàn không thể gọi ra tên, khiến hắn nối hứng thú.

“Đây là cái gì?”

Lôi Lâm đi tới trước một cái bàn, cầm lấy một món đồ bày trên khăn trải bàn màu trắng.

Đây là một ống sáo có tạo hình xương cốt kỳ lạ, ở một mặt còn có lỗ thủng hình tròn bất quy tắc.

” Kèn tây Tát Khắc Nhĩ truyền từ Lợi Cổ Thản công quốc ở thời đại Mạch Khắc, có người nói âm thanh của nó phi thường tươi đẹp. Thậm chí vượt qua giọng hát của mỹ nhân ngư, bởi vậy được dùng để dụ bắt mỹ nhân ngư. Nhưng rất đáng tiếc, từ khi Lợi Cổ Thản công quốc bị diệt vong, hiện tại đã không ai biết diễn tấu loại nhạc khí này như thế nào. . .”

Người bán là một trung niên thân sĩ mặc phi thường chỉn chu, trên tay hắn còn cầm một ly thủy tinh cao chân, bên trong chứa rượu vang đỏ sẫm.

“Ta phi thường có hứng thú đối với loại thượng cổ nhạc khí này, hiện nay đã thu thập được 3912 loại nhạc khí từ các thời đại khác nhau cất giữ trong phòng, nhưng thứ này trên tay ta chỉ có thể khiến cho nó long đong, bởi vậy ta muốn tìm một chủ nhân thích hợp cho nó!”

Trung niên thân sĩ lộ ra vẻ mặt tiếc hận, giống như đang nhìn người mình yêu.

“Chỉ cần câu có thể sử dụng nó thổi ra an hồn khúc thượng cổ, thứ này chính là của cạu!” Ông ta nâng chén ra hiệu cho Lôi Lâm.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right