Chương 3010: Đại tiểu thư

person Tác giả: Nhất Thiền Tri Hạ schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,486 lượt đọc

Chương 3010: Đại tiểu thư

Nói xong, nàng liền xoay người, mang theo đệ tử phía sau rời khỏi quảng trường.

Người tu luyện bốn phía chuẩn bị xem náo nhiệt, đều hai mặt nhìn nhau.

Thế là xong rồi?

Tại thời điểm này, mặt trời đã lặn về phía tây.

Đã là buổi tối.

Tỷ thí hôm nay, cuối cùng cũng hoàn toàn chấm dứt.

Nhưng chuyện xảy ra gần đây, sẽ trở thành đề tài của các quốc gia và tông môn Cửu Châu đại lục.

Cầm Dao tiên tử thu hồi khí thế trên người, cũng không nhìn bất luận kẻ nào, yên lặng đi xuống dưới đài.

Nhưng lúc này, phía sau đột nhiên truyền đến một thanh âm lạnh như băng:

- Đồ của ngươi.

Nghe được thanh âm này, thân thể nàng run lên, dừng bước, lại tựa hồ đang sợ hãi cái gì, vẫn chưa quay đầu lại, cứ như vậy yên lặng đứng ở nơi đó.

Một cái gì đó bay về phía nàng.

Cầm Dao đưa tay tiếp nhận, tay đột nhiên run lên, môi dưới mạng che mặt khẽ run rẩy.

Nàng rốt cục vẫn nhịn không được, chậm rãi quay đầu, nhìn về phía dung nhan tuyệt mỹ không tỳ vết phía sau.

Ánh mắt hai người nhìn nhau.

Đôi mắt thiếu nữ vẫn lạnh như băng vô tình như trước, không có bất kỳ gợn sóng nào.

Yên tĩnh trong một thời gian dài.

Cầm Dao thu hồi ánh mắt, chậm rãi nắm chặt ngọc bội trong tay, lập tức đi xuống chiến đài.

Hoàng hôn màu cam, chiếu lên người nàng.

Giờ khắc này, bóng lưng nàng lại có vẻ cô đơn tịnh mịch.

Lạc Thanh Chu nhìn bóng lưng nàng, trong đầu ong ong rung động.

Thẳng đến khi Tần đại tiểu thư từ trên đài đi xuống, mang theo Hạ Thiền và Bách Linh rời đi, hắn mới tỉnh táo lại.

- Cô gia, chúng ta phải đi nha.

Bách Linh còn nhắc nhở một tiếng.

Lạc Thanh Chu vội vàng đuổi theo nói:

- Nguyệt...

Thân ảnh kia vẫn chưa dừng bước, tiếp tục đi về phía trước.

Bách Linh thấp giọng nói:

- Cô gia, chúng ta trở về trước. Ngươi cũng trở về sớm đi, nhớ bảo vệ miệng cho tốt, không để cho kẻ xấu cắn, trở về phải hát rất nhiều lần con lừa nhỏ.

Nói xong, nàng cười hì hì, giống như một con bướm màu hồng nhạt, đi theo phía sau những bông hoa tuyết trắng, nhảy nhót, nhẹ nhàng rời đi.

Lạc Thanh Chu đang định đuổi theo, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng khóc của bảo bảo.

- Oa——

Hắn bỗng cứng đờ tại chỗ.

Nam Cung Hỏa Nguyệt ôm bảo bảo, đi tới, yếu ớt nói:

- Bảo bảo muốn ngươi.

Bảo bảo:

- Oa--.

Lạc Thanh Chu thu hồi ánh mắt, xoay người nhìn nàng một cái, tiếp nhận bảo bảo trong lòng nàng.

Bảo bảo một tay nắm lấy cánh tay của mình, bĩu môi nhỏ, khóc đặc biệt buồn và ủy khuất.

Trong lòng Lạc Thanh Chu nghi hoặc, vạch áo trên cánh tay hắn, lúc này mới phát hiện, trên làn da mềm mại kia, xuất hiện một dấu móng tay rõ ràng.

Hắn ngẩng đầu, nhìn về phía Nữ đế bệ hạ trước mắt.

- Ôi, khó trách bảo bảo khóc thương tâm như vậy, thì ra là bị côn trùng cắn! Đáng giận, trẫm muốn băm nát con trùng xấu kia ra thành vạn đoạn.

Nữ đế bệ hạ rất phẫn nộ, đi khắp nơi tìm con trùng to gan lớn mật kia, không dám đối diện với hắn.

- Nếu tỷ thí đã kết thúc, chúng ta cũng nên trở về.

Lúc này, Bạch Y Sơn đi tới.

Trang Chi Nghiêm hưng phấn nói:

- Lần này được hai tòa linh quáng, Đại Viêm ta sau này không còn sợ không có tài nguyên tu luyện nữa.

Lập tức vẻ mặt tràn ngập vui mừng cùng kích động nói:

- Phi Dương, Võ Vương cơ đấy! Ha ha ha ha ha...

Bạch Y Sơn cùng mọi người lại nói vài câu, sau đó đi tìm Từ Tinh Hà đang đi xuống chiến đài, tỏ vẻ muốn đêm nay rời đi.

Ngày mai còn có trận tỷ thí cuối cùng, đó là sân khấu Cửu Thiên Dao Đài và Bồng Lai Tiên Đảo.

Đại Viêm đã đạt được ba kiện bảo vật, đã không thể dự thi nữa, cho dù có thể dự thi lại, bọn họ đương nhiên cũng sẽ không mạo hiểm nữa.

Lần này thu hoạch của bọn họ đã vượt quá dự liệu của bọn họ.

Từ Tinh Hà gật gật đầu, nói:

- Không có việc gì, các ngươi trở về trước đi.

Lập tức lại cười cười, ý vị thâm trường nói:

- Bạch viện trưởng, về sau đến Cửu Thiên Dao Đài ta ngồi một chút, nói không chừng sau này chúng ta còn là người một nhà.

Bạch Y Sơn chắp tay cảm ơn, cũng không nói nhiều.

Hoàng hôn nhanh chóng lặn.

Trên quảng trường, chúng tu luyện giả đều lục tục tản đi.

Có người rời đi tối nay, có người tiếp tục ở lại đây, chuẩn bị xem ngày mai Cửu Thiên Dao Đài cùng Bồng Lai Tiên Đảo tỷ thí.

Hòn đảo nứt thành hai nửa, trong khoảng thời gian ngắn vẫn an toàn, sẽ không bị chìm.

Mọi người Đại Viêm thì ngồi phi thuyền, bay lên trời, rời khỏi nơi này.

Lạc Thanh Chu bị thương, lại tiêu hao quá nhiều thể lực, cần nghỉ ngơi một phen.

Nguyệt Vũ chuẩn bị nước nóng cùng thùng tắm, hầu hạ hắn tắm rửa, hắn liền nằm ở trên giường mệt mỏi ngủ thiếp đi.

Nguyệt Vũ lui đi, nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.

Không lâu sau.

Nam Cung Hỏa Nguyệt đẩy cửa phòng ra, đi vào.

Nàng đứng trước giường, im lặng nhìn hắn thật lâu, mới lặng lẽ đi ra ngoài.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right