Chương 3013: Đại tiểu thư, chúng ta nên động phòng (2)

person Tác giả: Nhất Thiền Tri Hạ schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 3,092 lượt đọc

Chương 3013: Đại tiểu thư, chúng ta nên động phòng (2)

Lạc Thanh Chu buồn rầu.

Tần nhị tiểu thư thấp giọng nói:

- Tỷ tỷ kỳ thật ra rất sợ mẫu thân.

Trong lòng Lạc Thanh Chu khẽ động, nói:

- Tìm nhạc mẫu đại nhân hỗ trợ?

Tần nhị tiểu thư cười nói:

- Có thể thử xem. Dù sao mẫu thân lúc trước đã nói, muốn giúp Thanh Chu ca ca làm chủ. Lúc trước trong lòng Thanh Chu ca ca có mâu thuẫn, khó có thể hạ quyết tâm, cho nên cũng không chủ động cầu mẫu thân hỗ trợ, hiện tại... Thanh Chu ca ca hẳn rất kiên định nhỉ? Chỉ cần Thanh Chu ca ca chủ động nói ra, mẫu thân nhất định sẽ hỗ trợ, dù sao mẫu thân đã đồng ý, mẫu thân cũng hy vọng tỷ tỷ có người đi cùng.

Lạc Thanh Chu trầm tư một chút, nói:

- Ta thử xem.

Bữa tối rất phong phú.

Tống Như Nguyệt sau khi biết hiền tế trạng nguyên của nhà mình trở về, sớm mang theo Mai nhi từ trong cửa hàng trở về, còn mua rất nhiều đồ ăn, sau đó tự mình xuống bếp nấu rất nhiều món ăn ngon.

Nhưng đáng tiếc là đại tiểu thư lại không có ra ngoài ăn cơm.

Sau khi uống rượu qua ba tuần.

Tần nhị tiểu thư nháy mắt với Lạc Thanh Chu, sau đó đứng dậy rời đi, thuận tiện mang đi tất cả nha hoàn trong phòng.

Tống Như Nguyệt thấy vậy, biết được hắn có chuyện muốn nói, cười nói:

- Thanh Chu, người nhà mình, có chuyện gì cứ trực tiếp nói. Chỉ cần nhạc mẫu có thể làm được, nhất định sẽ giúp ngươi.

Lạc Thanh Chu vội vàng đứng dậy, bưng bầu rượu lên, rót cho nàng một chén rượu, nói:

- Nhạc mẫu đại nhân, thật ra cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là…chỉ là Thanh Chu hôm nay vừa trở về, muốn đi thỉnh an đại tiểu thư, nhưng đại tiểu thư đóng cửa không gặp. Thanh Chu cảm thấy, nếu đã là phu thê, như vậy hình như cũng không được tốt lắm, Thanh Chu lại không dám nói gì, cho nên muốn mời nhạc mẫu đại nhân đi hỗ trợ hỏi đại tiểu thư một chút, Thanh Chu có chỗ gì không tốt Thanh Chu nhất định nhận sai sửa chữa.

Tống Như Nguyệt vừa nghe, nhất thời nhíu mày nói:

- Nha đầu Khiêm Gia này, toàn như vậy?

Lập tức bưng ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch, nói:

- Thanh Chu, ngươi yên tâm đi, đợi lát nữa nhạc mẫu sẽ đi tìm nàng. Hừ, thân là nương tử, làm sao có thể thái độ với phu quân nhà mình như vậy? Nếu nàng không thích, thì trực tiếp nói mà, chúng ta cũng không miễn cưỡng nàng, nếu thật sự không được, vậy trực tiếp để cho các ngươi lại...

- Nhạc mẫu đại nhân.

Lạc Thanh Chu vội vàng bưng bầu rượu lên, rót cho nàng một chén rượu, mặt dày nói:

- Đại tiểu thư thật ra là... Khụ, thích ta. Chỉ là, đại tiểu thư da mặt mỏng, cho nên có chút thẹn thùng rụt rè.

Tống Như Nguyệt nhìn hắn nói:

- Ngươi chắc chắn?

Lạc Thanh Chu lại khẳng định gật đầu nói:

- Đương nhiên, đại tiểu thư thích ta, mọi người đều biết. Dù là Nhị tiểu thư, hay là Tiểu Điệp các nàng, hay là Bách Linh cùng Thiền Thiền, các nàng đều biết.

Tống Như Nguyệt giật mình một chút, hỏi:

- Vậy ngươi thì sao? Ngươi có thích nàng không?

Lạc Thanh Chu không chút do dự:

- Đương nhiên thích. Đại tiểu thư là nương tử của ta, ta đương nhiên thích nàng.

Tống Như Nguyệt kỳ quái nhìn hắn, nói:

- Trước kia mặc kệ là hỏi ngươi, hay là hỏi Vi Mặc, các ngươi đều do dự, hôm nay không ngờ lại kiên quyết như vậy.

Lạc Thanh Chu cười cười, thuận miệng giải thích:

- Trước kia Thanh Chu không có công danh, không dám cầu xa quá nhiều. Hiện tại, Luật Hôn nhân Đại Viêm cũng quy định, với công lao của Thanh Chu đối với quốc gia hiện nay, là có thể... Có, ta có thể.

Tống Như Nguyệt không khỏi lườm hắn một cái, nói:

- Tiện nghi của Tần gia ta, đều để cho tiểu tử ngươi chiếm hết, hừ.

Lạc Thanh Chu vội vàng mặt dày nói:

- Thanh Chu cũng là người Tần gia. Người cùng một nhà, đương nhiên phải nhường cho người cùng nhà.

- Hả? Từ khi làm Trạng Nguyên, bắt đầu không biết xấu hổ rồi?

-...... Nhạc mẫu đại nhân, hiền tế lại kính ngài một chén.

- Hừ.

- Cáo Mệnh Phu Nhân nhạc mẫu đại nhân, tiểu tế lại kính ngài một chén.

- Hừ hừ.

- Hai mươi chín tuổi, Cáo Mệnh Phu Nhân nhạc mẫu đại nhân, tiểu tế kính ngài.

- Cạn chén.

Hai người đụng chén, uống một hơi cạn sạch.

Sau bữa tối.

Tống Như Nguyệt đứng dậy, khuôn mặt ửng đỏ, hơi có chút say rượu, nói:

- Đi thôi, nhạc mẫu đại nhân đi làm chủ cho ngươi! Nếu ngươi đã xác định, như vậy chuyện này quả thật nên giải quyết rồi, nếu kéo dài hài tử bệ hạ đều phải đánh nước tương.

Lạc Thanh Chu trong lòng nhảy dựng, nói:

- Sao lại nhắc tới bệ hạ?

Tống Như Nguyệt liếc hắn một cái, nói:

- Nhìn thấy bảo bảo đáng yêu như bệ hạ, chẳng lẽ ngươi không động tâm? Khiêm Gia nhà ta xinh đẹp như vậy, nếu cùng nàng sinh một bảo bảo, chắc chắn sẽ còn xinh đẹp hơn cả bảo bảo của bệ hạ. Hơn nữa ngươi lại tuấn tú như vậy, tướng mạo Sở công tử kia kém xa ngươi, bảo bảo hắn sinh ra xinh đẹp như vậy, huống chi là ngươi.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right