Chương 568: Giao thiệp (1)
Ở toàn bộ Nam Hải bờ, dược tề tông sư đều chỉ có mấy người, đồng thời rất được các thế lực lớn vây đỡ cùng cung phụng!
Lôi Lâm đương nhiên không dám bạo lộ ra tài nghệ thật sự của chính mình.
Hắn lấy tuổi này đã thăng cấp lên cấp hai cũng đã là việc phi thường kinh thế hãi tục, nếu như còn bộc lộ ra tài năng luyện thuốc cấp tông sư kinh người thì hắn không phải thiên tài gì! Mà là quái vật!
Dược tề sư tiến bộ không phải dựa vào lý luận nghiên cứu là được, nhất định phải tiến hành lượng lớn thí nghiệm thực tế, tiêu hao lượng lớn tài nguyên, mới có thể không ngừng tích lũy kinh nghiệm, thu được tiến bộ.
Dù Lôi Lâm là thiên tài như thế nào đi nữa, cũng không thể vô thanh vô tức trở thành tông sư luyện thuốc.
Đến thời điểm bị đông đảo phù thủy truy tra, sự tồn tại của chíp khó tránh khỏi sẽ lộ ra ánh sáng!
Cũng chính vì như thế, Lôi Lâm vẫn luôn ẩn giấu cảnh giới luyện thuốc của chính mình.
Mà tiêu chí quan trọng nhất của tông sư luyện thuốc chính là đổi mới! Có thể dựa vào vào tri thức phong phú và kinh nghiệm tích lũy của bọn họ để tiến hành thay đổi với phương thuốc lúc đầu, tỷ lệ thành công còn phi thường cao.
Dựa vào trình độ hiện tại của Lôi Lâm, hắn chỉ suy nghĩ một chút đã nghĩ ra mấy phương thuốc để loại bỏ di chứng về sau sau khi dùng kết tinh hơi thở băng bích hạt.
“Ừm! Nếu muốn triệt để loại trừ di chứng của hơi thở băng bích hạt, cần nọc độc tiễn ếch, phẩn thạch màu đỏ, hơn nữa trứng của hắc sơn dương, tiến hành trung hoà. . .”
Cuối cùng Lôi Lâm chọn lựa một phương án: “Đúng lúc những vật cần thiết này mình đều thu thập một phần!”
Sau đó hắn bắt đầu căng thẳng luyện chế thuốc.
Kết tinh hơi thở băng bích hạt liên quan đến việc hắn tiêu trừ di chứng huyết mạch, hắn không thể không cẩn thận.
. . .
Hai ngày sau, Lôi Lâm mới từ phòng thí nghiệm đi ra.
Chỉ là lúc này hắn có một điểm mơ hồ không giống lúc trước, khí chất trên người càng thêm lạnh lẽo, cho người ta một loại cảm giác người sống chớ tới gần. Đồng thời da dẻ cũng biến thành càng thêm trắng sáng, chẳng khác nào ánh sáng lộng lẫy trên ngọc thạch không ngừng lưu chuyển.
Trên mái tóc màu đen mơ hồ phân tán ra từng điểm sương lạnh khiến nhiệt độ chung quanh cũng hạ thấp mấy độ.
Sau khi luyện chế được thuốc, Lôi Lâm lập tức không thể chờ đợi lập tức sử dụng, thành công đem áp chế tâm tình hóa từ huyết mạch trong cơ thể.
Chíp đã đưa ra câu trả lời chắc chắn, thuốc này có tác dụng trong một đoạn thời gian, cho dù mỗi ngày Lôi Lâm huyết chiến cũng sẽ không kích thích huyết mạch bạo phát, ảnh hưởng tới lý trí phán đoán của hắn.
Mà hiện tại Lôi Lâm mới có lòng tin đi đoạt kết tinh hơi thở băng bích hạt này.
“Tây Cách Phất Lý Đức sao! Lần trước ta nhờ ông thu thập tin tức liên quan đến học phái sau lưng Hi Lâm, có kết quả gì sao?”
“Hi Lâm! Hiện tại ta có thời gian, nói địa điểm đi! Chúng ta có thể đàm luận về băng bích hạt!”
Chuyện thứ nhất Lôi Lâm làm sau khi đi ra chính là thông qua bí pháp dấu ấn để gửi hai tin.
Mấy phút sau, hắn thu được câu trả lời chắc chắn, một dấu ấn cánh tay người máy màu vàng đất trước tiên từ bí pháp liên lạc sáng lên.
“Lần trước ta đã thu thập được một phần rồi, hơn nữa thù lao cậu đưa ra phi thường phong phú, hiện tại đã thăm dò rõ ràng tình huống cơ bản của học phái kia, sẽ lập tức truyền cho cậu!”
Tây Cách Phất Lý Đức mang đến cho Lôi Lâm một tin tức tốt.
“Cảm ơn! Sau đó ta sẽ đến thăm!” Lôi Lâm nở nụ cười.
Mà so với Tây Cách Phất Lý Đức, câu trả lời của Hi Lâm lại vô cùng đơn giản, chỉ có thời gian cùng địa điểm cụ thể, việc khác đều từ chối phải đợi đến nơi mới có thể nói chuyện.
“Một phụ nữa khôn khéo!” Lôi Lâm đưa ra đánh giá: “Chính là hi vọng không cần kéo chính cô rơi vào hố này!”
. . .
“Chính là chỗ này!” Lôi Lâm đi tới trước cửa một hội sở ở đô thành đông vực.
Kiến trúc nơi này đã thay đổi phong cách cố gắng phòng ngự ở thế giới dưới nền đất. Ngược lại phi thường tráng lệ, hơn nữa vì theo đuổi mỹ quan cùng trang nhã mà bố trí rất nhiều thực vật hoa cỏ, khiến sức phòng ngự suy yếu đến cực hạn.
Loại phong cách khác biệt này còn có các hạng hưởng thụ đỉnh cấp bên trong khiến các đại quý tộc ở trong đô thành đông vực đổ xô tới, nhưng nơi này thực hành chế độ hội viên nghiêm ngặt, mỗi ngày chỉ chiêu đãi một số lương khách mời, đồng thời hậu trường phía sau cũng phi thường cứng rắn, sau khi cự tuyệt yêu cầu của mấy nhà quý tộc đã trở nên càng ngày càng cung không đủ cầu.
Lôi Lâm bước vào hội sở này, trong đầu nhớ lại nội dung tư liệu mà Tây Cách Phất Lý Đức đưa tới.
Tự Nhiên Chi Minh —— đây chính là tên học phái loại nhỏ mà Hi Lâm tham gia kia. Có người nói học phái loại nhỏ này chịu ảnh hưởng từ một tồn tại hệ thực vật nào đó đến dị thế giới, đối với việc nuôi trồng thực vật còn có nghiên cứu hoàn cảnh đều có tâm đắc phi thường đặc biệt.
Đồng thời, phương pháp minh tưởng cao cấp truyền thừa của Tự Nhiên Chi Minh tuy rằng sức chiến đấu không ra sao. Nhưng đối với phương diện phụ trợ lại có hiệu quả phi thường mạnh mẽ, đồng thời còn có thể bất tri bất giác thay đổi vẻ ngoài của người tu tập, giúp bọn hắn phát triển theo hướng tuấn nam mỹ nữ, bởi vậy vẫn rất được ưa thích.
Cuối cùng, phù thủy từ học phái này đi ra, thay đổi truyền thống cố chấp và không thiện giao tiếp của phù thủy, đại đa số phi thường khôn khéo có khả năng, ở phương diện nhân tế giao du càng có thủ đoạn, danh tiếng bên ngoài vô cùng tốt, thậm chí còn có quan hệ rất tốt với đông đảo các học phái loại nhỏ.