Chương 571: Hi Lâm (2)

person Tác giả: N/A schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 258 lượt đọc

Chương 571: Hi Lâm (2)

Trong đôi mắt Lôi Lâm lóe lên một luồng sáng màu đỏ, thức hải đỏ như màu máu dập dờn bắn ra một làn sóng, dễ dàng đánh tan lực lượng tinh thần đang xâm nhập kia.

Mà Hi Lâm phát hiện điểm ấy, sắc mặt lập tức trắng bệch lên, bởi Lôi Lâm quen thuộc khiêm tốn nên vẫn dùng kỹ thuật áp súc lực lượng tinh thần để che đậy sóng năng lượng của chính mình, hiện lộ ở bên ngoài chính là phù thủy cấp một phổ thông.

Cũng chính bởi vì vậy, Hi Lâm mới nghĩ sử dụng ảo thuật với đối phương.

Nhưng bây giờ nhìn lại thì phù thủy tên là Lôi Lâm này tuyệt đối ẩn giấu phần lớn thực lực, khiến cô ta phải chịu thiệt lớn!

Đại đa số ảo thuật, nếu như mục tiêu triển khai có lực lượng tinh thần quá cao, hoặc là chịu ảnh hưởng bất ngờ gì khác mà thất bại, thì đều sẽ tạo thành phản phệ thương tổn cho phù thủy thi triển.

Hi Lâm giẫy giụa, muốn chuyển mắt đi.

Nhưng vào lúc này, cổ của cô ta giống như bị giữ chặt lại, căn bản không thể động đậy được.

Trong lòng Hi Lâm kinh hãi, nhưng cũng chỉ có thể dùng ánh mắt điềm đạm đáng yêu nhìn Lôi Lâm, hy vọng có thể được hắn tha thứ.

Sau khi trêu được đối phương rồi, Lôi Lâm khẽ mỉm cười, tia sáng màu đỏ trong đôi mắt cũng được thu lại, còn Hi Lâm thì cả người run lên, hai tia máu từ mũi ngọc tinh xảo chảy ra.

“Cấp 1 đỉnh cao! Ngài là phù thủy cấp 1 đỉnh cao!” Nhưng Hi Lâm không thèm chỉnh sửa dung mạo của chính mình, chỉ cả kinh kêu thành tiếng.

Thông qua lực lượng tinh thần tiếp xúc vừa nãy, Hi Lâm đã cảm giác được lực lượng tinh thần khổng lồ của đối phương giống biển rộng, mà khí tức lạnh lẽo cùng kinh khủng trong đó càng khiến cô ta nghĩ mà sợ.

Huống chi, cô ta vốn cực có lòng tin đối với ảo thuật của mình, mà căn cứ vào ghi chép trong phương pháp minh tưởng, nếu muốn mạnh mẽ phá tan ảo thuật của cô ta thì ít nhất cũng phải có thực lực cấp 1 đỉnh cao mới làm được.

Phù thủy ở cấp độ như thế này, lực lượng tinh thần đã gần như hoàn toàn nguyên tố hóa, cả người đều mơ hồ thay đổi, ảo thuật bình thường căn bản sẽ không có tác dụng gì.

Mà Lôi Lâm này lại bất ngờ chính là một vị phù thủy cấp 1 đỉnh cao!

“Xin lỗi! Hi Lâm không biết Lôi Lâm tiên sinh đã lên cấp 1 đỉnh cao, trước đó mạo muội thăm dò, hi vọng tiên sinh thứ lỗi! Còn phải đa tạ tiên sinh đã nương tay…”

Hi Lâm nghiêm túc đứng dậy, cúi người hành lễ với Lôi Lâm, vẻ mặt phi thường thận trọng.

Trong tình huống rất nhiều học phái thường thường chỉ có một phù thủy chính thức tọa trấn, một phù thủy cấp 1 đỉnh cao đã đủ để diệt đi rất nhiều học phái loại nhỏ, Hi Lâm hiểu rất rõ lực phá hoại của những phù thủy cấp 1 đỉnh cao này.

Mà loại phù thủy đẳng cấp này cũng đủ để trở thành lá bài tẩy của những học phái cấp trung bình kia, vì sao lại xuất hiện ở đây?

Khi Hi Lâm hành lễ xong thì lén lút ngẩng đầu, đánh giá vị phù thủy nhìn có vẻ còn trẻ tuổi anh tuấn này, trong lòng hiện lên vô số suy nghĩ.

“Không sao! Liên quan tới chuyện giao dịch thì sao? Cô nghĩ thế nào rồi?” Lôi Lâm lạnh nhạt lắc đầu.

Thoáng lộ ra một chút thực lực cũng có thể khiến con tiểu hồ ly này nhìn thấy sự chênh lệch giữa bọn họ, khi thực lực cách biệt rõ ràng thì bất kỳ âm mưu quỷ kế nào cũng đều là vô dụng!

“Chuyện giao dịch trước không vội! Kính xin tiên sinh chờ một chút!”

Lúc này thái độ của Hi Lâm quả thực đã xoay chuyển 180 độ, cô ta nhẹ nhàng cúi người sau đó lập tứ giống một con bướm bay vào cửa ngầm.

Cô ta cũng không để Lôi Lâm chờ quá lâu, mấy phút sau đã lại xuất hiện trước mắt Lôi Lâm.

Chỉ là lúc này cô ta không chỉ đổi sang một bộ váy màu tím vàng, mà còn một lần nữa trang điểm lại, không còn dáng vẻ chật vật như trước, trên tay còn nâng một mân tròn.

“Đây là vật mà hội sở chúng ta dự trữ, sản lượng hàng năm cũng không nhiều, chúng ta cũng chỉ dùng để chiêu đãi mấy vị quý khách thôi!”

Hi Lâm khẽ cười, đặt vật trên mâm tròn lên bàn.

Đó là một hạt hình bầu dục, bên ngoài còn có hoa văn như hạch đào, hẳn là một loại hạt giống thực vật nào đó.

Tay ngọc trắng nõn của Hi Lâm khẽ phất một cái!

Vù! Đi kèm một vòng sáng màu xanh lục, hạt kia đột nhiên rung lên.

Đùng! Một xúc tu màu trắng từ trong hạt giống vừa nổ tung vươn ra, càng ngày càng nhiều.

Sau xúc tu là cành cây màu nâu, sau đó chính là lá cây màu xanh lục, phấn đóa hoa màu đỏ.

Dưới vầng sáng màu xanh lục, hạt giống này nhanh chóng trải qua một đời ngắn ngủi, mà đợi đến khi cánh hoa tan mất, thì trên đầu cành đã treo lên một trái cây màu đỏ giống quả táo.

“Đây là đặc sản ở nơi này—— Tây Tây Lý quả! Bởi vì thời gian nó chín phi thường ngắn ngủi, vì thế nhất định phải hái xong thì lập tức dùng luôn, mới có thể hưởng thụ mùi vị thuần khiết nhất…”

Hi Lâm mỉm cười giải thích cho Lôi Lâm.

“Sinh mệnh kỳ tích, thực sự là xán lạn yêu kiều!” Lôi Lâm cũng than thở, loại kỳ tích này, cũng chỉ có lợi dụng vu thuật mới có thể đạt đến.

Hắn tiện tay hái trái cây kia xuống, mà cây kia mất đi trái cây rất nhanh đã khô héo, vài giây sau đã biến thành một bãi chất lỏng màu xám.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right