Chương 3034: Sự kiêu ngạo của đại tiểu thư (3)

person Tác giả: Nhất Thiền Tri Hạ schedule Cập nhật: 22/12/2025 05:07 visibility 4,197 lượt đọc

Chương 3034: Sự kiêu ngạo của đại tiểu thư (3)

Bách Linh mở to hai mắt nói:

- Khó trách, khó trách vừa nãy đi hầu hạ cô gia xấu mặc quần áo, không hề nhìn thấy tiểu thư ở trên giường… A, không đúng, trên giường hình như không có chăn...

Tần đại tiểu thư lại lật mấy trang sách, thản nhiên nói:

- Hắn cất rồi.

Bách Linh nhìn trộm thần sắc của nàng, gật đầu nói:

- Thì ra là như thế. Cô gia thật sự đáng thương, tiểu thư nằm ngay trước mặt, cô gia lại chỉ có thể quỳ trên mặt đất một đêm, trước khi đi, chỉ có thể trộm ga giường của tiểu thư đi, chuẩn bị trở về ngửi một chút, ai... Tiểu thư, ngươi không nên tàn nhẫn như vậy, ít nhất, phải cho cô gia sờ một chút hoặc hôn chân ngươi một chút, dù sao cũng là phu thê.

Tần đại tiểu thư không nói gì nữa, cúi đầu “nghiêm túc” đọc sách, trong đầu tựa hồ nhớ lại từng màn hình ảnh tối hôm qua, dung nhan tuyệt mỹ không tỳ vết dưới ánh mặt trời chiếu rọi không biết từ khi nào đã nhiễm hai vệt đỏ ửng.

Bách Linh đột nhiên lại tức giận nói:

- Đúng rồi tiểu thư, cô gia đêm nay nếu lại đến thỉnh an, ta sẽ không cho hắn vào! Hừ, ai bảo hắn xấu như vậy! Đắc tội Tiểu Bách Linh, cho dù hắn muốn quỳ gối trước giường tiểu thư, len lén nhìn tiểu thư ngủ, lén lút tháo tất tiểu thư, lén lút hôn chân tiểu thư, lén lút lấy đi ga giường tiểu thư đã ngủ, cũng đừng mơ, hừ!

Tần đại tiểu thư trầm mặc một lát, ngón tay ngọc trắng nõn thon dài tiếp tục lật trang sách, trong miệng thản nhiên nói:

- Không sao, cứ cho hắn tiến vào đi.

Bách Linh lại vụng trộm nhìn thoáng qua biểu tình trên mặt nàng, hừ nói:

- A, vậy vẫn là nghe tiểu thư đi, dù sao cô gia tiến vào cũng phải quỳ, tiểu thư thay Tiểu Bách Linh trừng phạt hắn đi. Tốt nhất là bắt cô gia xấu quỳ hát con lừa nhỏ, đuôi ngựa cũng được, hì hì.

Tần đại tiểu thư không nói gì nữa, cúi đầu lật sách, rũ xuống lông mi dày, hơi chớp chớp.

Bữa trưa rất phong phú.

Đáng tiếc, Tần đại tiểu thư cũng không tới cùng thưởng thức.

Lạc Thanh Chu cũng không đề cập đến chuyện tối hôm qua.

Nói thật, đối mặt với nhạc mẫu đại nhân, hắn vẫn có chút xấu hổ.

Dù sao cũng đã thu hai khuê nữ của người ta vào trong tay.

Tuy rằng nàng đã đồng ý, nhưng trong lòng khẳng định vẫn có chút gì đó không thoải mái lắm.

Cho nên, loại chuyện này hắn không thể tự nói được.

Dù là do Tần nhị tiểu thư hay là do nha hoàn khác lặng lẽ mật báo, đều tốt hơn so với chính miệng hắn nói nhiều.

Sau khi ăn trưa.

Lạc Thanh Chu đỡ Tần nhị tiểu thư rời đi.

Lúc đi trên đường, hắn mới kể chuyện tối hôm qua đã ở cùng phòng với Tần đại tiểu thư cho nàng nghe.

Tần nhị tiểu thư nghe xong, đầu tiên là vui mừng cho hắn, sau đó lại không khỏi sâu kín thở dài một hơi:

- Cũng chỉ còn lại Vi Mặc...

Lạc Thanh Chu nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, đang muốn mở miệng an ủi vài câu thì lại nghe nàng đột nhiên hỏi:

- Thanh Chu ca ca cảm thấy thế nào?

Lạc Thanh Chu sửng sốt:

- Cái gì thế nào?

Tần nhị tiểu thư thấp giọng nói:

- Ở cùng một chỗ với tỷ tỷ. Chuyện kia… có gì khác khi ở cùng với những nữ tử khác như Thiền Thiền, sư thúc, bệ hạ không?

Trên mặt Lạc Thanh Chu bỗng lộ ra vẻ xấu hổ, không biết nên trả lời như thế nào.

Tần nhị tiểu thư thấp giọng nói:

- Chắc chắn phải có rất nhiều khác biệt chứ? Tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, hơn nữa còn là Nguyệt tỷ tỷ mà Thanh Chu ca ca thầm thương trộm nhớ nhất, hơn nữa còn là đại tiểu thư mà Thanh Chu ca ca kính trọng sợ hãi nhất, hơn nữa tỷ tỷ trước kia vẫn luôn lạnh như băng cự tuyệt người ngoài ngàn dặm... Tối hôm qua Thanh Chu ca ca lại đột nhiên ở cùng nàng, chắc chắn phải có rất nhiều cảm giác khác nhau chứ?

Lạc Thanh Chu đành phải nói:

- Đã quên...

Sự khác biệt lớn nhất, nếu hắn nói ra thì thật xấu hổ.

Tần nhị tiểu thư hừ nhẹ nói:

- Thanh Chu ca ca nếu không nói, Vi Mặc sẽ đi hỏi tỷ tỷ đi.

Lạc Thanh Chu hoàn toàn không sợ chút nào:

- Vậy nàng đi hỏi đi.

Với tính cách lãnh đạm của đại tiểu thư, nàng thậm chí còn không dám thừa nhận, làm sao có thể miêu tả cụ thể chuyện tối hôm qua bị thương chảy máu cho người khác chứ.

- Thanh Chu ca ca, nói đi, nói đi, ngươi chỉ nói với Vi Mặc thôi. Vi Mặc cam đoan, không nói cho người khác biết.

Tần nhị tiểu thư đương nhiên cũng biết rõ tính cách tỷ tỷ nhà mình, chuyện tối hôm qua chắc chắn sẽ không nói cho nàng biết, cho nên nàng đành phải làm nũng năn nỉ.

Lạc Thanh Chu “khụ” một tiếng, nhìn thoáng qua phía sau, thấp giọng nói:

- Chờ về phòng nói cho nàng.

Ba tiểu nha đầu phía sau nghe xong, lập tức cũng không vui.

Thu nhi nói:

- Cô gia, chúng nô tỳ cũng không phải người ngoài, sẽ không nói cho người khác biết.

Tiểu Điệp cũng nói:

- Đúng vậy, công tử mau nói đi.

chevron_left Chương trước Chương sau chevron_right