Chương 3033: Sự kiêu ngạo của đại tiểu thư (2)

person Tác giả: Nhất Thiền Tri Hạ schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,167 lượt đọc

Chương 3033: Sự kiêu ngạo của đại tiểu thư (2)

Nhạc mẫu đại nhân hẳn là còn đang chờ hắn đi ăn cơm, cứ chần chừ ở chỗ này quá lâu thật sự không tốt lắm, chỉ đành nói:

- Thiền Thiền, vậy nói với đại tiểu thư một tiếng, ta đi ăn cơm, đêm nay lại tới thỉnh an nàng.

Nói xong, hắn đành phải rời đi.

Ra khỏi tiền viện, Tiểu Điệp đang một mình đứng ở bên ngoài nhẹ giọng ngâm nga giọng hát, thoạt nhìn tâm tình không tệ, thấy hắn đi ra, lập tức vẻ mặt hưng phấn nói:

- Công tử, tối hôm qua ngươi ở Linh Thiền Ngyệt Cung cả đêm? Tối hôm qua là cùng Hạ Thiền tỷ tỷ, hay là...

- Đại tiểu thư.

Bề ngoài Lạc Thanh Chu vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng trong lòng lại xuất hiện các loại cảm xúc phức tạp.

Hắn quay đầu, nhìn bốn chữ “Linh Thiền Nguyệt Cung” trên cửa, trong lòng âm thầm nói: Cuối cùng, cuối cùng cũng có thể ở cùng một chỗ với Nguyệt tỷ tỷ, cuối cùng cũng trở thành phu thê chân chính với đại tiểu thư.

Cuộc sống như thế, còn mong muốn gì hơn?

Mặc dù hiện tại cho hắn làm thần tiên, hắn cũng không muốn.

Tất nhiên, hắn còn rất nhiều việc phải làm.

Tiểu Điệp nghe xong, lập tức nhảy nhót hoan hô, vẻ mặt kích động nói:

- Công tử rốt cục cũng ở chung phòng với đại tiểu thư! Tuyệt vời! Tuyệt vời! Phu nhân nếu biết...

Nói đến đây, đột nhiên vành mắt của tiểu nha đầu đỏ lên, nghẹn ngào.

“Phu nhân” trong miệng nàng, đương nhiên là nữ nhân cô độc lẻ loi, bị người khác coi khinh.

Lạc Thanh Chu ôn nhu vuốt ve đầu nàng, nói:

- Chuyện này có gì kích động, ta và đại tiểu thư từ đầu đã là phu thê rồi.

Tiểu Điệp rưng rưng nước mắt nói:

- Công tử và đại tiểu thư quả thực đã là phu thê, nhưng lại không cùng phòng. Công tử và nô tỳ rời khỏi Thành Quốc phủ, cũng là bởi vì đại tiểu thư, nếu lúc trước đại tiểu thư phản đối, chúng ta có thể sẽ tiếp tục ở lại Thành Quốc phủ tự sinh tự diệt, hoặc là bị Đại phu nhân cùng Nhị công tử hại chết. Cho nên nói, là đại tiểu thư cứu công tử và nô tỳ đi, phu nhân trên trời có linh, chắc chắn sẽ cực kỳ cảm kích đại tiểu thư, cũng rất hy vọng công tử có thể cùng đại tiểu thư chân chính trở thành phu thê. Hiện tại, công tử và đại tiểu thư ở chung phòng, phu nhân nhất định sẽ rất vui vẻ, rất vui vẻ.

Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, lại nhìn thoáng qua Linh Thiền Nguyệt cung, trong ánh mắt lộ ra vẻ phức tạp:

- Ngươi nói rất đúng.

Lập tức lại nói:

- n tình của đại tiểu thư đối với chúng ta, chỉ sợ chúng ta vĩnh viễn cũng rất khó có thể đáp trả. Nhưng không sao, ta hy vọng cứ mỗi một kiếp, mỗi một đời đều có thể ở cùng một chỗ với nàng, dùng tất cả của mình báo đáp nàng.

Tiểu Điệp nghẹn ngào nói:

- Nô tỳ cũng nguyện ý. Chỉ cần công tử ở đâu, nô tỳ sẽ đi theo nơi đó.

Lạc Thanh Chu cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, cúi đầu, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng một cái, nói:

- Nha đầu ngốc.

Tiểu Điệp rưng rưng nước mắt cười nói:

- Công tử ngốc.

Hai người nắm tay nhau, đi đến tiền sảnh.

Trong khi đó.

Linh Thiền Nguyệt cung, trong hậu hoa viên.

Bách Linh đang bĩu môi nhỏ nhắn, tức giận cáo trạng với Tần đại tiểu thư.

Trong vọng lâu.

Tần đại tiểu thư mặc một bộ quần áo trắng như tuyết, đang yên lặng ngồi ở chỗ đó ngẩn người, trong tay cầm một quyển sách, lại giống như không đọc, vẻ mặt thoạt nhìn cũng có chút hoảng hốt.

- Tiểu thư, tức chết Tiểu Bách Linh rồi! Thối cô gia lại dám. Nói bởi vì tiểu thư và Thiền Thiền ngủ với hắn, cho nên hắn mới không khi dễ các ngươi, cũng bởi vì Tiểu Bách Linh không ngủ cùng hắn, cho nên hắn mới luôn bắt nạt Tiểu Bách Linh, quá đáng ghét! Tiểu thư, ngươi phải làm chủ cho Tiểu Bách Linh!

Hạ Thiền ở một bên ôm kiếm, dựa vào lan can, khóe miệng tựa hồ hơi giật giật một chút.

Sau một thời gian.

Tần đại tiểu thư nâng mắt lên nhìn nàng, thản nhiên nói:

- Hắn đang ám chỉ ngươi sao?

- Ám chỉ?

Bách Linh sửng sốt một chút, lập tức phản ứng lại, vẻ mặt kinh hoảng nói:

- A! Cô gia quả nhiên là đang ám chỉ Tiểu Bách Linh! Cô gia ý đồ bất chính với Tiểu Bách Linh, cô gia muốn Tiểu Bách Linh ngủ cùng hắn! Được rồi, thật xảo quyệt! Không cần, Tiểu Bách Linh mới không cần!

Lập tức khuôn mặt nàng lại trở nên kiên quyết nói:

- Tiểu Bách Linh đã thề, sẽ vĩnh viễn là một đoá hoa phấn nộn, băng thanh ngọc khiết, mới không nên bị bẩn cô gia làm bẩn, hừ!

Tần đại tiểu thư không nói gì nữa.

Bách Linh đột nhiên nhìn nàng, tò mò nói:

- Tiểu thư, tối hôm qua...

Tần đại tiểu thư cúi đầu, nhìn về phía quyển sách trong tay, lật mấy trang, vẻ mặt vẫn thản nhiên nói:

- Tối hôm qua hắn quỳ trên mặt đất một đêm.

- A?

Bách Linh sửng sốt, nói:

- Tiểu thư không cùng cô gia… gì đó chứ?

Tần đại tiểu thư tiếp tục cúi đầu lật trang sách, giọng nói vẫn lạnh lùng:

- Không có.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right